Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 93: Thiên Cơ Các (2)


 

 Trần Mục còn tưởng rằng Khương Phục Tiên là một Kiếm Thánh rất lợi hại, không nghĩ tới là Kiếm Thánh mạnh nhất đại lục, khó trách Lăng Vân tông là tông môn mạnh nhất Hoang Châu. 

 Hắn tiếp tục đọc cuốn sách nhỏ. 

 Trần Mục lật đến bảng xếp hạng tương đối thú vị, Thiên Tiên bảng, Khương Phục Tiên xếp thứ nhất, nhưng mà phía trên khương Phục Tiên không có chân dung. 

 Trần Mục tìm nửa ngày thì nghi hoặc nói: "Phi Yến tỷ, sao tỷ không lên Thiên Tiên bảng?" 

 "Đi!" 

 Triệu Phi Yến lạnh lùng nói. 

 Trần Mục không có ý trào phúng, chỉ cảm thấy Triệu Phi Yến có tư cách lên, tiên tử dựa vào Thiên Tiên bảng rõ ràng không bằng Triệu Phi Yến. 

 Chẳng lẽ Thiên Tiên bảng cũng muốn xem lưu lượng? 

 Trần Mục thu hồi quyển sách nhỏ, trầm giọng nói: "Phi Yến tỷ, vì sao để ta luận bàn với Lưu Hàng?" 

 "Hai năm sau sẽ cử hành đại hội Thanh Vân, chỉ có Thiên Kiêu trên Thanh Vân bảng mới có thể tham gia, bây giờ ngươi đã có thể sớm lấy được một danh ngạch." Triệu Phi Yến giải thích. 

 Trần Mục còn không biết đại hội Thanh Vân là cái gì. 

 Nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là muốn Trần Mục sớm nổi danh, để hắn theo mình đến Lăng Vân tông, bây giờ có Thiên Cơ các tuyên truyền, Trần Mục nghĩ không muốn nổi tiếng cũng rất khó. 

 Trở lại trong sân. 

 Trần Mục chơi đùa cùng muội muội 

 Hắn còn mang theo Trần Dĩnh Ngự Kiếm Phi Hành. 

 Trần Dĩnh ôm đùi Trần Mục, có ca ca ở đây, nàng ta không sợ hãi, ngược lại cười rất vui vẻ. 

 Phủ thành chủ, Mộ Đông Lưu nhìn kiếm quang lượn vòng trên bầu trời, vẻ mặt khiếp sợ nói: "Là Trần Mục! Hắn đã đột phá đến Kiếm Hậu!" 

 Tuổi nhỏ như vậy đã trở thành Kiếm Hậu,khẳng định tương lai tiền đồ rộng mở, nói không chừng Hắc Thạch thành thật sự có thể xuất hiện Kiếm Thánh! Thậm chí là Kiếm Thánh thiếu niên! 

 ... 

 Vào ban đêm. 

 Trần Dĩnh đã chìm vào giấc ngủ. 

 Trần Mục ở trong đình viện nói lời tạm biệt với mẫu thân. 

 Trần Mục cung kính nói: "Mẫu thân, người yên tâm, con sẽ trở về thăm mọi người." 

 "Mục Nhi, chờ mẫu thân nấu chén mì trường thọ cho con rồi đi." Đường Uyển vội vàng chạy tới phòng bếp. 

 Vẻ mặt Yến Lang Nguyệt cung kính nói: "Tiểu thiếu gia, ta sẽ thay ngài chăm sóc tốt cho Trần gia." 

 "Cám ơn tỷ, Lang Nguyệt tỷ." 

 Có Yến Lang Nguyệt ở Trần gia chăm sóc cho muội muội, làm bạn với mẫu thân, Trần Mục rất yên tâm. 

 " Ngao ô!" 

 Đại Tráng khẽ cọ vào ống quần của Trần Mục. 

 Trần Mục ngồi xổm xuống vuốt ve đầu nó, trầm giọng nói: "Ngươi cũng phải bảo vệ Trần gia thật tốt, chăm sóc tốt Dĩnh Dĩnh, biết chưa?" 

 "Gạc gâu!" 

 Đại Tráng gật đầu như đã hiểu. 

 Trần Mục vào phòng thăm muội muội. 

 Trần Dĩnh ngủ rất ngon, bởi vì Trần Mục thường dạy muội muội sử dụng Hô Hấp pháp, lúc ngủ nàng ta cũng đều sử dụng Hô Hấp pháp. 

 Trần Mục sờ nhẹ mũi nhỏ của muội muội. 

 Hắn còn rất luyến tiếc. 

 Đường Uyển nấu mì trường thọ, bà ta muốn tổ chức sinh nhật sớm cho Trần Mục. 

 Trần Mục ăn xong mì, uống xong canh, khuôn mặt nhỏ nhắn thỏa mãn nói: "Thật ngon, cám ơn mẫu thân." 

