Chương 193 GIÚP ĐỠ ĐÔI CẨU NAM NỮ KIA BÁO TIN
Hắn nói: "Không sai, tôi đúng là hay nói đùa, anh nhìn thấy người đàn ông kia rồi, là người nọ lần trước mang Nhiếp Thu Sính đi sao?"
Yến Tùng Nam cúi đầu xuống, hắn cũng không cảm thấy là Diệp Kiến Công đang nói đùa, ông ta có tám phần là muốn giết Nhiếp Thu Sính.
Hắn nói: "Người nọ... Người nọ không phải là người lần trước mang Nhiếp Thu Sính đi, con chưa từng thấy qua, vóc dáng rất cao, ngũ quan đoan chính, nhìn qua đã cảm thấy là một người rất không đơn giản."
"Thật không?"
"Thật, bác nếu như không tin lời con nói, cũng có thể để cho người khác đi xem, đến lúc đó, người sẽ biết rõ, con tuyệt đối không có lừa gạt người." Yến Tùng Nam cảm thấy mình thật sự là càng ngày càng có thể nhịn rồi, đối mặt với Diệp Kiến Công, dù trong lòng của hắn muốn giết chết hắn như thế nào, nhưng trên mặt vẫn cung kính trước sau như một.
Diệp Kiến Công khinh bỉ lướt qua Yến Tùng Nam, ông ta cảm thấy tiểu tử này nhát như chuột, căn bản không dám lừa gạt mình.
"Cuối tuần anh cùng Nhiếp Thu Sính ở phiên tòa ly hôn, mở phiên tòa, nếu như trong lúc ấy chuyện của cô ta không thể giải quyết sạch sẽ, đến lúc đó anh liền tìm lấy một cái lý do trì hoãn, làm cho tòa án mở phiên tòa lùi lại, hiểu chưa?"
Yến Tùng Nam gật đầu: "Vâng, đã hiểu rồi bác."
Diệp Kiến Công hất tay để Yến Tùng Nam rời khỏi.
Chờ hắn đi rồi, ông ta mới để cho tâm phúc lái xe rời đi.
"Ông chủ, chuyện này, ngài không có ý định để cho Yến Tùng Nam đi làm?"
Diệp Kiến Công hừ lạnh một tiếng: "Chuyện này, không thể để cho Yến Tùng Nam biết, nó là kẻ vô dụng, biết cũng chỉ làm hỏng việc."
"Vâng."
Diệp Kiến Công tới đây, đầu tiên là muốn xem một chút người đàn ông bảo vệ Nhiếp Thu Sính rốt cuộc là người nào, thứ hai là muốn thăm dò Yến Tùng Nam một chút, nếu như là có thể, ông ta sẽ đem chuyện Nhiếp Thu Sính giao cho hắn đi làm.
Có điều sau khi thăm dò, ông cảm thấy Yến Tùng Nam không thích hợp, nhát gan quá mức.
...
Yến Tùng Nam không phải là một kẻ vô dụng thực sự, sau khi điểm chí mạng bị phế, hắn đã bắt đầu học được việc dùng đầu óc để suy nghĩ.
Tuy anh không tiếp xúc cùng Diệp Kiến Công nhiều lắm, nhưng mà, hắn lại hiểu rõ, ông ta tuyệt đối không phải là một người hay hay biết nói đùa.
Nếu như ông ta nói muốn hại Nhiếp Thu Sính, như vậy nhất định sự thật là như thế.
Trong lòng Yến Tùng Nam cân nhắc, chuyện này báo trước cho Nhiếp Thu Sính, để cho bọn họ còn làm cho Diệp gia sụp đổ, bị trị chết trước.
Nghĩ tới đây, Yến Tùng Nam tự tát vào miệng mình, hắn hôm nay rốt cuộc là hồ đồ đến mức nào, vậy mà còn muốn báo tin cho đôi cẩu nam nữ kia.
Đây đều là do Diệp gia hại, nếu không phải Diệp gia thì hắn đâu có sa sút đến mức này.
Đôi cẩu nam nữ kia tuy cắm sừng hắn, nhưng cắm sừng sẽ không cần mạng hắn.
Hôm nay, hắn cũng không cố được nhiều như vậy, hay là làm cho Diệp gia sụp đổ trước.
Nếu không, lần sau Diệp gia muốn chỉnh hắn, thì sẽ thật sự là muốn mạng hắn rồi.
...
Sắc trời tờ mờ sáng, tâm phúc của Diệp Kiến Công làm xong việc, vội vàng lên xe.
Diệp Kiến Công vẻ mặt mỏi mệt, hỏi: "Sắp xếp xong xuôi rồi sao?"
"Ổn rồi, người này cực kỳ tham tiền, thích chiếm món lời nhỏ, tùy tiện cho ít tiền, liền nói toàn bộ tất cả, người đàn ông kia và Nhiếp Thu Sính tuy rằng không phải mỗi ngày đều đi chợ, nhưng là cũng thường xuyên đi, tôi cảm thấy đây chính là cơ hội của chúng ta."
Diệp Kiến Công gật đầu: "Tốt, tốt... Cần phải nắm chắc, ngày mở phiên tòa sắp đến rồi, hiện tại chúng ta cũng không còn biện pháp nào khác nữa."
"Được, tôi cảm thấy lần này nhất định có thể diệt trừ mẹ con Nhiếp Thu Sính."
Diệp Kiến Công nhắm mắt lại: "Hy vọng vậy, chuyện này không thể kéo dài được nữa... Có thể điều tra được người đàn ông kia không?"
"Chúng tôi đến bây giờ còn không có ảnh của hắn, muốn điều tra có chút khó khăn."
Yến Tùng Nam cúi đầu xuống, hắn cũng không cảm thấy là Diệp Kiến Công đang nói đùa, ông ta có tám phần là muốn giết Nhiếp Thu Sính.
Hắn nói: "Người nọ... Người nọ không phải là người lần trước mang Nhiếp Thu Sính đi, con chưa từng thấy qua, vóc dáng rất cao, ngũ quan đoan chính, nhìn qua đã cảm thấy là một người rất không đơn giản."
"Thật không?"
"Thật, bác nếu như không tin lời con nói, cũng có thể để cho người khác đi xem, đến lúc đó, người sẽ biết rõ, con tuyệt đối không có lừa gạt người." Yến Tùng Nam cảm thấy mình thật sự là càng ngày càng có thể nhịn rồi, đối mặt với Diệp Kiến Công, dù trong lòng của hắn muốn giết chết hắn như thế nào, nhưng trên mặt vẫn cung kính trước sau như một.
Diệp Kiến Công khinh bỉ lướt qua Yến Tùng Nam, ông ta cảm thấy tiểu tử này nhát như chuột, căn bản không dám lừa gạt mình.
"Cuối tuần anh cùng Nhiếp Thu Sính ở phiên tòa ly hôn, mở phiên tòa, nếu như trong lúc ấy chuyện của cô ta không thể giải quyết sạch sẽ, đến lúc đó anh liền tìm lấy một cái lý do trì hoãn, làm cho tòa án mở phiên tòa lùi lại, hiểu chưa?"
Yến Tùng Nam gật đầu: "Vâng, đã hiểu rồi bác."
Diệp Kiến Công hất tay để Yến Tùng Nam rời khỏi.
Chờ hắn đi rồi, ông ta mới để cho tâm phúc lái xe rời đi.
"Ông chủ, chuyện này, ngài không có ý định để cho Yến Tùng Nam đi làm?"
Diệp Kiến Công hừ lạnh một tiếng: "Chuyện này, không thể để cho Yến Tùng Nam biết, nó là kẻ vô dụng, biết cũng chỉ làm hỏng việc."
"Vâng."
Diệp Kiến Công tới đây, đầu tiên là muốn xem một chút người đàn ông bảo vệ Nhiếp Thu Sính rốt cuộc là người nào, thứ hai là muốn thăm dò Yến Tùng Nam một chút, nếu như là có thể, ông ta sẽ đem chuyện Nhiếp Thu Sính giao cho hắn đi làm.
Có điều sau khi thăm dò, ông cảm thấy Yến Tùng Nam không thích hợp, nhát gan quá mức.
...
Yến Tùng Nam không phải là một kẻ vô dụng thực sự, sau khi điểm chí mạng bị phế, hắn đã bắt đầu học được việc dùng đầu óc để suy nghĩ.
Tuy anh không tiếp xúc cùng Diệp Kiến Công nhiều lắm, nhưng mà, hắn lại hiểu rõ, ông ta tuyệt đối không phải là một người hay hay biết nói đùa.
Nếu như ông ta nói muốn hại Nhiếp Thu Sính, như vậy nhất định sự thật là như thế.
Trong lòng Yến Tùng Nam cân nhắc, chuyện này báo trước cho Nhiếp Thu Sính, để cho bọn họ còn làm cho Diệp gia sụp đổ, bị trị chết trước.
Nghĩ tới đây, Yến Tùng Nam tự tát vào miệng mình, hắn hôm nay rốt cuộc là hồ đồ đến mức nào, vậy mà còn muốn báo tin cho đôi cẩu nam nữ kia.
Đây đều là do Diệp gia hại, nếu không phải Diệp gia thì hắn đâu có sa sút đến mức này.
Đôi cẩu nam nữ kia tuy cắm sừng hắn, nhưng cắm sừng sẽ không cần mạng hắn.
Hôm nay, hắn cũng không cố được nhiều như vậy, hay là làm cho Diệp gia sụp đổ trước.
Nếu không, lần sau Diệp gia muốn chỉnh hắn, thì sẽ thật sự là muốn mạng hắn rồi.
...
Sắc trời tờ mờ sáng, tâm phúc của Diệp Kiến Công làm xong việc, vội vàng lên xe.
Diệp Kiến Công vẻ mặt mỏi mệt, hỏi: "Sắp xếp xong xuôi rồi sao?"
