Chương 96: Phá Kén (H)
- Đằng Diệp, tỉnh dậy cho anh, anh muốn em nhìn anh, anh muốn em nhìn thấy chúng ta cùng nhau như thế nào.
Âm thanh này...
Đằng Diệp nghe thấy liền cử động mi mắt, xung quanh khá hỗn tạp.
Đến khi nhìn thấy Hàn Định Thiên phía trên đang nhìn cô, cô mới hoàn toàn mới xác định mình đã tỉnh.
Bất ngờ cúi đầu nhìn xuống cơ thể của hai người, liền không khỏi kinh hô:
- Không, sao lại như vậy? Hàn Định Thiên, anh đã làm gì em?
Lúc cô vừa ngẩng lên hỏi anh, Hàn Định Thiên liền nhanh nhảu cúi đầu, khóa chặt môi cô lại, côn thịt to lớn phía dưới chờ đợi khó chịu cũng đã bắt đầu muốn di chuyển, dứt khoát ra vào liên tục trong hoa huyệt ẩm ướt.
Chính Đằng Diệp cũng không rõ vì sao cô lại ra nông nỗi này, chỉ biết sau khi uống xong ly sữa mà dì Trương mang cho liền thấy đầu óc cô trĩu nặng, những gì diễn ra sau đó cô đều không thể nhớ rõ ràng, lẽ nào bên trong sữa có thuốc?
Không ngờ Hàn Định Thiên thật sự dùng đến thủ đoạn này chiếm đoạt cô, cô thật sự là nhìn nhầm anh rồi!
Kỳ thật Hàn Định Thiên thừa nhận bản thân anh xấu xa, làm trái giao ước với Diên Bảo, nhưng mà, anh căn bản không thể khống chế được khi ở gần Đằng Diệp.
Ngay cả nói dối bị cảm để cô đến đây, thậm chí trong sữa có thuốc cũng là do anh sắp xếp từ trước.
Lần này, một mẻ hốt trọn!
Dứt khoát phá kén, biến cô trở thành người của anh!
Hàn Định Thiên cảm thấy hơi thở Đằng Diệp không ổn định, chủ động rời khỏi đôi môi cô, cúi đầu hôn cổ trắng như tuyết, hôn lên những dấu hôn đã cũ.
Bên dưới càng đâm càng hung hăng, ra vào không chịu ngừng, làm đến toàn thân của Đằng Diệp mềm nhũn.
Cả cơ thể gần như không thể cử động được!
...
Trải qua hai tiếng Hàn Định Thiên vẫn chưa chịu dừng lại, Đằng Diệp thấm mệt không kiềm được nức nở, giãy giụa trong tuyệt vọng, âm thanh ám muội lan tỏa khắp căn phòng sang trọng!
Dù sao cũng là lần đầu tiên, tại sao Hàn Định Thiên lại không thể dịu dàng hơn với cô?
Ác mộng, đây là ác mộng!
Đằng Diệp không nhớ rõ Hàn Định Thiên bao nhiêu lần muốn cô, cô chỉ biết bản thân đã hoàn toàn kiệt sức, ngất đi trước khi Hàn Định Thiên đem hết hạt giống giải phóng ra bên ngoài.
Cuối cùng, Hàn Định Thiên rời người Đằng Diệp, mang bảo bối đi thẳng vào phòng tắm.
***
Diên Dục Luân đến phòng tìm Thúc Triệt, cửa không khóa, anh tự ý đi vào.
Quét mắt nhìn về phía giường ngủ, Diên Dục Luân hơi co mày.
Diên Thúc Triệt hôm qua kỳ thật về rất khuya, lúc anh nhìn thấy em trai xuống bếp tìm túi chườm đá căn bản đã nảy sinh nghi ngờ, chỉ là khi anh hỏi, Diên Thúc Triệt đều nói không có gì, còn nói dối bản thân em ấy dầm mưa nên bị cảm, không ngờ kỳ thật mọi chuyện đều có liên quan đến tiểu nha đầu họ Đồng này!
Âm thanh này...
Đằng Diệp nghe thấy liền cử động mi mắt, xung quanh khá hỗn tạp.
Đến khi nhìn thấy Hàn Định Thiên phía trên đang nhìn cô, cô mới hoàn toàn mới xác định mình đã tỉnh.
Bất ngờ cúi đầu nhìn xuống cơ thể của hai người, liền không khỏi kinh hô:
- Không, sao lại như vậy? Hàn Định Thiên, anh đã làm gì em?
Lúc cô vừa ngẩng lên hỏi anh, Hàn Định Thiên liền nhanh nhảu cúi đầu, khóa chặt môi cô lại, côn thịt to lớn phía dưới chờ đợi khó chịu cũng đã bắt đầu muốn di chuyển, dứt khoát ra vào liên tục trong hoa huyệt ẩm ướt.
Chính Đằng Diệp cũng không rõ vì sao cô lại ra nông nỗi này, chỉ biết sau khi uống xong ly sữa mà dì Trương mang cho liền thấy đầu óc cô trĩu nặng, những gì diễn ra sau đó cô đều không thể nhớ rõ ràng, lẽ nào bên trong sữa có thuốc?
Không ngờ Hàn Định Thiên thật sự dùng đến thủ đoạn này chiếm đoạt cô, cô thật sự là nhìn nhầm anh rồi!
