Chương 315: Ai Đúng Ai Sai Có Quan Trọng Không? (5)
Là bởi vì không quan trọng nên lúc hắn đang ở trong một cuộc họp quan trọng, hắn thấy điện thoại của cô liền không do dự bắt máy.
Cũng bởi vì không quan trọng, hắn hỏi vài câu không nghe thấy cô trả lời, nhưng lại nghe tiếng mọi người hốt hoảng gọi tên cô, hắn liền không do dự rời khỏi cuộc họp, liền dùng GPS xem cô đang ở đâu.
Cũng bởi vì không quan trọng hắn đua xe đến đây, sau khi bước vào phòng chụp ảnh, nhìn thấy một màn mạo hiểm như vậy, không hề nghĩ ngợi gì giúp cô đỡ côn gỗ.
Lâm Ức không biết Cố Dư Sinh đang tức giận, nhưng bị khí thế của hắn làm cho sợ há miệng, cũng không dám nói gì.
Cố Dư Sinh cũng không muốn cùng cô ta đôi co, cầm đoạn côn gỗ ném xuống mặt đất một cái, đứng dậy sửa sang lại quần áo, quay người đi về phía Tần Chỉ Ái.
Tầm mắt Tần Chỉ Ái nhìn đến Cố Dư Sinh cao to kiên cường như vậy, bóng người của hắn từng bước từng bước đến gần khiến cô ý thức được rõ ràng rằng, những chuỗi hình ảnh vừa phát sinh trong phòng chụp hình lúc nãy đều là thật.
Trên người Cố Dư Sinh còn dư lại hơi thở tức giận, nhưng hắn lại trầm giọng nói chuyện với cô: “Có bị thương ở đâu không?”
Tần Chỉ Ái nhìn chằm chằm Cố Dư Sinh trong chốc lát mới lắc lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Không ạ.”
Cố Dư Sinh nghe thấy nhưng vẫn không yên lòng kéo cánh tay của cô, nhìn cả người cô một lần, sau khi xác định không có gì mới thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hắn chạy trối chết, chạy tới nơi đã nhìn thấy tình huống đáng sợ như vậy rồi.
Cho tới bây giờ, hắn hoàn toàn không thể nào tưởng tượng được nếu mình đến muộn một chút, côn gỗ kia gõ vào đầu cô, sẽ có hậu quả như thế nào!
Nghĩ tới đây, hắn lại có ý định giết người.
Cố Dư Sinh rũ mi mắt, đè ép bất mãn hỏi Tần Chỉ Ái: “Nếu cô ta khiến em chịu oan ức, em không muốn đóng phim cùng cô ấy, anh để bọn họ thay diễn viên khác, được không?
Lúc bình thường đã xảy ra chuyện, không phải nên làm rõ tình hình như lời Lâm Ức nói sao?
Nhưng Cố Dư Sinh đi tới trước mặt Lương Đậu Khấu mở miệng liền hỏi về thân thể của cô, sau đó còn hỏi cô có chịu oan ức gì không, thậm chí còn muốn thay Lâm Ức.
Những người ở đây cũng không phải là ngốc, những lời này cũng đủ để họ biết Tần Chỉ Ái đối với Cố Dư Sinh quan trọng đến mức nào rồi.
Chuyện của ngày hôm nay chắc chắn sẽ nhanh chóng lan truyền khắp toàn bộ làng giải trí, đến lúc đó không chừng những người đang mang ân tình của Cố thị sẽ tìm một diễn viên khác xin vào bộ phim của Lương Đậu Khấu hoặc là mời Lương Đậu Khấu đóng quảng cáo cho họ.
Chu Tịnh đứng một bên nghĩ tới đây, ánh mắt liền lóe lên một tia sáng.
