Ánh Trăng Đầu Mùa Hạ

Chương 33: Sinh Nhật


Ở chơi được được mấy hôm, Doãn Ny phải trở về Thụy Điển để tốt nghiệp sau đó lịch trình gấp rút cô buộc phải nhanh chóng gia nhập vào đoàn làm phim.

Hôm nay cũng chính là sinh nhật của Doãn Ny nhưng đến cả cô còn không nhớ được nữa là…

Sáng sớm như thường lệ, cô bị người quản lý của mình Trương San kéo dậy.

Doãn Ny là người cả mấy hôm nay đều phải thức trắng hôm nay được ngủ bù cô liền không muốn dậy.

Cô đánh răng hay rửa mặt đều nhắm mắt, lúc các bạn make up cho cô cũng đều tranh thủ chợp mắt.

Lúc cô vừa ra khỏi cửa khách sạn để đến đoàn phim, từ thang máy đi ra cô đã có thể nhìn thấy người hâm mộ của mình đang đứng chờ ở bên ngoài.

Doãn Ny vừa đi ra những đoàn người kia giống như đàn ông vỡ tổ gào thét:

〖CHỊ ĐẸP SINH NHẬT VUI VẺ, AAA.〗

〖HÓNG BỘ PHIM NÀY QUÁ AAAA.〗

〖CHỊ ĐẸP TUỔI MỚI MÃI MÃI TRẺ ĐẸP NHAAAAAAA!!!〗

〖TRỜI ƠI, CON AI MÀ ĐẸP THẾ?〗

〖TỶ TỶ, KHI NÀO BỘ PHIM CỦA TỶ ĐƯỢC CHIẾU VẬY EM RỦ BẠN BÈ ĐI BAO RẠP ĐỂ XEM.〗

〖CHỊ NY LẤY THƯ CỦA BỌN EM ĐI.〗

〖…〗

Doãn Ny không biết nói gì chỉ cúi đầu hét lớn để cho mọi người nghe:

“TÔI RẤT CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ YÊU THƯƠNG TÔI. TUY VẪN CÒN NHIỀU THIẾU SÓT NHƯNG MÀ TÔI SẼ CỐ GẮNG ĐỂ KHÔNG ĐỂ MỌI NGƯỜI THẤT VỌNG. CẢM ƠN, CẢM ƠN MỌI NGƯỜI NHIỀU.”

Nói xong cô đích thân đi xuống nhận thư của mọi người, có người vì chen lấn mà suýt té ngã.

Doãn Ny giật mình hét lớn:

“MỌI NGƯỜI ĐỪNG CHEN LẤN, THƯ CỦA MỌI NGƯỜI TÔI ĐỀU SẼ LẤY.”

Sau khi lấy xong cô vẫn không quên cúi đầu chào tạm biệt mọi người rồi mới lên cùng đoàn của mình lên xe.

Nhìn hoa, quà, một thùng thư mà cô chỉ có thể lắc đầu bất lực. Cô chụp một tấm ảnh mình ngồi giữa một rừng quà cùng dòng caption:

“CẢM ƠN~”

Khi đến đoàn phim, hầu hết mọi người đều đang chuẩn bị cô chỉ cần thay đồ nữa là có thể ra diễn.

Doãn Ny ngồi trong phòng chờ xem lại kịch bản nhìn gương diễn tập.

Lần này cô sẽ diễn với một vị ảnh đế rất rất nổi tiếng Tần Hoàng, nếu mà có sai sót gì chắc cô sẽ nhục đến mức cắn lưỡi mất.

Doãn Ny muốn tất cả mọi việc đều phải được suôn sẻ, cô không cho phép có rủi ro nào được xảy ra.

Tới cảnh của mình cô tự tin bước ra, cảnh này sẽ là cảnh lần đầu tiên cô và nam chính gặp nhau.

Quay lần 1 đạo diễn rất hài lòng dùng loa lớn:

“CẮT!! TỐT TỐT LẮM.”

Tần Hoàng nhìn cô cười đưa hai tay vỗ hai vai cô khích lệ:

“Diễn tốt lắm, em quả thật diễn rất cảm xúc đó.”

Cô ngượng ngùng đỏ mặt thấp giọng:

“Em cảm ơn ạ.”

Những cảnh tiếp theo, cũng trôi qua suôn sẻ như vậy. Cho đến trời sập tối, cảnh quay này cảnh cuối cùng để được đi ăn.

Đạo diễn vừa kêu “CẮT.” cô đã định đi vào phòng để thay đồ nào ngờ các biên kịch và mọi người đều hát chúc mừng sinh nhật của cô.

Triệu Lệ là chị em thân thích của cô cũng là nữ phụ cầm bánh kem mang ra cho cô.

Doãn Ny bất ngờ nhìn mọi người, cô đưa tay lên để trên đầu hỏi:



“Mọi người biết sao?”

Tần Hoàng phì cười nhìn cô nói:

“Sáng nay, bọn anh có thấy trên trang cá nhân của em với cả lúc vào đoàn phim cũng có đọc qua profile của em rồi.”

Doãn Ny cắn lưỡi, Triệu Lễ thấy nến sắp cháy hết liền hối thúc cô:

“Chị, mau thổi nến đi chị mà còn nói nữa là sẽ cháy hết đó.”

Doãn Ny vui vẻ chắp tay cầu nguyện một lúc, cô thổi nến mọi người xung quanh đều vỗ tay rất lớn.

Cô ngại ngùng gãi đầu cúi người nói:

“Rất cảm ơn mọi người ạ, vất vả như thế còn tổ chức sinh nhật cho em. Em cảm ơn rất nhiều.”

