Con Đường Bá Chủ

Chương 50: Tử Lôi Sư Bàng Điểu


Dây cung ngày một kéo căn, chòm sao Bắc Đẩu sau lưng thiếu niên ngày một ngưng thực...

Lạc Nam sắc mặt hơi tái nhợt, Bắc Đẩu Cung là một kiện Thiên Cấp Trung Phẩm Pháp Khí, với thực lực của hắn hiện tại điều động nó quả thật tốn quá nhiều khí lực...

Chòm sao Bắc Đẩu còn thường biết đến với cái tên Bắc Đẩu Thất Tinh, gồm bảy ngôi sao sáng nhất nằm trong ranh giới chòm sao Đại Hùng..

Lúc này đây, trong bảy ngôi sao, chỉ có hai ngôi sao đang lập lòe phát ra ánh sáng...

Lạc Nam hiện tại chỉ miễn cưỡng duy trì hai ngôi sao lực lượng mà thôi, bất quá để xạ rơi một Hóa Thần Kỳ...

Hoàn toàn đầy đủ...

Thấu Thị Vạn Lý khóa chặt mục tiêu...

Bàn tay buông lỏng...

XOẸT

Âm thanh xé nát không khí vang lên trong không gian tĩnh lặng...

Mũi tên từ Dị hỏa ngưng tụ rốt cuộc phóng xuất...

Chỉ thấy một tia ánh sáng tím xẹt ngang bầu trời, nơi nó đi qua, không gian từng làn từng làn kịch liệt gợn sóng,...

“Không thể a”

Tứ trưởng lão khuôn mặt tái nhợt, cảm giác tử vong ngày một đến gần khiến hắn như muốn điên cuồng...

Đến bây giờ thì có đánh chết hắn cũng khẳng định sau lưng người thiếu niên này là một thế lực khủng bố đến cực điểm, dù là Cửu Cấp cũng không sánh bằng...

Vũ Kỹ kỳ dị mạnh mẽ, thân pháp khủng bố, Dị Hỏa top 9, hiện tại lại thêm một kiện Thiên Cấp pháp khí...

“Người này rốt cuộc là phương nào ra yêu nghiệt? So với Hoàng Kim Thế Hệ thời niên thiếu chỉ sợ còn kinh khủng hơn... ” Tứ trưởng lão trong lòng hò hét...

“Liều”

Cảm giác của một Hóa Thần Kỳ cho biết không thể né tránh mũi tên khủng bố kia, Tứ trưởng lão quyết định liều mạng...

“Bạo cho ta!”

Thân hình cấp tốc phình to, Tứ trưởng lão quyết định tự bạo cầu sinh...

ĐÙNG

Bên trên bầu trời, thân xác Tứ trưởng lão nổ tung, đám mây hình nấm cự đại bao trùm một vùng không gian, làn sóng năng lực điên cuồng tỏa ra bốn phương tám hướng...

Mũi tên do Dị Hỏa ngưng tụ bị vụ nổ lớn nhấn chìm, tiêu tán trong thiên địa...

Vô số tu sĩ đột ngột ngẩng đầu, nhìn vụ nổ trên không trung, sắc mặt trắng nhợt...

Hóa Thần Kỳ tự bạo??

Câu hỏi vang lên trong lòng vô số người...

Vùn vụt

Không ít tu sĩ trực tiếp phi hành, dùng tốc độ nhanh nhất muốn đến quan sát hiện trường vụ việc...

Bên trong vụ nổ kinh khủng, một tiểu nhân có diện mạo y hệt Tứ trưởng lão hoảng sợ đào tẩu, tốc độ của nó nhanh chóng vô cùng...

Nguyên Anh của Tứ Trưởng Lão...

Rõ ràng ý đồ của hắn là muốn từ bỏ thân xác, cùng mũi tên đồng quy vu tận, lại nhân cơ hội cho Nguyên Anh của mình trốn chạy, tìm thân thể khác đoạt xá...

Mặc dù làm thế thực lực sẽ cấp tốc hạ xuống, nhưng ít ra vẫn giữ được tính mạng, chờ ngày khôi phục...

Đạt đến Hóa Thần Kỳ, Nguyên Anh đã không khác sinh mệnh thứ hai của bản thể, nó chứa đựng đầy đủ trí nhớ cũng như kinh nghiệm của chủ nhân...

Không thể không nói Hóa Thần Kỳ như Tứ Trưởng Lão quả thật kinh nghiệm đầy mình, ngay cả trong tình huống nguy hiểm cửu tử nhất sinh, hắn vẫn tìm thấy đường sống duy nhất đó...

