100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện

Chương 15: Khách Sạn (H)


Lễ tân nhìn thấy hai người vào thuê phòng, ánh mắt nhìn Sở Kiều thoáng tia ngưỡng mộ, cô ta hào hứng nói:"Chúng tôi có dịch vụ phòng dành cho các cặp tình nhân..."

Quân Từ Mặc lạnh lùng ngắt lời:"Chúng tôi không có quan hệ gì hết"

Tảng băng này tương đối khó nhằn đây...

Nhân viên lễ tân im thin thít, rụt rè đưa chìa khóa phòng cho Sở Kiều, cô ta nhìn thẳng mặt Sở Kiều chợt la toáng lên:"Vương Sở Kiều?! Chị là Vương Sở Kiều sao?!"

Quân Từ Mặc quay sang nhìn cô gái nhỏ, trong lòng thầm thắc mắc, cô gái nhỏ này là minh tinh sao?

Sở Kiều nở nụ cười cứng ngắc, giơ dấu im lặng:"Suỵt"

Cô kéo tay Quân Từ Mặc lên phòng...

"Được rồi, tôi về đây" Quân Từ Mặc đứng ngoài cửa, vẫy vẫy tay.

Mẹ kiếp, không biết con gái ngỏ ý mời con trai đến khách sạn là có ý gì à?! Tên đầu gỗ này!

Sở Kiều vội chạy theo, giọng nũng nịu:" Cảnh sát Quân khoan đi đã"

Sở Kiều nói nhỏ:"Tôi...sợ ma, có thể chờ tôi tắm xong rồi về không?"

"Không"

"Tôi tắm xong rồi chú về!"

"Không"

Aaaaa cô tức điên mất!!!

Sở Kiều nhìn hắn, giọng nói vô cùng kiên định:"Chỉ một lúc thôi, tôi hứa không làm gì chú!"

Hắn vẫn đáp như một cái máy:"Không"

!!!!

Khoan đã...



Mặt Quân Từ Mặc có chút đỏ, miệng thì luôn lẩm nhẩm:" Không

..không...không"

"..." Cái mẹ gì vậy?

Quân Từ Mặc nhận thấy cơ thể mình không ổn, ra sức lắc lắc đầu lấy lại tỉnh táo.

Sở Kiều có chút lo lắng, đặt tay lên trán hắn đo thử nhiệt độ, cô vội rụt tay lại, ack nóng quá...

"Ban nãy chú có ăn gì không?"

"Tôi..." Quân Từ Mặc bóp trán, dựa vào tường, giọng khàn khàn:" Tôi...thấy có hộp socola tình nhân được bày ở quầy lễ tân...nên...ăn thử..."

Socola tình nhân?! Con mẹ nó, cô biết đó là gì rồi. Khoan đã, đây chẳng phải cơ hội tốt sao?!

Sở Kiều cười:" Không có gì đâu, chú chỉ bị sốt nhẹ thôi. Tôi dìu anh vào phòng nghỉ ngơi nhé!"

Đầu óc hắn mơ màng, vô thức gật đầu.

Sở Kiều cười ngoác mồm, dìu hắn vào trong phòng.

Mẹ kiếp, nặng đè chết cô mất.

Sở Kiều vứt hắn xuống giường, còn mình ngồi trên ghế nghỉ ngơi.

Thuốc kích dục kia không biết hắn đã ăn bao nhiêu mà từ nãy tới giờ vẫn chưa làm gì quá trớn với cô.

Quân Từ Mặc cắn răng, ban nãy cô gái nhỏ dìu hắn, từ góc độ của hắn còn có thể nhìn thấy khe ngực và cổ trắng ngần của cô, mẹ kiếp điên rồi, sao hắn lại nảy sinh dục vọng với cô bé này chứ.

Sở Kiều muốn xem hắn chịu được bao lâu, cô đứng dậy lấy trong tủ quần áo bộ đồ ngủ, đúng lúc đấy Quân Từ Mặc đã lên tiếng, nói:"Mau ra..khỏi đây đi"

Sở Kiều nhẹ nhàng đặt lên môi hắn một nụ hôn, cô còn lè lưỡi ra liếm vòng quanh khiêu khích.

