Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 469: Thánh Giả Thảm Cảnh





Trần Hàn Xương lại không có bị thương thế gì, y có thể phát huy ra mười thành thực lực của bản thân, thêm vào ánh mắt của Thánh Giả trước đây, Trần Vân Thanh hắn không phải là đối thủ của y bây giờ.

Giá như thực lực của hắn còn đầy đủ, hay chí ít cũng khôi phục lại tám thành, vừa rồi đã có thể đem Trần Hàn Xương gi.ết chết mất rồi.

"Ong..!"

"Chưa đủ thì mày nên chết đi..!"

Trần Hàn Xương cười gằn một cái liền tiếp tục ra tay.

Lấy ánh mắt của Thánh Giả trùng sinh như hắn, sao có thể không nhận ra được tình cảnh của Trần Vân Thanh hiện tại.

Nghĩ lại cũng sợ thật, trong thời gian quá ngắn tên Trần Vân Thanh này lại có thể đột phá Yêu Sĩ cửu trọng cảnh giới, trong khi cùng một thời gian, hắn chỉ đột phá được được đến Yêu Sĩ bát trọng mà thôi.

Nên nhớ có thể làm được như thế này là vì hắn là Thánh Giả trùng sinh, còn Trần Vân Thanh chỉ là một người bình thường ở vùng đất khô cằn nơi đây.

Hắn không hiểu thế nào mà tên này tu vi lại có thể tiến nhanh hơn được hắn, nếu mà tên này không có thương thế trong người, vừa rồi người phải chết chính là Trần Hàn Xương hắn đây.

Không thể để cái tình cảnh này tiếp diễn được..!

Thiên phú của Trần Vân Thanh này quá mức khủng bố, không chỉ tại khía cạnh tu Yêu Kỹ, mà về tu vi cũng quá mức nghịch thiên, tuyệt đối không thể để cho tên này còn có cơ hội sống sót được, nếu như không, ngày tàn của hắn không còn xa nữa rồi.

"Ong..! Rầm..! Rầm..!".

"Không trúng..?"

Trần Hàn Xương nhíu mày, lấy tình cảnh của Trần Vân Thanh bây giờ, làm sao có thể tránh thoát được một quyền vừa rồi của hắn cho được.

Lạ thêm một điểm nữa là hắn không có nhìn thấy Trần Vân Thanh dùng thủ đoạn gì để biến mất khỏi trước mặt mình cả, nó giống như chuyện Trần Vân Thanh có khả năng dịch chuyển tức thời một dạng.

Nhưng loại thủ đoạn này phải có tu vi rất cao thì mới có thể làm được, một cái Yêu Sĩ như Trần Vân Thanh làm gì có bản lĩnh đó.

"Không xong..! Đây là Trận Pháp...!"

Ngẫm nghĩ trong giây lát, Trần Hàn Xương ánh mắt co lại.









Không gian xung quanh nơi đây quá mức dị thường, thêm vào chuyện Trần Vân Thanh đột nhiên biến mất, lấy kinh nghiệm của hắn, dĩ nhiên là biết đây là có chuyện gì xảy ra.

Trần Vân Thanh này đến đây giết hắn, không chỉ là dùng thủ đoạn đánh lén, mà còn có chuẩn bị tại phía sau.

Thật sự không biết Trận Pháp này là do Trần Vân Thanh dùng Trận Bàn tạo ra, hay là do tên đó tự mình bố trí.

Nếu mà vế đầu thì cũng không có sao, nhưng nếu đó là bế sau, vậy thì thật sự quá đáng sợ.

Muốn bố trí Trận Pháp thì phải là Trận Pháp Sư mới được, còn bao vây Yêu Sĩ hậu kỳ như hắn bây giờ làm hắn không cảm ứng được, chí ít cũng phải là Nhị Giai Trận Pháp Sư.

Ông trời của ta, tên Trần Vân Thanh này là yêu quái từ nơi nào chui ra thế này, tu vi cùng Yêu Kỹ lĩnh ngộ tốc độ đã làm cho vô số thiên kiêu phải mặc cảm, giờ thêm vào Trận Pháp Sư nữa, vậy thử hỏi có còn cho người khác sống nữa hay là không..?

