Bạch Nguyệt Quang Vạn Nhân Mê He Với Thế Thân

Chương 95: Mở đầu tiệc đính hôn


Trong giới kinh doanh, giới giải trí đã yên ắng quá lâu rồi, không có sự kiện nào náo nhiệt để theo dõi. Cuộc hôn nhân giữa hai nhà họ Cố và nhà họ Bùi chắc chắn là điều mà truyền thông và cư dân mạng quan tâm nhất hiện nay.

[Bùi Túc Nguyệt: Cảm ơn mọi người đã quan tâm và ủng hộ. Anh ấy là người tôi yêu nhất trong cuộc đời này, tôi rất mong được cùng anh ấy đối mặt với mọi biến cố trong cuộc sống và đã sẵn sàng bảo vệ anh ấy mãi mãi. Anh ấy là mặt trời của tôi, là tình yêu duy nhất trong đời tôi.]

Bên dưới kèm theo một bức ảnh mặt trăng.

Cư dân mạng liên tục phản hồi:

[Hu hu, cảm động quá! Hóa ra Bùi thiếu gia cũng thích tổng giám đốc Cố!]

[Tình yêu từ hai phía thật ngọt ngào]

[Hạnh phúc quá! Túc Túc, chúc anh mãi hạnh phúc, fan trung thành nhất của anh!]

[Chúc 99]

[Chúc 99]

Phía dưới đây toàn là những lời chúc 99



Chỉ trong nửa tháng.

Tiệc đính hôn do nhà họ Bùi tổ chức đã diễn ra tại khách sạn cao cấp dưới sự quan tâm của các gia tộc lớn và cư dân mạng.

Những khách mời có mặt bao gồm nhà họ Lục, nhà họ Hoắc của Phong Thành, và các đại gia thương mại chính trị khác.

Lục Minh Phong ngồi trong xe, liên tục hút thuốc, bộ đồ vest cũng không che giấu được sự mệt mỏi của anh ta.

Bas

Nhà họ Lục nhiều ngày qua đã tìm kiếm tung tích của Tô Dĩ Trần sau khi anh rời khỏi nhà họ Cố, nhưng Tô Dĩ Trần như bốc hơi khỏi thế gian, rất khó để tìm thấy.

Mẹ anh ta, Hoắc Nam Diên, mỗi ngày đều đến thăm mẹ nuôi của Tô Dĩ Trần là Tô Tuyết Quyên, trò chuyện với bà, nhưng lần nào cũng bị lệch thời gian so với lúc Tô Dĩ Trần đến thăm. Vì vậy, đến bây giờ cả gia đình vẫn chưa thể gặp mặt Tô Dĩ Trần.

Hoắc Nam Diên và Lục Bá Đình ngồi trong một chiếc xe khác.

Hoắc Nam Diên cắn ngón tay cái, đôi mắt đỏ hoe, tràn đầy oán hận: “Cố Hàn Chu bỏ rơi Tô Dĩ Trần như vậy, chưa đầy một tháng đã đính hôn với Bùi Túc Nguyệt, Bá Đình, ông nói xem tại sao lại như vậy chứ? Tại sao con chúng ta chịu khổ ở nhà họ Cố, tại sao hắn vẫn có thể yên tâm đính hôn với người khác.”

Lục Bá Đình thở dài, nhẹ nhàng vỗ vai vợ: “Tôi hiểu tâm trạng của bà. Nhưng buổi tiệc này rất quan trọng, đừng nên hành động bốc đồng. Nhà họ Cố và nhà họ Bùi kết hợp lại có thế lực rất lớn, không nên gây thù chuốc oán.”

“Con trai lớn của ông đã đánh nhau với Cố Hàn Chu rồi!” Hoắc Nam Diên lạnh lùng nói: “Nếu đã gây thù thì gây cho đáng. Tôi có sợ gì đâu? Cho dù có vì Tô Dĩ Trần mà đắc tội với nhà họ Bùi và nhà họ Cố, tôi cũng không quan tâm.”

“A Diên, tôi hiểu tâm trạng của bà, nhưng gặp chuyện cần phải bình tĩnh.”