Tần Hoàng nãy giờ cũng cầm điện thoại của anh ấy chụp rất nhiều tấm hình cho cô.

Cô nói nhỏ vào tai Trương San:

“Em lấy dĩa cắt ra chia cho mọi người đi.”

Khi Trương San đi làm theo lời cô dặn, Tần Hoàng mới đi tới đưa ảnh cho cô xem.

Hai mắt cô sáng trưng cười đến híp cả mắt:

“Anh cũng có tài chụp ảnh quá đó chứ.”

Tần Hoàng nhún vai nói:

“Anh cũng không hay chụp ảnh đâu. À kết bạn đi anh gửi qua cho em.”

Thế là cô và Tần Hoàng follow lẫn nhau chỉ để gửi ảnh qua. Thế mà chưa được 5 phút, các fan nội ngoại đã tràn vào.

Cô nhìn Tần Hoàng ái ngại hỏi:

“Em thấy nó không ổn rồi.”

Tần Hoàng đưa tay lên khẽ ho:

“Khụ khụ.”

“Em cứ bình thường đi, những chuyện này như cơm bữa thôi.”

Trong Doãn Ny đang gào thét, bình thường cái gì mà bình thường.

Sư huynh cảm thấy bình thường chứ mà fan vợ của huynh giết chết cô đó!!!

Doãn Ny lén rời khỏi đám đông đi trở về phòng nghỉ của mình…

Thóc Thóc bước vào hát, có cả Lâm Quỳ đi phía sau lưng Thóc Thóc cầm bó hoa.

Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday, happy birthday

And the start burn to night

Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday, happy birthday

Happy birthday to you.

Doãn Ny đang bấm điện thoại bị giật mình ngước lên, cảm động vì một màn trước mặt.

Cô bật ngồi dậy đi tới cầm phụ bánh kem của Thóc Thóc đặt lên bàn, rồi đi tới ôm lấy Thóc Thóc hôn hai cái má của thằng bé.

Thóc Thóc cũng hôn má của Doãn Ny một cái rồi nói:



“Mẹ nhỏ tuổi mới vui vẻ!”

Doãn Ny cười rạng rỡ hôn lên khắp nơi trên mặt Thóc Thóc nói:

“Trời ơi, Thóc Thóc làm mẹ nhỏ cảm động tới sắp khóc rồi đây. Sao hai người đột nhiên tới đây vậy hả?”

Doãn Ny để Thóc Thóc xuống đất quay sang nhìn Lâm Quỳ:

“Không phải là để mừng sinh nhật với cậu à?”

Lâm Quỳ đưa đó hoa tulip bự trên tay cho Doãn Ny nói:

“Bảo bối, sinh nhật vui vẻ nhé. Mọi điều tốt lành tránh được tụi chó săn nhé.”

Doãn Ny bĩu môi nói:

“Bảo bối, mẹ con cậu làm tớ bất ngờ quá! Nhưng mà hai mẹ con cậu đến trễ quá nha, làm tớ còn được là quên hết cả rồi.”

Lâm Quỳ cười cười nói:

“Đâu có dễ quên như vậy chứ.”

Sau đó cô ấy đi lại cầm bánh kem lên, đốt nến cho nó cháy sáng mới đưa đến trước mặt cônói:

“Bảo bối, cậu mau ước đi!”

Trương San cầm điện thoại chụp lại, Doãn Ny nhắm mắt ước thổi nến.

Thóc Thóc phấn khích vỗ tay làm ai cũng bật cười vì sự đáng yêu của Thóc Thóc.

Còn chưa được thưởng thức bánh kem Doãn Ny đã phải đi ra ngoài diễn thêm một cảnh cuối cùng nữa sẽ được về nhà.

Do sắp hết cảnh quay của ngày hôm nay, cô cũng kêu Hạ Giai và Thóc Thóc cũng ngồi đợi khi nào xong sẽ cùng về khách sạn.

Cô giao Hạ Giai và Thóc Thóc cho Trương San, cô ấy cho cả 2 người ra ngoài để ngồi xem cô diễn.

Lúc cô đang diễn, Hạ Giai cũng cảm thấy đạo diễn này nhìn rất quen.

Cô bỏ Thóc Thóc ở lại cho Trương San một mình đi tới hỏi thăm đạo diễn:

“Chào chú, chú có phải là đạo diễn Chu Thụy không ạ?”

Đạo diễn Chu bất ngờ nhìn cô ấy:

“Con là?”

Hạ Giai cười tươi nói:

“Con là Hạ Giai nè, hồi bé chú hay qua nhà chơi cờ với ba của con đó.”

Đạo diễn Chu trầm ngâm nhớ lại một lúc mới bật cười nói:

“Là Giai Giai sao? Chà chà, đúng là lâu quá rồi. Con bây giờ quả thật rất khác đến chú cũng không nhận ra nữa.”

Hạ Giai: “Ba con cũng bảo mấy năm nay chú đắt show quá nên anh em ít gặp hẳn.”

Đạo diễn Chu cười:

“Đúng, đúng để bữa nào chú sẽ mời ba con một chầu nhậu lớn. Mà con đến đây làm gì? Còn thằng nhóc kia nữa.”

Hạ Giai: “Con đi đến ăn sinh nhật bạn thân của con, còn thằng bé là con nhận nuôi.”

Đạo diễn Chu gật đầu tỏ ý đã hiểu:

“Là Doãn Ny sao? Con quen cô ấy à?”

Hạ Giai gật đầu nói:

“Nếu chiếu cố được cậu ấy thì con phải nhờ cả vào chú rồi.”

Đạo diễn Chu bật cười:

“Con nói quá, bạn của Giai Giai nhà chúng ta thì cũng là người nhà cả thôi.”