Chỉ là, đối thủ của hắn không may lại là người chơi nạp thẻ...

Lạc Nam tiến hành quan sát, bầu trời một mãnh hỗn loạn, Nguyên Anh của Tứ Trưởng Lão quá mức bé nhỏ,...

Do có Thấu Thị Vạn Lý hỗ trợ, Lạc Nam miễn cưỡng nhìn thấy tiểu nhân đó đang cấp tốc đào tẩu...

Ba tôn đại đỉnh điên cuồng hấp thu Thiên Địa linh khí, Diễm Tâm Đỉnh vù vù chuyển động, một thanh tên tử sắc lại xuất hiện trên dây cung...

Tên rời dây cung, cấp tốc biến mất trong tầm mắt...

Tiểu nhân Nguyên Anh đang bay người đào tẩu, chợt một tia ánh sáng màu tím xuyên qua...

Ngay cả cơ hội gào thét cũng không có....

Tiểu Nguyên Anh bị hỏa diễm vô tình thiêu trụi...

Một đời Hóa Thần Kỳ cường giả chính thức vẫn lạc...

“Không hổ danh là Hóa Thần Kỳ, nếu không phải nhờ có Bắc Đẩu Cung, dù ta có Dị Hỏa vẫn không làm gì được hắn” Lạc Nam thầm cảm khái nói.

“Xem ra phải nhanh chóng tiếp tục Tụ Đỉnh” Lầm bầm một tiếng, nhận thấy không ít khí tức đang dần tiếp cận, Lạc Nam hai chân dậm lấy Mị Ảnh Tiêu Dạo Bộ...

Nhanh chóng rời đi...

...

Linh Vũ Thành

Tần Mộng Ảnh lơ lửng trên không trung, bàn tay vừa lật, chỉ thấy phạm vi rộng rãi vốn như cắm rể nơi mặt đất Quân Lâm Khách Sạn đột ngột rung động kịch liệt..



Trước ánh mắt ngỡ ngàng của vô số người trong thành, tòa cự đại khách sạn chầm chậm bay lên, sau đó lấy tốc độ cực nhanh thu nhỏ lại, rơi vào bàn tay trắng nõn tinh xảo của nàng...

Vài ngày trước Tần Mộng Ảnh đã dừng đón khách, đúng như lời nói với Lạc Nam, nàng cũng phải rời đi...

Nhìn sang hướng Đa Bảo Các, nangj nhàn nhạt truyền âm:

“Ta rời đi trước, gửi lời thăm hỏi đến nhà các ngươi tiểu thư”

“Hẹn gặp lại, ta cũng sắp trở về bên cạnh Thánh Nữ đại nhân”

Thành Bích nhoẻn miệng cười đáp lại, lần này được điều động đến chi nhánh Đa Bảo Các Linh Vũ Thành để chủ trì Đấu Giá Hội, nhiệm vụ đã xong, nàng cũng phải trở về...

Tần Mộng Ảnh gật nhẹ đầu, hai mắt mông lung đảo quanh thành trì này, đây là nơi nàng gặp được hắn...

“Khi nào rãnh rỗi, cùng hắn trở về cũng tốt” Nàng lẩm bẩm cười, bàn tay hướng hư không vạch nhẹ...

Một khe nứt xuất hiện, thân hình uyển chuyển mị hoặc vô hạn thong thả bước vào...

Vô số người hâm mộ cuồng nhiệt nhìn thân ảnh biến mất trong không gian...

Luyện Hư Kỳ, đây là loại tu sĩ có thể dung luyện hư không, từ đó di chuyển dễ dàng bên trong, rút ngắn khoảng cách vô số lần...

Có câu nói, dưới Luyện Hư tất cả chỉ là sâu kiến, đủ thấy lợi thế và thực lực kinh khủng của Luyện Hư Kỳ là như thế nào...

Ngay khi Tần Mộng Ảnh rời đi không lâu...

Tại một gốc khuất trong thành, một thiếu niên có gương mặt mang vài phần hèn mọn xuất hiện...

Nhìn khe hở hư không chậm rãi khép chặt, lại nhìn theo phương hướng nơi cửa thành...

Hắn không biết từ đâu lấy ra một thanh quạt lông ngổng phe phẫy, nét hèn mọn trên mặt hoàn toàn thu liễm, hai mắt thâm thúy như sao trời, gương mặt thong dong bình thản, như có thể bố cục cả thiên hạ...

