Trước ngày diễn một ngày. Cô đã ra sân bay đón Jason về nước. Tất nhiên cô sẽ không mang con đao dài 40 mét đến, nhưng thay vào đó cô hóa trang thành bà già 80 tuổi. Nếu không làm như vậy e là con bị đám fan của Jason sẽ ăn sống cô mất. Điều cô không ngờ đến Jason là cháu của Nguyễn Tuấn Kiệt. Sao cô quen biết với người quanh đại ma vương thế?
Trường quay ngày hôm nay cũng không vì diễn viên đóng vai nam phụ sẽ tới mà có gì thay đổi.
Nam chính Tư Châu được một đám em gái vây xung quanh, dùng ánh mắt sùng bái nghe anh ta kể về lịch sử chói lọi trong giới giải trí của mình. Quan hệ của Thanh Thanh cùng Ninh Tuyết gần đây khá tốt, cô ta đang hưng phấn khoe với Ninh Tuyết về chiếc vòng tay kim cương mới được ba mua cho.
Chỉ có mỗi mình An Thư là trông mòn con mắt, vai của cô với vai nam phụ này có quá nhiều cảnh quay chung, chất lượng của người này như nào sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới vai diễn của cô.
Trên cổ tay của Thanh Thanh là chiếc vòng kim cương lấp lánh, cô ta khinh bỉ nói: "Chị Ninh Tuyết , chị xem bộ dạng mong ngóng đàn ông của cô ta kìa, còn tưởng đạo diễn sẽ mời một người đệ nhất mỹ nam cổ trang về cho cô ta”
Ninh Tuyết nghe thế thì ra vẻ bất đắc dĩ, nâng cao giọng: "Em nha, đừng nhằm vào An Thư mãi thế, vai của cô ấy đóng chung với anh ta nhiều nhất nên để ý hơn chúng ta cũng là điều bình thường mà!"
"Ha ha, đúng là rất nhiều, thật nhiều cảnh hôn, cảnh lăn giường! May mắn là em không nhận vai này bằng không, không biết sẽ bị người ta chiếm tiện nghi tới mức nào!"Thanh Thanh vui vẻ nói, nói xong còn dùng vẻ mặt hâm mộ nhìn Ninh Tuyết : "Như chị Ninh Tuyết là tuyệt nhất, bạn trai đẹp trai như thế mà ngay cả người hợp tác cũng đẹp trai không kém..."
....
Lúc này ở cửa trường quay vang lên giọng nói hưng phấn của đọa diễn Giang Hùng: "Đến đến đến đây nào, mọi người mau tới đây, nam phụ của chúng ta - thần y Quốc Khanh đến đây rồi! Mọi người cùng tới chào hỏi đi!"
Đoàn làm phim có vẻ không hào hứng lắm, Tư Châu không có ý đứng lên, các cô bé vây xung quanh vẫn y như cũ ngồi cạnh anh ta, tranh nhau muốn anh ta nắm tay.
Thanh Thanh khinh thường "hừ" một tiếng, còn không thèm nhìn ra bên ngoài một cái, Ninh Tuyết dặm lại trang điểm xong đứng dậy khuyên nhủ: "Hay là đi chào hỏi chút đi, dù sao cũng cùng là đồng nghiệp."
Thanh Thanh lúc này mới bất đắc dĩ đi theo.
An Thư đương nhiên là người đầu tiên chạy như bay tới, vừa nghiêng đầu nhìn ra ngoài thì giây kế tiếp cả người cô giống như bị sấm sét bổ thẳng xuống đầu.
Đứng bên cạnh đạo diễn là...
Một đầu lông vàng bắt mắt kia làm cô muốn tự lừa dối mình rằng cô nhìn lầm rồi cũng không có khả năng...
Tại sao nam phụ lại là "con hàng" này...
Trợ lí trường quay - tiểu Lý đột nhiên hét lớn như sắp mất mạng đến nơi: "A------ a a a a a a..."