Kỳ thật Hàn Định Thiên thừa nhận bản thân anh xấu xa, làm trái giao ước với Diên Bảo, nhưng mà, anh căn bản không thể khống chế được khi ở gần Đằng Diệp.
Ngay cả nói dối bị cảm để cô đến đây, thậm chí trong sữa có thuốc cũng là do anh sắp xếp từ trước.
Lần này, một mẻ hốt trọn!
Dứt khoát phá kén, biến cô trở thành người của anh!
Hàn Định Thiên cảm thấy hơi thở Đằng Diệp không ổn định, chủ động rời khỏi đôi môi cô, cúi đầu hôn cổ trắng như tuyết, hôn lên những dấu hôn đã cũ.
Bên dưới càng đâm càng hung hăng, ra vào không chịu ngừng, làm đến toàn thân của Đằng Diệp mềm nhũn.
Cả cơ thể gần như không thể cử động được!
...
Trải qua hai tiếng Hàn Định Thiên vẫn chưa chịu dừng lại, Đằng Diệp thấm mệt không kiềm được nức nở, giãy giụa trong tuyệt vọng, âm thanh ám muội lan tỏa khắp căn phòng sang trọng!
Dù sao cũng là lần đầu tiên, tại sao Hàn Định Thiên lại không thể dịu dàng hơn với cô?
Ác mộng, đây là ác mộng!
Đằng Diệp không nhớ rõ Hàn Định Thiên bao nhiêu lần muốn cô, cô chỉ biết bản thân đã hoàn toàn kiệt sức, ngất đi trước khi Hàn Định Thiên đem hết hạt giống giải phóng ra bên ngoài.
Cuối cùng, Hàn Định Thiên rời người Đằng Diệp, mang bảo bối đi thẳng vào phòng tắm.
***
Diên Dục Luân đến phòng tìm Thúc Triệt, cửa không khóa, anh tự ý đi vào.
Quét mắt nhìn về phía giường ngủ, Diên Dục Luân hơi co mày.
Diên Thúc Triệt hôm qua kỳ thật về rất khuya, lúc anh nhìn thấy em trai xuống bếp tìm túi chườm đá căn bản đã nảy sinh nghi ngờ, chỉ là khi anh hỏi, Diên Thúc Triệt đều nói không có gì, còn nói dối bản thân em ấy dầm mưa nên bị cảm, không ngờ kỳ thật mọi chuyện đều có liên quan đến tiểu nha đầu họ Đồng này!
Bình luận truyện Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Bình luận Facebook
Danh sách chương
- Chương 76: Đồng Khiết Như, Em Là Ai?
- Chương 77: Suýt Nữa Thì Phá Kén
- Chương 78: Bí Mật Giữa Chúng Ta
- Chương 79: Tìm Lại Yêu Thương
- Chương 80: Đừng Dày Vò Anh
- Chương 81: Ngoại Truyện 1: Con Bé Là Hôn Thê Của Tôi
- Chương 82: Ngoại Truyện 2: Gửi Gắm Bảo Bối
- Chương 83: Ngoại Truyện 3: Chắc Chắn Rồi
- Chương 84: Ngoại Truyện 4: Lòng Tin
- Chương 85: Ngoại Truyện 5: Chắc Chắn Không
- Chương 86: Ngoại Truyện 6: Ở Đây Của Anh Rất Đau!
- Chương 87: Ngoại Truyện 7: Tiêu Nhiên Ngọt Ngào
- Chương 88: Bị Tính Kế
- Chương 89: Anh Không Cam Lòng
- Chương 90: Tuyệt Đối Không Thể Nào!
- Chương 91: Hạo Duy Thần, Chú Có Muốn Cược Không?
- Chương 92: Quấn Quýt Không Rời
- Chương 93: Cùng Nhau Tìm Đến Tiểu Bảo Bối
- Chương 94: Vũ Thiên Minh Ra Tối Hậu Thư
- Chương 95: Xin Lỗi, Tao Làm Trái Giao Ước Rồi
- Chương 96: Phá Kén (H)
- Chương 97: Gặp Lại Lần Nữa
- Chương 98: Rạn Nứt
- Chương 99: Phần Thiếu Sót Còn Lại
- Chương 100: Diên Thúc Triệt Động Tình
- Chương 101: Tối Hậu Thư Cuối Cùng
- Chương 102: Anh Tuyệt Đối Không Hối Hận
- Chương 103: Lần Nữa Động Tình
- Chương 104: Diên Thúc Triệt Ấm Áp
- Chương 105: Bí Mật Bị Phát Giác
- Chương 106: Lời Xin Lỗi Muộn Màng
- Chương 107: Đến Lúc Kết Thúc
- Chương 108: Ghen?
- Chương 109: Do Dự
- Chương 110: Diên Dục Luân Bất Ổn
- Chương 111: Đưa Ra Quyết Định Cuối Cùng
- Chương 112: Trừng Phạt Ngọt Ngào
- Chương 113: Lời Đề Nghị Của Vũ Khải Nguyên
- Chương 114: Bữa Trưa Ngọt Ngào
- Chương 115: Sói Xám Và Lão Hồ Ly
Nhấn Shift + Enter để xuống hàng. Nhấn Enter để đăng câu trả lời.