Cả người Quân Từ Mặc cứng đờ.

Sở Kiều cười ha hả đi vào phòng tắm.



Tiếng nước róc rách từ trong nhà tắm vọng ra, hắn sợ mình không giữ được bình tĩnh nữa nên mới nhắc nhở cô gái nhỏ, nhưng rõ ràng đó không phải là 'cô gái nhỏ' mà là tiểu yêu tinh!

Quân Từ Mặc loạng choạng đứng dậy, hắn phải mau chóng rời khỏi đây, nếu không...

"Chú!" Sở Kiều từ trong phòng tắm bước ra, thấy hắn đang mò mẫm ngăn bàn tìm chìa khóa phòng. Cô vội vàng chạy lại, đẩy ngã hắn xuống giường. Vì tác dụng của thuốc nên người hắn yếu ớt kỳ lạ.

Sở Kiều cười hắc hắc, nhét chìa khóa vào trong quần lót, ngồi dạng chân hình chữ M, cô nhướng mày, nói:" Chú muốn lấy chìa khóa phải không? Mau đến đây"

Quân Từ Mặc thở gấp, cô mặc quần lót ren nhìn xuyên thấu, có thể thấy rõ chiếc chìa khóa đang chặn ngay trước tiểu huyệt cô.

Tay hắn siết chặt, những khớp tay trắng bệch lộ rõ, hắn gằn giọng:"Mau đưa đây, tôi không muốn làm chuyện gì quá đáng với cháu!"

Thật sự thì cô chỉ cần tinh dịch hắn thôi! Sở Kiều cuối cùng cũng vứt liêm sỉ mình xuống đất, dạng chân ra rộng hơn:" Chú mau đến lấy, tôi có bảo không đưa đâu"

Quân Từ Mặc cắn răng, lại gần Sở Kiều, bàn tay đưa lên vẫn có chút do dự.

"Ở đây!" Sở Kiều cầm lấy tay hắn, nhét vào trong quần lót.

Xúc cảm mềm mại, tiểu huyệt trắng nõn hồng hào không có một chút lông tơ. Quân Từ Mặc giật mình, vật dưới thân đã trướng to. Hắn vội vàng cầm lấy chìa khóa, nhưng mỗi lần di chuyển, mu bàn tay hắn lại cọ xát vào tiểu huyệt cô.

"Ân...ưm..." Sở Kiều rên nhẹ, bàn tay thô ráp của hắn cọ cọ vào tiểu huyệt cô, tiểu huyệt vô cùng mẫn cảm sớm đã tiết ra một thứ dịch màu trắng.

Quân Từ Mặc nhắm chặt mắt, cố giữ vững lý trí, cầm lấy chìa khóa lôi ra.

Tay hắn đã cầm được chìa khóa, nhưng... không muốn lôi ra.

Sở Kiều ngửa cổ rên rỉ thành từng tiếng dâm đãng, tiểu huyệt đóng mở, lỗ phía dưới vô cùng nhỏ hẹp cơ hồ một ngón tay của hắn chen còn không lọt nói gì đến côn th*t thô to này...

"Từ Mặc" Sở Kiều nhìn hắn, gò má cô hơi hồng, giọng nói vô cùng quyến rũ:" Quân Từ Mặc..."

...

"Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em" Hắn hung hăng đè cô xuống giường, giật phăng chiếc áo ngủ vướng víu, bầu ngực trắng nõn đung đưa trước mặt hắn.

Quân Từ Mặc ngậm lấy một bên nhũ hoa ra sức mút, cổ họng hắn khô rát đây chính là nước giải khát duy nhất của hắn!

"Ưm...nhẹ thôi..." Sở Kiều ôm lấy đầu hắn, hai chân cô quặp lấy eo hắn, tiểu huyệt cố tình cọ xát vào cự vật nóng bỏng cách một lớp quần kia.