Lúc này, Trần Thương liếc nhìn đồng hồ trên tường một cái: Đã trôi qua 40 phút!
Khoảng thời gian từ lúc phẫu thuật cánh tay bị gãy, đã qua 3 giờ 40 phút.
Chuyện này ý nghĩa là các tế bào mô cơ bởi vì thiếu máu và thiếu oxi đã bắt đầu bị tổn thương, nếu như không thể kịp thời tiến hành nối mạch máu lại, chắc chắn sẽ tạo ra một số tổn thương không thể cứu vãn.
Đương nhiên, cũng có một số ca bệnh cho phản hồi kết quả là tiến hành hơn 20 giờ vẫn thành công, và có hiệu quả rất tốt.
Nhưng cái này cùng những quảng cáo tràn đãy ngoài kia khác nhau ở chỗ nào.
Ví dụ như một cá nhân không thể đại diện cho số liệu lớn.
Về mặt chữa trị, bạn thật sự không thể không thể mang những ca phẫu thuật này ra nói chuyện.
Nói thẳng ra, chính là: Đừng ôm hy vọng may mắn ở trong lòng!
Trong cuộc sống, không ai có thể tùy ý sống theo ý muốn của mình.
Trần Thương nhẹ nhàng thở ra, cũng may những chuyện này không làm mất quá nhiều thời gian, cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc nổi lại mạch máu sau này.
Trần Thương làm mỗi một bước, đều là bởi vì tiết kiệm thời gian, và nhằm để đảm bảo hiệu quả phẫu thuật!
Trong lúc Trần Thương đang làm “Nội soi tám. lần, đột nhiên trong đám đông bỗng truyền đến một tiếng hô.
- Bác sĩ Trần... Anh hình như không có tiến hành rút ngẫn xương!
Sau khi nghe thấy câu này, lập tức các chủ nhiệm xung quanh trong lòng thăm nghĩ không tốt
Đây cũng không phải là tin tức tốt gì!
Hoắc Quốc Khánh ở giữa đột nhiên ý thức được, Trần Thương hình như đúng thật đúng là không có tiến hành rút ngắn xương!
Rút ngắn xương là gì?
Bởi vì tại ngay từ đầu khi làm sạch vết thương, khi xử lý các mô mềm, sẽ tiến hành loại bỏ những mô mềm hoại tử, ví dụ như chỉnh sửa, cắt bỏ..
Trong đó, chúng bao gồm các mô thần kinh và mạch máu.
Như vậy, sau khi đã làm sạch vết thương, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến chiều dài mạch máu, thần kinh, cơ..., mà bởi vì xương cốt dài, nên sau khi nổi lại, những tổ chức như thần kinh mạch máu này sẽ bởi vì chiều dài không đủ nên khó mà tiến hành khâu chúng lại.
Do đó, theo cách này, căn tiến hành cắt bỏ xương đầu trước khi chúng bắt đầu nối lại, từ đó khiến cho chiều dài của các mạch máu, thần kinh, cơ thịt, phù hợp hơn để khâu lại dễ dàng đạt đến hiệu quả tốt nhất!
Thế nhưng, Trần Thương rõ ràng không có tiến hành rút ngắn xương!?
Lần này, tất cả mọi người cũng không khỏi vì Trần Thương lo lắng.
Nhưng... Trong trường hợp này, dường như không thích hợp để nói ra trước mặt mọi người... Dù sao người bệnh ở đây vẫn còn ý thức để nhận biết.
Ngay cả vị chủ nhiệm người đã lên tiếng kia cũng là cảm thấy có chút có lỗi, nhưng là... Nhưng đây là kiến thức chuyên môn cơ bản của một bác sĩ, tại khí cần thiết, chỉ ra vấn đề, anh không cho rằng mình đã làm sai cái gì.
Trần Thương không nói gì, những “Nhị đệ tử” Đàm Trung Lâm lại cười nói"
- Bác sĩ Trần thích trong quá trình làm sạch vết thương, đã tính toán mài mòn đầu xương, việc rút ngắn xương sớm làm xong ngày từ đầu rồi.
Sau khi nói xong, Đàm Trung Lâm chỉ vào miệng vết thương nói:
- Các vị nhìn xem, hiện tại chiều dài của mạch máu khi nối lại vừa vặn phù hợp!
Mọi người nhất thời không thể tin tưởng, tới gần nhìn kỹ vết thương, vừa nhìn một cái, lập tức ngây ngẩn cả người!
Bởi vì nó thật sự phù hợp!
Lần này, mọi người nhịn không được đối mặt nhìn nhau, trong đôi mắt ngập tràn vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Trong quá trình bóc tách các mô mềm, sẽ đồng thời tiến hành làm sạch bề mặt xương, từ đó hoàn thành rút ngăn xương?
Cái này... Dường như là một ý nghĩ không tệ, sau này có thể thử sử dụng phương pháp này một chút!
Các mạch máu ở cánh tay dày hơn rất nhiều so với mạch máu ở cổ tay, cho dù là không mang kính hiển vi chuyên dụng trong phẫu thuật cũng có thể khâu lại.
Nhưng, cho dù thị lực có tốt đến đâu đi nữa cũng không thể đánh giá mức độ tổn thương của mô như kính hiển vi chuyên dụng, đặc biệt là tổn thương bên trong mô của mạch máu dựa vào kính hiển vi để tiến hành phán đoán, từ đó đạt được mục đích là nối lại mạch máu một cách tỉnh vi nhất.
Lúc này, Đàm Trung Lâm cùng An Ngạn Quân đứng bên cạnh lập tức bỏ công việc trong tay, nghiêm túc nhìn Trần Thương khâu lại mạch máu.
Thành thật mà nói, cho đến bây giờ, cả hai người đều không có nghiên cứu rõ về cách khâu lại mạch máu của Trần Thương, nhìn thì thấy bình thường, những nó lại luôn giấu những bí ẩn.
Đàm Trung Lâm cùng An Ngạn Quân mỗi tuần đều muốn xem Trần Thương phẫu thuật một lần, đặc biệt là gần đây, bọn họ phát hiện ra rằng cảm ngộ của Trần Thương đối việc khâu mạch máu càng ngày càng sâu, giống như đạo lý không thể nói được.
Hoắc Quốc Khánh đứng một bên nhìn Trần Thương khâu vết thương, chà, phương pháp khâu vết thương thường dùng nhất, loại phương pháp khâu lại này gây ra tổn thương đối với thành mạch máu tương đối nhỏ, không dễ dàng dẫn tới chật hẹp, nhưng khi so sánh thời gian tiêu tốn sẽ nhiều hơn, bởi vì yêu cầu thao tác cũng cao hơn!
Thế nhưng mũi khâu tiếp theo của Trần Thương khâu xuống, lập tức làm mới hiểu biết của Hoắc Quốc Khánh đối với phương pháp khâu truyền thống này!
Cái này... Thật sự là phương pháp khâu gián đoạn?
Anh có chắc chắn đây không phải là phương pháp khâu liên tục không?
Bác sĩ Trần! Anh... Anh có nhanh quá rồi không?
Chủ nhiệm Xử cũng là nghẹn họng trân trổi nhìn, hô hấp có chút đồn dập, bác sĩ Trần cái này... Đúng là thật sự quá nhanh!
Nhanh như vậy sẽ không gây ra tác dụng phụ sao?
Nó có thể ảnh hưởng tới lưu lượng máu không?
Mọi người bắt đầu ghé đầu thì thăm, trao đổi ý kiến với nhau.
....
Trong lòng Trần Thương không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác, đầu tiên là khâu một tĩnh mạch và một động mạch, sau đó lại bắt đầu khâu tĩnh mạch, cuối cùng khâu động mạch.
Chi tiết này khiến cái này chủ nhiệm khẽ gật đầu, một suy nghĩ rất hay, khâu từng động mạch, nó thực sự có thể giúp các mô bị thiếu máu cục bộ.
Không mất nhiều thời gian, Trần Thương đã hoàn tất việc khâu lại!
Lúc này, vì để xem hiệu quả của việc khẩu lại, mọi người trực tiếp lại gần nhìn thẳng.