Chương 40: Tiếp Tục Hay Dừng Lại?
Tập đoàn Hinh Nhiên, phòng tổng tài.
- Phong Vũ Di, rốt cuộc ngọn gió nào hôm nay thổi em đến đây vậy? Ở nhà Korean có chuyện li kì gì nữa sao?
Diên Bảo ngồi xuống đối diện Phong Vũ Di, buồn cười trêu chọc cô, chỉ thấy mặt mũi bảo bối nhỏ tệ hại.
Cô chống cằm, chăm chú nhìn Diên Bảo, kể khổ:
- Tướng công à, anh thấy Khiết Như có phải là quá vất vả rồi hay không? Em dường như không thể tách Khiết Như ra khỏi bọn họ được, ngày nào em cũng phải uống thuốc trợ tim trước khi đấu khẩu với bọn họ, em thật sự rất mệt a.
Lại mỉm cười, chiếu cố nhìn Vũ Di, vươn tay xoa đầu cô một cái, xong, thu tay về, nghiêm túc:
- Anh biết thể loại NP thế nào cũng có chuyện li kì, chỉ là không nghĩ Khiết Như lại đào hoa như vậy, bọn họ cũng không phải loại người tùy tiện, anh nghĩ anh trai em còn không nhanh hơn sẽ bị bỏ lại thật, điều này rất có khả năng.
Giật mình, sắc mặt càng tệ hại.
- Nhưng mà anh em rất yêu Khiết Như, anh ấy tuy vụng về, nhưng mà là một người rất chân thành, tại sao Khiết Như chưa từng để ý anh ấy chứ?
- Em nói xem, lý do là gì?
- Em không biết!
- Không sai, Phong Vũ An rất tốt, thậm chí với Khiết Như còn vô cùng ưu tiên. Nhưng mà em thử nghĩ xem, giữa Duy Thần và Thy Nhật, rốt cuộc Phong Vũ An bị bại ở điểm nào?
Phong Vũ Di đắn đo một lúc, cũng đáp:
- Là không chủ động.
- Không sai, hơn nữa cho dù Duy Thần từng làm tổn thương Khiết Như, nhưng mà người tổn thương duy nhất cũng chỉ có anh ấy, anh ấy với Khiết Như mà nói, là một phần thanh xuân cũng như một phần thiếu sót cần phải bù đắp, anh ấy càng có khả năng chiếm vị trí rất cao trong lòng Tiêu Khiết Như, Phong Vũ An ngoại trừ tốt ra thì không có gì khiến Khiết Như rung động cả.
Phong Vũ Di rũ mày.
- Vậy còn Hạo Thy Nhật, rốt cuộc là sao chứ?
Diên Bảo theo quán tính lắc đầu, anh đứng dậy, hai tay di chuyển vào túi quần.
- Với Thy Nhật, Tiêu Khiết Như, có lẽ đã là một phần sinh mạng của nó rồi, bởi vì là nó làm Khiết Như bị thương, khiến con bé trở nên không rõ bản thân mình là ai, cho nên ưu tiên có phần cao hơn so với người bình thường. Hơn nữa với Hạo Thy Nhật mà nói, ngoại trừ tổn thương từ nhỏ, khi trưởng thành, nhất định sẽ vì thứ mình muốn mà trở nên cố chấp, Tiêu Khiết Như lại càng không dễ buông. Còn Khiết Như, con bé có thể chống lại quy luật này hay sao? Tình cảm của bọn họ vốn dĩ định sẵn là phức tạp, anh không thể giải thích rõ, chỉ có thể chờ đợi kết quả thôi.
Phong Vũ Di ngẫm lại câu nói cuối cùng của Diên Bảo, tâm trạng đột nhiên liền nặng nề.
Nếu như ván cược này định sẵn Phong Vũ An không thể thắng, cô có nên khuyên anh từ bỏ không?
- Phong Vũ Di, rốt cuộc ngọn gió nào hôm nay thổi em đến đây vậy? Ở nhà Korean có chuyện li kì gì nữa sao?
Diên Bảo ngồi xuống đối diện Phong Vũ Di, buồn cười trêu chọc cô, chỉ thấy mặt mũi bảo bối nhỏ tệ hại.
Cô chống cằm, chăm chú nhìn Diên Bảo, kể khổ:
- Tướng công à, anh thấy Khiết Như có phải là quá vất vả rồi hay không? Em dường như không thể tách Khiết Như ra khỏi bọn họ được, ngày nào em cũng phải uống thuốc trợ tim trước khi đấu khẩu với bọn họ, em thật sự rất mệt a.
Lại mỉm cười, chiếu cố nhìn Vũ Di, vươn tay xoa đầu cô một cái, xong, thu tay về, nghiêm túc:
- Anh biết thể loại NP thế nào cũng có chuyện li kì, chỉ là không nghĩ Khiết Như lại đào hoa như vậy, bọn họ cũng không phải loại người tùy tiện, anh nghĩ anh trai em còn không nhanh hơn sẽ bị bỏ lại thật, điều này rất có khả năng.
Giật mình, sắc mặt càng tệ hại.
- Nhưng mà anh em rất yêu Khiết Như, anh ấy tuy vụng về, nhưng mà là một người rất chân thành, tại sao Khiết Như chưa từng để ý anh ấy chứ?