Thanh Thanh nhíu chặt lông mày: "Bị điên à! Hét cái gì mà hét?"
Vừa dứt lời, ánh mắt liếc tới người đàn ông đi phía sau đạo diễn...
"Aaaaaaaaaaaaa..." Chính cô ta cũng thét lên một tiếng.
"Sao vậy?" Ninh Tuyết hỏi.
"Ja…Jason…son! Chị Ninh Tuyết ! Là Jason đó!"Thanh Thanh kích động bấm chặt cánh tay của Ninh Tuyết
"Cái gì?" Ninh Tuyết nhìn theo ánh mắt của Thanh Thanh.
Chỉ thấy đạo diễn vui mừng hớn hở đi trước, thái độ vô cùng ân cần nhỏ nhẹ, mà đi theo phía sau là một người đàn ông tóc vàng, ăn mặc vô cùng thời trang, quần bò bạc màu phối với áo phông, một tay nhét trong túi, trên mặt người đàn ông này mang theo sự phách lối, xấu xa lại lưu manh..., lúc mỉm cười còn lộ ra hai cái răng nanh cực kì đáng yêu...
Jason... vai nam phụ ấy vậy mà lại là Jason...
Ngay cả Ninh Tuyết cũng bị chuyện này làm cho kinh hãi.
Lúc này đám con gái vốn đang vây quanh Tư Châu cũng như sói đói thấy mồi ngon, đổ xô ra cửa: "Ôi mẹ ơi! Jason! Thật sự là Jason sao? Tôi có hoa mắt hay không, mau cấu tôi một cái!"
"Trời ơi! Thật sự quá đẹp trai đi! Đẹp trai tới chân tôi cũng mềm nhũn rồi! Nghe nói Jason còn có fan tuổi bà nội đó! Ngay cả bà lão 80 tuổi cũng không thoát khỏi mị lực của anh ấy!"
"Đừng có cản tôi, thật vất vả mới thấy người thật, tôi muốn lên giường với anh ấy! Không lên được giường của Jason một lần thì đời người còn có ý nghĩa gì!"
Nếu hỏi về Tiểu thịt tươi hot nhất giới giải trí là ai?
Bất kì ai cũng sẽ nói ra một cái tên - Jason!
Thanh Thanh vẫn không cách nào tiếp nhận sự thật này, lập tức bùng nổ: "Có phải có nhầm lẫn gì hay không? Không phải Jason chuyên diễn ở nước ngoài sao? Coi như anh ấy có về nước phát triển sự nghiệp thì cũng không thể chỉ diễn một vai nam phụ nhỏ nhoi thế này được!"
Ninh Tuyết trầm ngâm: "Nghe nói Jason chỉ nhận vai nam chính, hơn nữa chủ đầu tư bộ phim này là SVC, tại sao một diễn viên của The Star lại tới đây nhận vai?"
Mới lúc nãy Thanh Thanh còn vui mừng vì mình không bị chiếm tiện nghi thì bây giờ hối hận muốn chết: "Đáng chết! Tại sao lại như thế! Dựa vào cái gì mà An Thư lại may mắn như thế! Jason vốn là của tôi, là của tôi! Đều do cô ta không biết xấu hổ mà cướp vai của tôi!"
Những người xung quanh thấy Thanh Thanh như vậy cũng có chút đồng tình, đối với việc cô ta phát điên cũng không bất ngờ.
Bởi vì cả giới giải trí đều biết Thanh Thanh thích Jason, còn từng công khai tỏ tình trên weibo. Mặc dù Jason không thèm chú ý đến cô ta nhưng cô ta vẫn thường xuyên share bài viết có liên quan Jason trên weibo, một bộ si mê điên cuồng.