“Tiểu Nam công tử thật hảo thủ đoạn a, trong khoảng thời gian ngắn đã bắt được trái tim Bách Diện Tiên Tử, tin tưởng chủ công nhà ta sẽ rất có hứng thú với ngươi đây...” Thiếu niên lẩm bẩm một mình như tự kỷ...

Nếu Tần Mộng Ảnh ở đây chỉ sợ phải một phen kinh ngạc, người biết đến danh hiệu Bách Diện của nàng, trên đại lục không nhiều lắm...

Lấy ra một mãnh ngọc bội, thiếu niên dùng lực bóp nát...

Sau vài hơi thở...

Một cánh cửa hư không đột ngột xuất hiện bên cạnh thiếu niên, có âm thanh trầm thấp bên trong truyền đến:

“Trần quân sư, lần này vi hành không tệ chứ? Chủ công rất tưởng niệm ngươi a”

“Đâu chỉ là không tệ” Thiếu niên bình thản khẽ cười, ung dung bước vào cánh cửa...

Hư không khép lại, tất cả trở về sự bình tĩnh vốn có...

...

Một tháng sau

Tại một sơn cốc kín đáo...

Thiếu niên vừa kiểm tra nhẫn trữ vật, vừa hài lòng lẩm bẩm: “Không hổ là thiếu chủ Thiên Mộc Tông, gia sản thật nhiều”

Lạc Nam đang kiểm kê nhẫn trữ vật lấy được từ Mộc Hào, bên trong ngoại trừ 1500 Cực Phẩm Linh Thạch còn có không ít Vũ Kỹ...

Thật tình không biết, Mộc Hào vốn định tham gia Đấu Giá nên mang nhiều như vậy...

Khiến Lạc Nam hứng thú nhất chính là một loại Vũ Kỹ địa cấp...

“Sâm Lâm Vạn Trượng, đây chính là Vũ Kỹ Tứ trưởng lão thi triển vây nhốt mình cùng Mộc Hào” Lạc Nam âm thầm gật đầu, nếu không có Dị Hỏa chỉ sợ hắn quả thật không có cách nào thoát khỏi trói buộc của nó.

Chưa kể Sâm Lâm Vạn Trượng còn có công dụng kích nổ cả khu rừng, chôn vùi kẻ bị vây bên trong, lần đó vì sợ liên lụy Mộc Hào nên Tứ trưởng lão không sử dụng.

“Mộc Hình Chưởng, Tổ Thụ Che Chở cùng Vạn Mộc Trói Buộc mặc dù không tệ, nhưng chỉ là Huyền cấp, ta không hứng thú lắm” Lạc Nam hơi tiếc nuối.

Hơn 10 ngày trước hắn đã chia tay cùng Cát đại thúc, Lạc Nam còn tặng đối phương không ít linh thạch phòng thân cùng một kiện Huyền Cấp Vũ Khí trong nhẫn trữ vật của Mộc Hào...

Cũng xem như kết thúc một đoạn cố tri...

“Chíp chíp”

Một âm thanh hơi non nớt vang lên...

Chỉ thấy một con thú nhỏ nhảy tót lên vai Lạc Nam, cái đầu nhỏ cạ vào má hắn một cách thân mật...

Lạc Nam mĩm cười vuốt ve đầu nó...

Đây là một con thú nhỏ có kích cỡ to bằng chó con, tứ chi linh hoạt khỏe khoắn, bộ lông chủ đạo màu bạc xen lẫn màu tím mượt mà óng ả...

Điều đáng nói ở đây gia hỏa này vậy mà là con lai...

Thân của sư tử, đầu và cánh nhỏ trông giống đại bàng...

“Tử Lôi Bàng Sư Thú”

Có huyết thống bất phàm, bố là vua của muôn loài nơi mặt đất, mẹ là chúa tể không trung..

Đương nhiên không kể các loại thần thú khủng bố...

Tên này nở ra từ quả trứng mà Lạc Nam triệu hoán được cách đây nữa tháng...

Không thể không nói, hắn rất hài lòng với người bạn mới này, có Lôi hệ thuộc tính hiếm có, hơn nữa đẳng cấp lại cao hơn lôi đình bình thường...

Tử Lôi..., một loại thuộc tính có thể sánh ngang Huyền Thủy, Viêm Hỏa, Chân Thổ...

Ngoài ra còn có thể phi hành, bộ dạng cũng bất phàm oai vũ vô cùng...



Chỉ là gia hỏa này còn quá nhỏ, đã hấp thụ không ít Linh Thạch của hắn, vậy mà chỉ mới là Nhị Giai sơ kỳ yêu thú, tương đương Trúc Cơ sơ kỳ tu sĩ mà thôi...

“Mở ra Cửa Hàng May Mắn đi” Lạc Nam ý niệm vừa động, 5 loại vật phẩm theo đó xuất hiện trước mắt...

Huyền Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ: Hàng Hổ Quyền, 1000 Điểm danh vọng

Huyền Cấp Trung Phẩm Thân Pháp: Thê Vân Tung, 1000 Điểm danh vọng

Dưỡng Thú Đan 1 bình: 5000 điểm danh vọng

Địa Cấp Hạ Phẩm Pháp Khí: Trùng Dương Kiếm, 2000 Điểm danh vọng

Địa Cấp Cực Phẩm Pháp Y: Áo Choàng Bóng Tối, 5000 Điểm danh vọng.

“Ồ, có thứ tốt” Lạc Nam điểm vào hai thứ thu hút hắn.

Dưỡng Thú Đan 1 bình: Gồm 12 viên Dưỡng Thú Đan, mỗi viên làm yêu thú no bụng một tháng, tăng tốc độ hấp thu linh khí, gia tăng quá trình trưởng thành.

Áo choàng bóng tối: Che dấu khí tức người mặc, hòa mình vào bóng đêm, dưới Luyện Hư Kỳ không thể phát hiện.

“Mua” Lạc Nam lập tức xác nhận, sau lần mua sắm điên cuồng trước, điểm danh vọng của hắn chỉ còn hơn hai vạn, bất quá mua xong hai thứ này vẫn còn lại hơn một vạn phòng thân.

“Keng, thành công mua Dưỡng Thú Đan, Áo Choàng Bóng Tối, tạm thời thu vào không gian hệ thống”

“Tiểu Sư, chúng ta đi” Lạc Nam ôm Tử Lôi Bàng Sư Thú, ý niệm vừa động đã lập tức biến mất...

...

Bên trong Linh Giới Châu

Thân ảnh Lạc Nam xuất hiện, nhìn Cơ Băng an tường chìm vào giấc ngủ, gần đó là Bạch Tố Mai nhập tâm đã tọa nghiên cứu Kiếm Pháp...

Cách bọn hắn không xa, một thiếu nữ xinh đẹp như hoa, máy tóc dài nhu mượt, làn da trắng như tuyết, hai má hồng hào, má lúm đồng tiền duyên dáng, đôi môi đỏ mộng mấp máy...

Nàng chớp chớp đôi mắt to tròn đen láy, phức tạp nhìn Lạc Nam vừa xuất hiện...

“Buồn chán không?” Lạc Nam tiến lại gần nàng ngồi xuống, ôn hòa hỏi.

Lý Trúc Loan lắc đầu, tu sĩ mỗi lần bế quan vài năm là bình thường, chỉ mới sinh hoạt trong này một tháng, chẳng có gì phải chán...

“Nàng có dự định gì không?” Lạc Nam tiếp tục hỏi, đối với nàng hắn mang một tia áy náy

Lý Trúc Loan hai mắt hơi mông lung, nếu là trước đây có cơ hội ở cùng một chỗ với hắn, có lẽ nàng sẽ ngại ngùng không nói nên lời, bất quá mỗi ngày Lạc Nam đều vào thăm nàng, cũng không xa lạ nữa...

“Ta không biết” Nàng hơi mờ mịt trả lời, Mộc Hào cùng Tứ Trưởng Lão chết đi, tin tưởng toàn bộ Thiên Mộc Tông trên dưới đã náo đến lật trời...

Về phần Lý Lân cũng chết do dư ba chiến đấu kinh khủng lúc đấy...

Lý Trúc Loan không hận Lạc Nam, trái lại còn mang theo áy náy với hắn, đối với Lý Lân tham công danh lợi lộc nàng thất vọng đến cực điểm...

“Nàng theo ta nha? Dù sao Lý Lân cùng Mộc Hào đã chết, Thiên Mộc Tông cùng lắm sẽ nghĩ nàng cũng đi theo bọn hắn, nếu nàng bây giờ xuất hiện, chỉ sợ Thiên Móc Tông giận chó đánh mèo toàn bộ Lý gia của nàng” Lạc Nam khuyên nhủ.

“Ta chỉ sợ phụ mẫu và sư phụ lo lắng” Lý Trúc Loan cắn cắn môi, khiến người khác chỉ muốn che chở cho nàng.