Bất kể là xuất phát từ ý định giữ gìn hình tượng của Lương Đậu Khấu, vẫn là xuất phát từ tâm của Tần Chỉ Ái, bây giờ Lâm Ức đã đủ mất mặt, chuyện ngày hôm nay chỉ sợ cô ta phải đi ra nước ngoài thì may ra mới không làm thiên hạ chê cười, vì vậy Tần Chỉ Ái không chút do dự vội vàng lắc lắc đầu: “Không cần đâu.”
Xem ra biểu hiện của cô bé này cũng thật lòng, Cố Dư Sinh cũng không để ý đến Lâm Ức nữa, liền nhẹ giọng hỏi: “Bây giờ xong việc chưa?”
Cũng bởi vì không quan trọng, hắn hỏi vài câu không nghe thấy cô trả lời, nhưng lại nghe tiếng mọi người hốt hoảng gọi tên cô, hắn liền không do dự rời khỏi cuộc họp, liền dùng GPS xem cô đang ở đâu.
Cũng bởi vì không quan trọng hắn đua xe đến đây, sau khi bước vào phòng chụp ảnh, nhìn thấy một màn mạo hiểm như vậy, không hề nghĩ ngợi gì giúp cô đỡ côn gỗ.
Lâm Ức không biết Cố Dư Sinh đang tức giận, nhưng bị khí thế của hắn làm cho sợ há miệng, cũng không dám nói gì.
Cố Dư Sinh cũng không muốn cùng cô ta đôi co, cầm đoạn côn gỗ ném xuống mặt đất một cái, đứng dậy sửa sang lại quần áo, quay người đi về phía Tần Chỉ Ái.
Tầm mắt Tần Chỉ Ái nhìn đến Cố Dư Sinh cao to kiên cường như vậy, bóng người của hắn từng bước từng bước đến gần khiến cô ý thức được rõ ràng rằng, những chuỗi hình ảnh vừa phát sinh trong phòng chụp hình lúc nãy đều là thật.
Trên người Cố Dư Sinh còn dư lại hơi thở tức giận, nhưng hắn lại trầm giọng nói chuyện với cô: “Có bị thương ở đâu không?”
Tần Chỉ Ái nhìn chằm chằm Cố Dư Sinh trong chốc lát mới lắc lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Không ạ.”
Cố Dư Sinh nghe thấy nhưng vẫn không yên lòng kéo cánh tay của cô, nhìn cả người cô một lần, sau khi xác định không có gì mới thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hắn chạy trối chết, chạy tới nơi đã nhìn thấy tình huống đáng sợ như vậy rồi.
Cho tới bây giờ, hắn hoàn toàn không thể nào tưởng tượng được nếu mình đến muộn một chút, côn gỗ kia gõ vào đầu cô, sẽ có hậu quả như thế nào!
Nghĩ tới đây, hắn lại có ý định giết người.
Cố Dư Sinh rũ mi mắt, đè ép bất mãn hỏi Tần Chỉ Ái: “Nếu cô ta khiến em chịu oan ức, em không muốn đóng phim cùng cô ấy, anh để bọn họ thay diễn viên khác, được không?
Lúc bình thường đã xảy ra chuyện, không phải nên làm rõ tình hình như lời Lâm Ức nói sao?
Nhưng Cố Dư Sinh đi tới trước mặt Lương Đậu Khấu mở miệng liền hỏi về thân thể của cô, sau đó còn hỏi cô có chịu oan ức gì không, thậm chí còn muốn thay Lâm Ức.
Những người ở đây cũng không phải là ngốc, những lời này cũng đủ để họ biết Tần Chỉ Ái đối với Cố Dư Sinh quan trọng đến mức nào rồi.
Chuyện của ngày hôm nay chắc chắn sẽ nhanh chóng lan truyền khắp toàn bộ làng giải trí, đến lúc đó không chừng những người đang mang ân tình của Cố thị sẽ tìm một diễn viên khác xin vào bộ phim của Lương Đậu Khấu hoặc là mời Lương Đậu Khấu đóng quảng cáo cho họ.
Chu Tịnh đứng một bên nghĩ tới đây, ánh mắt liền lóe lên một tia sáng.