 Mặt Đường Uyển mang theo nụ cười từ mẫu: "Phải nghe lời tông chủ, thể hiện thật tốt, không được chọc nàng tức giận." 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 Trần Mục cảm giác mẫu thân đang nhắc nhở cái gì, Triệu Phi Yến cũng không cảm có giác cái gì bất thường, nàng ta mang theo Trần Mục ngự kiếm bay lên trời. 

 Yến Lang Nguyệt và Đường Uyển đưa mắt nhìn bọn họ rời đi. 

 Hắc Thạch thành ở Bắc Hoang và Lăng Vân tông ở Nam Hoang cách nhau rất xa, Triệu Phi Yến mang theo Trần Mục Ngự Kiếm Phi Hành cần hơn nửa tháng. 

 Trần Mục dựa vào đôi chân dài của Triệu Phi Yến, hắn không lãng phí thời gian trên đường đi, mấy ngày nay đều dùng Niết Bàn Hô Hấp pháp luyện hóa yêu đan. 

 Triệu Phi Yến rất hâm mộ thiên phú của Trần Mục, trong lúc đi đường đã đột phá đến Ngũ phẩm Kiếm Hậu trung kỳ, cảm giác hắn nhiều nhất hai ba năm là có thể trở thành Kiếm Vương. 

 "Trần Mục." 

 "Chúng ta sắp tới rồi." 

 Triệu Phi Yến nhắc nhở Trần Mục. 

 Mây mù lượn lờ ở phương xa, Trần Mục nhìn thấy đường nét mơ hồ của Lăng Vân tông, linh khí xung quanh nồng đậm. 

 Tới gần Lăng Vân tông, Trần Mục nhìn thấy vô số cung điện lầu các, còn có hòn đảo trôi nổi giữa không trung, rất nhiều ngọn núi đều có đệ tử đang luyện kiếm. 

 Triệu Phi Yến mang theo Trần Mục đáp xuống ngoài cửa núi Lăng Vân tông, mái vòm bạch ngọc được điêu khắc tinh xảo, phía sau là bậc thang đá xanh ba ngàn bước, chỉ có hai đệ tử ngoại môn ở nơi này chấp hành. 

 "Sư tỷ!" 

 Hai gã đệ tử ngoại môn cung kính nói. 

 Triệu Phi Yến khẽ gật đầu, khẽ cười nói: "Phía trước là Lăng Vân Thê, phía trên là quảng trường, hàng năm tiểu bối khảo hạch chính là bắt đầu từ nơi này, khảo hạch năm nay hình như vừa mới kết thúc." 

 "Ta cần khảo hạch sao?" 

 Trần Mục hỏi, hắn nhìn trái nhìn phải, vị hôn thê vậy mà lại không đi ra nghênh đón. 

 Triệu Phi Yến trầm giọng nói: "Ngươi đương nhiên không cần khảo hạch, nhưng mà ngươi cũng có thể thử xem." 

 "Hạng mục thứ nhất là leo núi, trong thời gian một nén hương đi qua Lăng Vân Thê, gió trên núi rất lớn, một nén hương đại khái là mười phút." 

 Lăng Vân Thê có ba ngàn bậc thang, hàng năm nơi này đều có thể đào thải một nửa tiểu bối, đây là hạng mục đơn giản nhất, cũng là loại bỏ nhiều nhất. 

 "Trực tiếp đến cái cuối cùng." Triệu Phi Yến mang theo Trần Mục đi lên Lăng Vân Thê, hạng mục này đối với Kiếm Hậu mà nói không có tính khiêu chiến gì. 

 Trên ngọn núi tuyết. 

 Đôi mắt đẹp của Khương Phục Tiên nhìn chăm chú vào Trần Mục. 

 Tóc bạc của nàng đang bay phấp phới, quần áo màu tuyết đang quay cuồng, dung nhan tuyệt thế đang mỉm cười. 

 Triệu Phi Yến và Trần Mục đi tới quảng trường. 

 "Tấm bia đá bạch ngọc kia có thể đo được căn cốt, so với cái ở Hắc Thạch thành các ngươi thì chính xác hơn." 

 Triệu Phi Yến biết sư tôn sẽ không nhận Trần Mục làm đồ đệ, cho nên muốn hắn thông qua khảo thí, khiến cho các cường giả khác của tông môn chú ý. 

 Nàng ta muốn giúp Trần Mục tìm một sư tôn tốt. 

 Lúc này ở quảng trường chỉ có một vài đệ tử ngoại môn, đều là ở gần đó quét dọn vệ sinh. 

 Trần Mục đi tới trước bia đá Bạch Ngọc, có đệ tử ngoại môn tiến lên ngăn cản nói: "Sư tỷ, trưởng lão đã nói, bia cổ bình thường không thể tự tiện sử dụng." 

 Loại bia đá bạch ngọc này có thể đo căn cốt rất trân quý, chỉ có lúc tông môn khảo hạch mới có thể sử dụng, bình thường cấm tiểu bối dùng riêng.