"Ổn rồi, người này cực kỳ tham tiền, thích chiếm món lời nhỏ, tùy tiện cho ít tiền, liền nói toàn bộ tất cả, người đàn ông kia và Nhiếp Thu Sính tuy rằng không phải mỗi ngày đều đi chợ, nhưng là cũng thường xuyên đi, tôi cảm thấy đây chính là cơ hội của chúng ta."
Diệp Kiến Công gật đầu: "Tốt, tốt... Cần phải nắm chắc, ngày mở phiên tòa sắp đến rồi, hiện tại chúng ta cũng không còn biện pháp nào khác nữa."
"Được, tôi cảm thấy lần này nhất định có thể diệt trừ mẹ con Nhiếp Thu Sính."
Diệp Kiến Công nhắm mắt lại: "Hy vọng vậy, chuyện này không thể kéo dài được nữa... Có thể điều tra được người đàn ông kia không?"
"Chúng tôi đến bây giờ còn không có ảnh của hắn, muốn điều tra có chút khó khăn."
Bình luận truyện BOSS HUNG DỮ 2 - CẢ ĐỜI CHỈ VÌ EM

Bình luận Facebook
Danh sách chương
- Chương 173 THUA TRONG TAY EM, KHÔNG THOÁT RA ĐƯỢC
- Chương 174 BA LỢI HẠI NHẤT!
- Chương 175 NGHE LỜI VỢ, CHUYỆN GÌ CŨNG NGHE
- Chương 176 ĐƯỢC VUỐT MỘT CÁI THÌ TỐT
- Chương 177 MUỐN ĐỨNG ĐÂY KHÓC HAY MUỐN BỊ ĐÁNH?
- Chương 178 KHÔNG SAI, CHÚNG TÔI Ở CHUNG
- Chương 179 ĐỂ CÔ ẤY TRỞ THÀNH VỢ CỦA TÔI
- Chương 180CON TIỆN NHÂN KIA, SỚM MUỘN GÌ TÔI CŨNG TRỪNG TRỊ CÔ
- Chương 181 VỢ VÀ CON TÔI, TÔI SẼ TỰ CHĂM SÓC
- Chương 182NGÀY MAI TÔI MUỐN NGHE ĐƯỢC TIN CÔ TA CHẾT
- Chương 183 EM TRỐN CHỖ NÀO, ANH SẼ TÌM CHỖ ĐÓ
- Chương 184NẰM TRONG LÒNG ANH, CÓ THỂ NGỦ ĐƯỢC SAO?
- Chương 185 CHỜ TÔI LẤY MẠNG CÁC ANH
- Chương 186 ĐƯA TAY RA SỜ
- Chương 187 BỊ THƯƠNG NHƯ VẬY RỒI, EM XOA CHO ANH
- Chương 188 BỊ ÉP ĂN MỘT MIỆNG CẨU LƯƠNG
- Chương 189NẾU ÔNG DÁM ĐỘNG VÀO BỌN HỌ, ANH TA SẼ KHIẾN CẢ NHÀ ÔNG CHÔN CÙNG
- Chương 190 NẾU KHÔNG THÌ ĐỂ ANH NGỦ VỚI EM
- Chương 191 CÓ ANH Ở ĐÂY, CHÍNH LÀ BÌNH YÊN
- Chương 192 ÔM EM NGỦ MỘT GIẤC
- Chương 193 GIÚP ĐỠ ĐÔI CẨU NAM NỮ KIA BÁO TIN
- Chương 194 ÔM EM, ANH CÓ THỂ NGỦ SAO?
- Chương 195 MẸ CON XẤU HỔ
- Chương 196 CÔ ẤY LÀ NGƯỜI CỦA TÔI, ANH NHẤT ĐỊNH PHẢI LY HÔN
- Chương 197DÁM KHÔNG LY HÔN, TÔI SẼ GIẾT ANH
- Chương 198THÀNH THẬT NGHE LỜI CỦA TÔI
- Chương 199 CON SẼ DẪN VỢ CON CỦA CON TRỞ VỀ
- Chương 200ANH MUỐN Ỷ LẠI VÀO EM RỒI, LÀM SAO BÂY GIỜ?
- Chương 201: Thực ra cô thích người ta rồi còn gì
- Chương 202: Cô cầm cự giỏi thật, bây giờ còn chưa chết
- Chương 203: Nếu cô ta mà chết, mọi người đều vui vẻ
- Chương 204: Cô ta do được với em sao
- Chương 205: Vợ tôi nói rồi
- Chương 206: Đôi cẩu nam nữ kia không thể chết được
- Chương 207: Đi cứu đôi cẩu nam nữ kia
- Chương 208: Hoàn toàn ỷ lại vào anh
- Chương 209: Tôi là ân nhân cứu mạng của các người
- Chương 210: Không ngờ là mày lại tự dẫn xác đến
- Chương 211: Anh muốn nhìn thấy cả nhà hắn tán gia bại sản
- Chương 212: Anh đưa hai mẹ con rời khỏi đây được không
Nhấn Shift + Enter để xuống hàng. Nhấn Enter để đăng câu trả lời.