- Em nói xem, lý do là gì?
- Em không biết!
- Không sai, Phong Vũ An rất tốt, thậm chí với Khiết Như còn vô cùng ưu tiên. Nhưng mà em thử nghĩ xem, giữa Duy Thần và Thy Nhật, rốt cuộc Phong Vũ An bị bại ở điểm nào?
Phong Vũ Di đắn đo một lúc, cũng đáp:
- Là không chủ động.
- Không sai, hơn nữa cho dù Duy Thần từng làm tổn thương Khiết Như, nhưng mà người tổn thương duy nhất cũng chỉ có anh ấy, anh ấy với Khiết Như mà nói, là một phần thanh xuân cũng như một phần thiếu sót cần phải bù đắp, anh ấy càng có khả năng chiếm vị trí rất cao trong lòng Tiêu Khiết Như, Phong Vũ An ngoại trừ tốt ra thì không có gì khiến Khiết Như rung động cả.
Phong Vũ Di rũ mày.
- Vậy còn Hạo Thy Nhật, rốt cuộc là sao chứ?
Diên Bảo theo quán tính lắc đầu, anh đứng dậy, hai tay di chuyển vào túi quần.
- Với Thy Nhật, Tiêu Khiết Như, có lẽ đã là một phần sinh mạng của nó rồi, bởi vì là nó làm Khiết Như bị thương, khiến con bé trở nên không rõ bản thân mình là ai, cho nên ưu tiên có phần cao hơn so với người bình thường. Hơn nữa với Hạo Thy Nhật mà nói, ngoại trừ tổn thương từ nhỏ, khi trưởng thành, nhất định sẽ vì thứ mình muốn mà trở nên cố chấp, Tiêu Khiết Như lại càng không dễ buông. Còn Khiết Như, con bé có thể chống lại quy luật này hay sao? Tình cảm của bọn họ vốn dĩ định sẵn là phức tạp, anh không thể giải thích rõ, chỉ có thể chờ đợi kết quả thôi.
Phong Vũ Di ngẫm lại câu nói cuối cùng của Diên Bảo, tâm trạng đột nhiên liền nặng nề.
Nếu như ván cược này định sẵn Phong Vũ An không thể thắng, cô có nên khuyên anh từ bỏ không?
Bình luận truyện Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Bình luận Facebook
Danh sách chương
- Chương 20: Xiết Chặt Tôi Một Lúc, Trời Sẽ Sập Hay Sao?
- Chương 21: Bên Cạnh Ác Ma
- Chương 22: Không Sợ Nhất Vạn, Chỉ Sợ Vạn Nhất
- Chương 23: Đối Với Tôi Là Tổn Thương Sâu Sắc
- Chương 24: Tâm Can Bảo Bối Của Tổng Tài
- Chương 25: Lựa Chọn Tiêu Nhiên
- Chương 26: Đột Nhiên Đi Nhầm Phòng
- Chương 27: Nụ Hôn Đầu Tiên Của Duy Thần
- Chương 28: Thân Thể Phơi Bày
- Chương 29: Đối Diện Thâm Tình
- Chương 30: Tranh Giành Bảo Bối
- Chương 31: Khiết Như, Anh Yêu Em
- Chương 32: Ăn Đậu Hũ
- Chương 33: Nguồn Sống
- Chương 34: Lời Nói Dối Hoàn Hảo
- Chương 35: Không Bỏ Lỡ Thanh Xuân
- Chương 36: Ván Cược Cuối Cùng
- Chương 37: Bọn Họ Cợt Nhả Em Thế Nào, Anh Thiên Minh Cũng Muốn
- Chương 38: Tiêu Nhiên Xuất Hiện
- Chương 39: Hà Tất Miễn Cưỡng
- Chương 40: Tiếp Tục Hay Dừng Lại?
- Chương 41: Tuệ Cực Tất Thương, Tình Thâm Bất Thọ
- Chương 42: Mở Màn Kế Hoạch
- Chương 43: Người Cùng Trận Tuyến
- Chương 44: Hôn Thê, Anh Vĩnh Viễn Thừa Nhận
- Chương 45: Ngày Dâu Tây
- Chương 46: Coi Như Là Tôi Cầu Xin Cậu
- Chương 47: Thừa Nhận Với Cậu, Tôi Sai Rồi!
- Chương 48: Cùng Anh Trong Bếp
- Chương 49: Quy Luật Của Tình Yêu
- Chương 50: Lời Thú Nhận Của Tiêu Nhiên
- Chương 51: Yêu Không Đủ Nhiều, Hận Không Quá Sâu
- Chương 52: Thứ Không Nên Thấy Cũng Đã Thấy
- Chương 53: Bước Đầu Thuận Lợi
- Chương 54: Ván Cờ Này, Đi Thế Nào Là Tùy Con
- Chương 55: Nhan Thiên Hạo, Cậu Ngứa Mình Rồi Sao?
- Chương 56: Rung Động?
- Chương 57: Khiết Như, Anh Không Ghét Em!
- Chương 58: Ưu Tiên
- Chương 59: Từ Sớm Đã Không Thể Quay Đầu
Nhấn Shift + Enter để xuống hàng. Nhấn Enter để đăng câu trả lời.