“Sẽ không lâu, hơn một năm nữa chúng ta gia nhập Thánh Linh Học Phủ, đến khi đó dù là Thiên Mộc Tông cũng không dám đụng đến Lý gia các nàng” Lạc Nam an ủi nói.

“Vâng” Lý Trúc Loan gật đầu, quả thật chỉ còn cách đó, nghĩ đến được đi theo hắn, hai má nàng hơi ửng đỏ.

“Nàng nhận ra các quyển vũ kỹ này chứ?” Lạc Nam lấy ra ba quyển sách đưa cho nàng.

“Là Vạn Mộc Trói Buộc, Tổ Thụ Che Chở cùng Mộc Hình Quyền” Lý Trúc Loan bất ngờ, mấy loại vũ kỹ này tại Thiên Mộc Tông tiếng tăm không nhỏ.

“Nàng là đệ tử Thiên Mộc Tông, có tu luyện các loại này chưa?”

“Vũ Kỹ tại Thiên Mộc Tông, muốn tu luyện cần điểm cống hiến, ta mới nhập tông 3 năm, còn chưa tiếp xúc các loại vũ kỹ này” Nàng thủ thỉ nói.

“Vậy nàng cầm lấy tu luyện giết thời gian, khi nào nhàm chán bảo ta đưa nàng ra ngoài” Lạc Nam nhét mấy quyển sách vào tay nàng.

Lý Trúc Loan trong lòng cảm động, nói đúng ra nàng chỉ là chiến lợi phẩm trong chiến đấu của hắn, đổi lại người khác dù làm ra chuyện tồi tệ nào nàng cũng chỉ còn cách tự sát.

Nhưng hắn không làm vậy, hắn tôn trọng nàng, lo nghĩ cho nàng từng ly từng tí, cảm giác kỳ lạ ngọt ngào bao phủ tâm lý.

“Vâng” Lý Trúc Loan ngoan ngoãn gật đầu, cũng không khách khí nhận lấy hai loại Vũ Kỹ.

“Chim Chíp” Tiểu Sư hướng Lạc Nam mổ mổ đầu, hình như ghen tị hắn quá tốt với nàng khiến Lý Trúc Loan che miệng cười khẽ.

Địa Cấp Vũ Kỹ Vạn Mộc Sâm Lâm yêu cầu Kim Đan Hậu Kỳ mới đủ điều kiện tu luyện, Lạc Nam tạm thời chưa đưa cho nàng.

Lạc Nam tiến đến một góc tận cùng trong Linh Giới Châu, nơi này nằm lẳng lặng một cổ quan tài xưa cổ, khí tức tang thương đập vào mặt hắn...

Đây là quan tài tranh đoạt được từ Đấu Giá Hội, mặc sù người trả tiền cuối cùng lại là Tần Mộng Ảnh...

Lạc Nam mở ra Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn quan sát kỹ lưỡng, ngay cả một khe hở nhỏ cũng không có a...

“Công tử cũng đừng gấp, Định Hồn Quan này đòi hỏi ít nhất Hồn Tu có Hồn Lực cấp Luyện Hư mới có thể khai mở” Kim Nhi dội một gáo nước lạnh nói.

“Hồn Tu Luỵên Hư?” Lạc Nam khóe miệng co giật, rốt cuộc hắn cũng hiểu vì sao Đa Bảo Các bó tay rồi.

Đừng nói Băng Thiên Đại Lục, cho dù tại toàn bộ Việt Long tinh cầu này, số Hồn Tu có thể được bao nhiêu? Còn muốn Luỵên Hư Hồn Tu, so với mò kim đáy biển càng gian nan hơn...

“Tuy nhiên với kinh văn Bất Hủ Diễn Sinh Kinh gia trì, hồn lực của công tử đạt Hóa Thần nói không chừng có thể thử một chút”

Kim Nhi an ủi, Cấm Kỵ cấp công pháp vĩnh viễn không thể theo lẽ thường suy đoán.

“Tới đâu hay tới đó đi” Lạc Nam dẹp bỏ tò mò, Hồn Lực Hóa Thần nói dễ vậy sao? Gánh nặng đường xa a.

Nhìn ba vị như hoa như ngọc nữ tử trong căn phòng này, mỗi người mỗi vẻ, đẹp không sao tả xiếc, Lạc Nam nhếch môi cười mĩm, lẩm bẩm nói:

“Đây có thể xem như kim ốc tàng kiều không?”