Quả nhiên con Hồ Ly đó nói không hề sai, Trần Vân Thanh là người không hề đơn giản, tiếc là hắn vẫn không có để trong lòng, bây giờ nhìn tình cảnh này thì hắn biết mình phải mệt mỏi rồi.

"Trần Hàn Xương..! Mày biết thì có ích lợi gì..?"

"Vũ Kiếm Trận..! Khởi.!"

Trần Vân Thanh cười nhạt một tiếng.

Hắn ít khi nào làm chuyện gì mà không tính toán từ trước lắm, nhất là phải đi đối phó với lại một người đã từng là Thánh Giả như Trần Hàn Xương này, càng là phải chuẩn bị đầy đủ, trải qua nhiều lần vào sinh ra tử như thế, hắn rút ra được rất là nhiều bài học cho mình, hắn sẽ không dám đi khinh thường một đối thủ như Trần Hàn Xương đâu.

"Xẹt..! Phập..!"

"A...."

"Còn có công kích Trận Pháp..?"

Trần Hàn Xương ôm lấy cánh tay phải của mình, gương mặt lộ ra vẻ kinh sợ.

Hắn vốn nghĩ Trần Vân Thanh dù có lợi hại, cao lắm cũng chỉ làm được một cái Nhị Giai Thượng Phẩm Ảo Trận vây hắn lại, sau đó dùng thủ đoạn đánh lén là cùng.

Không ngờ đến, trong trận có trận, bên trong Ảo Trận còn chứa sát trận, Sát Trận này cấp bậc cũng là Nhị Giai Thượng Phẩm, lần này hắn lại đánh giá thấp Trần Vân Thanh thêm một lần nữa rồi.







"Hừ..! Một chút gia vị mà thôi..!"

Bộ Vũ Kiếm này là do Trần Vân Thanh hắn lấy được tại Địa Đầu Sơn nơi có chứa kho báu của Tô gia.

Nhưng so với cái Vũ Kiếm Trận rách nát kia, bộ Vũ Trận mà hắn dùng đối phó với lại Trần Hàn Xương bây giờ là cao cấp hơn nhiều lần, hắn phải khắc họa lại rất nhiều Trận Văn đã hao mòn qua năm tháng, còn tốn không ít tài nguyên để chế tạo ra Trận Kỳ.

Có thể nói uy lực của bộ Vũ Kiếm Trận này là hơn xa bản gốc tại Địa Đầu Sơn kia, nếu mà bị nhốt vào bên trong đó, dù là Yêu Sư nhất trọng cũng có thể bị gi.ết chết như chơi, đi đem nó đối phó với lại một cái Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ như là Trần Hàn Xương trước mắt đây, đó là thừa sức.

"Ong..! Xẹt..! Xẹt..! A...".

Trần Hàn Xương liên tiếp trúng chiêu, tiếng kêu la ngày càng thảm, nếu không phải Trận Pháp mà Trần Vân Thanh làm ra có cách âm cấm chế, với âm thanh gào thét nãy giờ của Trần Hàn Xương, chỉ e là cả Trần Phủ này đều đã nghe đến.

"Ân.! Có cái gì đó không ổn..!"

Trần Vân Thanh nhíu mày, bên trong Trận Pháp Trần Hàn Xương đang kêu la thê thảm, nhưng hắn quan sát được, tên này ánh mắt bên trong không có sự hoảng loạn cần thiết, dường như là tên này đang diễn kịch cho hắn xem một dạng, bên trong có khả năng ẩn giấu chuyện gì không muốn cho người khác biết.

"Nguy..! Vũ Kiếm Trận..! Bạo cho ta..!"

Càng ngày hắn càng cảm thấy không ổn, nhất là Trần Hàn Xương mỗi lúc càng gần hơn khu vực Hạch Tâm Của Trận Pháp, Trần Vân Thanh hiểu tên này đã có thể cảm nhận ra được vị trí Trận Nhãn, sắp phá được Trận Pháp này, nếu như hắn không quyết đoán hành động nhanh mà nói, một khi Trần Hàn Xương phá được Trận Pháp, không nữa có thể tìm ra được đường rời khỏi Trận Pháp do hắn làm ra, như vậy thì thật sự nguy hiểm rồi.

Nên dù có phải hy sinh một bộ Trận Pháp quý giá, hắn cũng phải đem Trần Hàn Xương hủy diệt bên trong mới được...