Hoắc Nam Diên lập tức nổi giận:

“Cái tên họ Cố đó coi Tô Dĩ Trần là gì? Ông không nghe người ngoài nói sao? Cậu ta coi Tô Dĩ Trần là thế thân của Bùi Túc Nguyệt, ngay cả cái tên cũng là lý do để bọn họ sỉ nhục con chúng ta! Con trai chúng ta chịu đủ uất ức ở nhà cậu ta, ông bảo tôi làm sao mà bình tĩnh cho được?!”

Hoắc Nam Diên siết chặt nắm đấm, nhìn về phía khách sạn lớn.

Gương mặt xinh đẹp lạnh lùng đến tột cùng: “Tôi muốn xem thử, lễ cưới của Cố Hàn Chu và Bùi Túc Nguyệt, liệu có thể diễn ra thành công không.”

Chiếc xe từ từ lái vào bãi đậu xe.

Cả nhà bước xuống xe.

Buổi tiệc lần này, Lục Minh Thần vẫn đang ở bệnh viện, không kịp tham dự.

Nhà họ Lục đi đến cửa lớn của khách sạn, thật trùng hợp, gặp ngay Cố Hàn Chu mặc vest lịch sự đến dự tiệc.

Cùng đi theo sau là Cố Khinh Chu.

Anh em nhà họ Cố.

Vết thương trên mặt Cố Hàn Chu đã lành được hơn một nửa, chỉ còn lại một vết sẹo rất mờ.

Hôm nay hắn ăn mặc trang trọng hơn mọi khi.

Khi nhìn thấy Lục Minh Phong, sắc mặt Cố Hàn Chu lập tức trở nên lạnh lùng.

Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào Lục Minh Phong.

Lục Minh Phong và người nhà họ Lục khi thấy Cố Hàn Chu, sắc mặt đều có sự thay đổi.

Hai nhà gặp mặt, lập tức có một bầu không khí kỳ lạ như kẻ thù gặp nhau.

“Chủ tịch Lục, dì Hoắc, anh Lục, lâu rồi không gặp.” Cố Khinh Chu chào hỏi trước. Phá tan bầu không khí căng thẳng này.

Sắc mặt Lục Bá Đình dịu đi một chút, gật đầu nhìn về phía hai người trẻ tuổi. Chỉ là ánh mắt vẫn có một chút thù địch không thể nhận thấy.

“Hai nhà đều có mặt. Chủ tịch Lục, Hoắc phu nhân, tổng giám đốc Lục, cả tổng giám đốc Cố và Cố Khinh Chu…” Triệu Kỳ Căn cười bước xuống xe, nói xong liền khoác vai Cố Khinh Chu, cười nói: “Hôm nay là tiệc đính hôn của anh Cố và Túc Túc, chắc chắn sẽ rất náo nhiệt. Tôi xin chúc mừng trước!”

“Cảm ơn.” Cố Hàn Chu nhẹ nhàng gật đầu.

Lục Minh Phong lạnh lùng nhếch môi cười, không nói một lời bước vào thang máy.

Triệu Kỳ Căn thắc mắc: “Chuyện gì vậy?”

Cố Hàn Chu lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lục Minh Phong.

Mối thù Lục Minh Phong đánh hắn ngày đó đã khắc sâu trong lòng, một ngày nào đó, hắn nhất định sẽ báo thù rửa hận.

“Không biết, đừng đứng chặn đường ở đây, vào đi.” Cố Khinh Chu kéo Triệu Kỳ Căn vào thang máy.

Thang máy chật kín người, một bầu không khí im lặng c.h.ế.t chóc.

Triệu Kỳ Căn cười nói: “Anh Cố, dạo này anh có hẹn hò với Túc Túc không?”

“Không.” Cố Hàn Chu lạnh mặt, hắn bị Lục Minh Phong đánh đến phải nhập viện, làm gì có thời gian mà hẹn hò.

“Vậy anh đã mua nhẫn đính hôn với Túc Túc chưa?” Triệu Kỳ Căn tò mò hỏi: “Em muốn xem.”

Lông mày Cố Hàn Chu giãn ra, hắn nói: “Túc Túc nói, tất cả các quy trình của tiệc đính hôn đều do nhà họ Bùi tổ chức, em ấy nói muốn cho tôi một bất ngờ.”

“Wow! Thật sự là tình cảm sâu đậm! Thật ngưỡng mộ anh, anh Cố, có người vợ như vậy còn mong gì hơn!” Triệu Kỳ Căn không tiếc lời khen ngợi.

Nghe vậy, lông mày Cố Hàn Chu càng nhíu chặt hơn.