Giang Hùng mất sức lực rất lớn mới có thể giải tán đám con gái điên cuồng này đi, ông nhịn không được chọc ngoáy Jason một câu: “Jason à, cậu nhìn xem cậu mê hoặc toàn bộ con gái trong đoàn làm phim của tôi rồi đấy! Trai đẹp đúng là được ưu ái mà!"
Jason hùa theo đạo diễn: "Đạo diễn không nghe thấy sao, mấy cô gái đó chỉ muốn ngủ với tôi thôi, cho nên ngài nhất định phải bảo vệ tôi thật tốt đó nha!"
"Ha ha ha... Không sao, đối tác của cậu là chiến thần Thanh Vân đấy chứ đâu, có cô ấy bảo vệ... A! Đúng rồi, An Thư đâu? Suốt ngày chạy theo hỏi tôi nam thứ là ai, lúc này sao lại không thấy đâu?"
Jason nhếch môi cười mà như không, nói: "Chắc không phải bị tôi dọa cho chạy rồi chứ?"
"Cũng có khả năng, toàn bộ con gái của cái đất nước này đều là fan của cậu, không chừng An Thư cũng thế, có khi tận mắt thấy thần tượng nên bị dọa rồi! Giang Hùng cười nói.
Hai người đang nói chuyện, An Thư lò dò đi tới.
Trong thời gian cực ngắn mà biểu cảm của An Thư đã khôi phục như thường, mỉm cười đưa tay với người trước mặt: "Jason tiền bối, chào anh, tôi là An Thư, rất vinh hạnh được hợp tác với anh."
Mặc dù An Thư cùng tuổi với Jason nhưng anh ta vào nghề sớm hơn cô nên anh ta là tiền bối của cô, theo lí thì thái độ phải ra tôn kính.
"Chào cô..." Jason nhếch môi, nhẹ nhàng đưa tay ra bắt tay cô, giây tiếp theo, tí nữa thì Jason không thèm để ý tới cái gọi là phong hộ mà hất tay cô ra.
Con nhỏ chết tiệt này, muốn bóp nát xương ông đây ra đấy à!
Jason cố giữ biểu cảm đẹp trai trên mặt rồi làm bộ đột nhiên nhận ra cái gì: "A, An Thư, hóa ra là cô..."
"Sao thế? Hai người quen nhau à?" Jason đứng một bên nghe vậy thì rất ngạc nhiên. Không chỉ đạo diễn mà từ trên xuống dưới tổ kịch đều tập trung ánh mắt tại đây.
Jason cười nham hiểm: "Tất nhiên là quen rồi."
Nghe đối phương lại dùng cái giọng điệu khiến người khác dễ hiểu lầm, An Thư tức đến nỗi tay cũng bắt đầu run, cô sắp kìm nén không nổi ý muốn đập cho "con hàng" này một trận nhớ đời.
Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của An Thư sắp tức đến thở ra khói, Jason mới chậm rãi nói: "Lúc trước từng hợp tác trong bộ phim."
"Hả? Vậy sao chưa từng nghe An Thư nói tới?" Giang rất bất ngờ.
An Thư có cảm giác như mình vừa thoát chết trong chân tơ kẽ tóc, sau lưng ướt đẫm mồ hôi, khiêm tốn đáp: "Đạo diễn, lúc đó tôi chỉ là một cascadeur cho vai chính thôi, không ngờ Jason tiền bối vẫn còn nhớ."
Giang Hùng vừa nghe thế thì rất vui vẻ: "Ây da, không ngờ hai người lại có duyên thế, vậy thì tốt quá, nếu đã từng hợp tác chắc cũng không cần làm quen trước đâu nhỉ, hôm nay chúng ta quay thẳng một cảnh diễn chung kịch liệt nhé?"
An Thư: "Hả..." Diễn chung? Kịch liệt? Không muốn đâu đạo diễn ơi! Chúng tôi không quen!
Jason cười vui vẻ: "Được ạ!"
An Thư giờ chỉ muốn bẻ gẫy hai cái răng nanh nham hiểm kia thôi.