Bất kể là xuất phát từ ý định giữ gìn hình tượng của Lương Đậu Khấu, vẫn là xuất phát từ tâm của Tần Chỉ Ái, bây giờ Lâm Ức đã đủ mất mặt, chuyện ngày hôm nay chỉ sợ cô ta phải đi ra nước ngoài thì may ra mới không làm thiên hạ chê cười, vì vậy Tần Chỉ Ái không chút do dự vội vàng lắc lắc đầu: “Không cần đâu.”
Xem ra biểu hiện của cô bé này cũng thật lòng, Cố Dư Sinh cũng không để ý đến Lâm Ức nữa, liền nhẹ giọng hỏi: “Bây giờ xong việc chưa?”
Bình luận truyện ÉP YÊU 100 NGÀY

Bình luận Facebook
Danh sách chương
- Chương 295: Em Vẫn Luôn Uống Thuốc Này? (5)
- Chương 296: Em Vẫn Luôn Uống Thuốc Này? (6)
- Chương 297: Em Vẫn Luôn Uống Thuốc Này? (7)
- Chương 298: Em Vẫn Luôn Uống Thuốc Này? (8)
- Chương 299: Em Vẫn Luôn Uống Thuốc Này? (9)
- Chương 300: Em Vẫn Luôn Uống Thuốc Này? (10)
- Chương 301: Về Sớm (1)
- Chương 302: Về Sớm (2)
- Chương 303: Về Sớm (3)
- Chương 304: Về Sớm (4)
- Chương 305: Về Sớm (5)
- Chương 306: Về Sớm (6)
- Chương 307: Về Sớm (7)
- Chương 308: Về Sớm (8)
- Chương 309: Về Sớm (9)
- Chương 310: Về Sớm (10)
- Chương 311: Ai Đúng Ai Sai Có Quan Trọng Không? (1)
- Chương 312: Ai Đúng Ai Sai Có Quan Trọng Không? (2)
- Chương 313: Ai Đúng Ai Sai Có Quan Trọng Không? (3)
- Chương 314: Ai Đúng Ai Sai Có Quan Trọng Không? (4)
- Chương 315: Ai Đúng Ai Sai Có Quan Trọng Không? (5)
- Chương 316: Ai Đúng Ai Sai Có Quan Trọng Không? (6)
- Chương 317: Ai Đúng Ai Sai Có Quan Trọng Không? (7)
- Chương 318: Ai Đúng Ai Sai Có Quan Trọng Không? (8)
- Chương 319: Ai Đúng Ai Sai Có Quan Trọng Không? (9)
- Chương 320: Ai Đúng Ai Sai Có Quan Trọng Không? (10)
- Chương 321: Tiểu Phiền Toái, Chúng Ta Sinh Em Bé Đi (1)
- Chương 322: Tiểu Phiền Toái, Chúng Ta Sinh Em Bé Đi (2)
- Chương 323: Tiểu Phiền Toái, Chúng Ta Sinh Em Bé Đi (3)
- Chương 324: Tiểu Phiền Toái, Chúng Ta Sinh Em Bé Đi (4)
- Chương 325: Tiểu Phiền Toái, Chúng Ta Sinh Em Bé Đi (5)
- Chương 326: Tiểu Phiền Toái, Chúng Ta Sinh Em Bé Đi (6)
- Chương 327: Tiểu Phiền Toái, Chúng Ta Sinh Em Bé Đi (7)
- Chương 328: Tiểu Phiền Toái, Chúng Ta Sinh Em Bé Đi (8)
- Chương 329: Tiểu Phiền Toái, Chúng Ta Sinh Em Bé Đi (9)
- Chương 330: Tiểu Phiền Toái, Chúng Ta Sinh Em Bé Đi (10)
- Chương 331: “Đích”
- Chương 332: “Đích” 2
- Chương 333: “Đích” (3)
- Chương 334: “Đích” (4)
Nhấn Shift + Enter để xuống hàng. Nhấn Enter để đăng câu trả lời.