"Ong...! Rẩm..! Ầm..!"

"Chuyện gì..? Trần Phủ chúng ta bị người khá tấn công hay sao..?"

"Không biết..! Nhất định phải ra bên ngoài xem xét, nếu không chúng ta sẽ bị liên lụy..!"

"Đúng vậy, không thể ở lại nơi đây chờ chết được.."

Theo thủ pháp của Trần Vân Thanh, Vũ Kiếm Trận rất nhanh bị dẫn bạo, âm thanh chấn động một khu vực rộng lớn, làm cho những Nội Viện Đệ Tử đang bế quan hay là nghĩ ngơi dưỡng thần chờ đợi đến ngày mai Hội Võ đều bị kinh động đến.

Không ai bảo ai, liền là chạy ra khỏi biệt viện của mình, tìm hiểu xem là có chuyện gì đang xảy ra, phút chốc, nơi này đang yên ắng bỗng nhiên chợt náo nhiệt trở lên.







Nhất là nhìn đến một căn biệt viện của một vị Nội Viện Đệ Tử khi không bị hủy diệt, càng là làm cho nơi đây nghị luận không ngừng, ngay cả Chấp Pháp Đường cũng bị kinh động, ngay lập tức phái người đến điều tra xem thật sự nơi này đã xảy ra chuyện gì.

"Nơi này là biệt viện của Trần Hàn Xương..!".

Những người tại kế bên biệt viện của Trần Hàn Xương thì không có sao, họ đã biết trước đây vốn là biệt viện dành cho ai, nhưng những người khoảng cách xa, hay chuyên bế quan tu hành, thì cũng không biết gì mấy, phải hỏi thăm một lúc khá lâu mới hiểu được đôi chút tin tức.

"Đúng thật là nơi ở của Trần Hàn Xương..! Không biết người này đắt tội với ai lại phải rơi xuống kết cục này..!" Người quen thuộc với lại Trần Hàn Xương gật đầu.

Trần Hàn Xương trong Trần Phủ tuy không phải là cao thủ số một số hai, nhưng cũng khá là có danh tiếng, Phi Hoa Kiếm Pháp của người này xuất thần nhập hóa, thêm vào tu vi Yêu Sĩ tam trọng, không có mấy người dám tìm đến người này phiền toái.

Có người đánh giá, với thực lực hiện nay, Trần Hàn Xương sẽ là đối thủ không hề dễ chơi của bất kì cao thủ nào, đồng thời cũng là một ứng cử viện sáng giá cho một suất đi đến Mân Việt Học Viện trong lần Tân Niên Hội Võ ngày mai.

Quá là đáng tiếc, không biết Trần Hàn Xương làm ra cái chuyện thương thiên hại lý gì, lại gặp phải báo ứng như hiện nay.

"Đi thôi..!"

Quan sát đôi chút, nhiều Đệ Tử cao thủ của Trần Phủ liền rời đi khỏi nơi này.

Trần Hàn Xương đối với lại những đệ tử bình thường thật đúng là lợi hại, tuy nhiên trong mắt các cao thủ chân chính tại Nội Viện Trần Phủ, người này không có đáng nhắc đến, có chết đi hay gặp tai họa gì thì cũng chỉ bớt đi đối thủ không mấy quan trọng mà thôi, không ảnh hưởng nhiều đến đại cục.

Người mà bọn họ cần qua tâm là Trần Tuyết Tùng, cao thủ đệ nhất tại Nội Viện nơi đây, đó mới là người mà bọn họ cần đặt biệt chú ý đến.

Còn chuyện nơi đây, để cho Chấp Pháp Đường những người kia đến điều tra đi, chắc không lâu lắm những người đó sẽ tìm ra nguyên nhân, không cần bọn họ phải bận tâm.

"Tránh ra..! Tránh ra..! Chấp Pháp Đường làm việc..!"

Quả nhiên đám cường giả Nội Viện Đệ Tử đứng đầu ròi đi không bao lâu, người của Chấp Pháp Đường liền đã chạy đến. Nội Viện Trần Phủ xảy ra chuyện lớn đến như vậy, Chấp Pháp Đường không thể nào không quan tâm cho được.

"Vâng..! Vâng..!"



Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc