Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 302: Chương 308: Danh viện bại trận 8


Bách Hợp không gặp mặt mấy cô gái này, chỉ để tiểu Vương dặn dò các cô ấy phải tập thật tốt một ít kỹ sảo vấn đáp có thể dùng trong tiết mục, chỉ nói một tháng sau chính là cuộc thi của mọi người, có thể thành công tự nhiên có thể lưu lại, không thành công, dĩ nhiên là đến từ đâu thì hãy trở về nơi đó đi.

Con gái trẻ tuổi không muốn nổi danh ít lại càng ít, hơn nữa tiểu Vương chọn những cô gái này, đều có vẻ ngoài xuất chúng. Vốn Đường Ân Hi coi như xinh đẹp, khi so sánh cùng những cô gái này cũng không bắt mắt như dĩ vãng nữa.

Bởi vì khoảng thời gian này Bách Hợp bận rộn những thứ này nên không chú ý tới trong nhà họ Kỷ giờ đây Kỷ Vân Duệ đã cùng cha mẹ gần như lật mặt. Anh ta ngày xưa vì bảo vệ người nhà khỏi fan cuồng theo dõi nên ra ở bên ngoài, nhưng mỗi tuần sẽ đều về ăn cơm cùng cha mẹ và ở lại 1 đêm, nhưng khoảng thời gian này mẹ Kỷ và cha Kỷ khi nhìn thấy Đường Ân Hi và Liễu Nhạn Nam ở chung với nhau xong thì hoàn toàn lật mặt, định muốn từ từ làm thông tư tưởng cho con trai, nhưng khi phát sinh chuyện mẹ Kỷ cũng không kịp cùng con trai nói đạo lý, chỉ trực tiếp yêu cầu con trai chia tay Đường Ân Hi.

Kỷ Vân Duệ vốn tính khí quật cường, nếu mẹ Kỷ không phản đối không sao, một khi đã phản đối anh ta ngược lại chặt chẽ đứng bên người Đường Ân Hi, nhất là khi cô ta khóc ở trong ngực mình nói cô ta không liên quan đến Liễu Nhạn Nam, trong lòng Kỷ Vân Duệ cảm thấy một trận say đắm.

Anh ta vốn thích Giang Bách Hợp, nhưng gần đây không biết xảy ra chuyện gì, ánh mắt lại không tự chủ được bị cô gái này thu hút. Cô hoạt bát mà hướng ngoại, làm cho tâm tình anh luôn u ám lại tăng thêm mấy phần ánh sáng. Lúc cãi vã với cô thì Kỷ Vân Duệ cảm giác đó là thời gian sung sướng nhất trong đời của mình. Anh từ nhỏ đến lớn chưa từng bị cái gì ngăn trở, chỉ có thất bại duy nhất là ở trên người Giang Bách Hợp. Anh trước giờ đều thích Giang Bách Hợp, nhưng lại chưa từng được Giang Bách Hợp đáp lại. Anh cũng là người, anh cũng có lúc mệt mỏi. Mỗi khi ở cùng một chỗ với Giang Bách Hợ thì,anh lại luôn nghĩ đến Giang Bách Hợp không thích mình mà thống khổ. Mỗi khi ở cạnh Đường Ân Hi, anh lại không kiềm hãm được muốn cười. Kỷ Vân Duệ nghĩ tới điều này, lại nhìn thấy cô gái nhỏ đang khóc trong ngực, không nhịn được đưa đầu cúi thấp xuống.

“Em biết anh thích cô Giang, em không dám nghĩ sẽ so với cô Giang. Trong lòng anh thì chị ấy luôn là tốt nhất, nhưng em hy vọng anh cũng có thể cho em một cơ hội, cho em cơ hội có thể chứng minh mình cũng có thể có tình yêu. ”

Cho dù là Kỷ Vân Duệ biết thật ra có rất nhiều người thích mình, nhưng cho tới bây giờ chưa có một cô gái nào bày tỏ có thể làm rung động tim của anh. Cảnh tượng hai người lúc truóc chơi đùa hiện lên trong đầu anh, lúc hai người mới quen,cô gái có vẻ ngoài đáng yêu, vóc người nhỏ nhắn lại có gan lớn hoàn toàn không tương xứng làm cho anh có ấn tương khắc sâu, đủ loại cảm xúc lại để cho Kỷ Vân Duệ không nhịn được ôm Đường Ân Hi vào trong ngực, đôi môi nhẹ nhàng đặt vào trên trán cô.

Scandal Liễu Nhạn Nam và Đường Ân Hi không chỉ không làm ảnh hưởng đến tình cảm của Kỷ Vân Duệ và Đường Ân Hi, ngược lại qua lần này, hai người giống như là chọc phá một tầng cửa sổ vậy, trở nên so với trước kia đùa giỡn mang theo ái muội lại có mấy phần thân mật, trong lúc giơ tay nhấc chân bắt đầu có sự ăn ý của người yêu. Kỷ Vân Duệ quyết định muốn họp báo, làm rõ chân tướng mọi chuyện!

Kỷ Vân Duệ nghĩ tới Bách Hợp, một người từng cùng hắn phối hợp thật tốt, cũng có thể vô điều kiện giúp hắn.

Vừa tới giờ cơm trưa, Bách Hợp bưng một hộp cơm tiểu Vương vừa mua giúp đang ngồi ăn trong phòng làm việc. Điện thoại một bên liền vang lên. Giang Bách Hợp ngoài máy bàn ở phòng làm việc ra còn có 2 số điện thoại di động, một số là dùng cho đối tác làm ăn, các đối tượng bạn bè có quan hệ xã giao, mà một cái khác là chỉ có người thân mới biết, mà cái số này người biết không vượt quá 10 người, trừ cha mẹ Giang Bách Hợp ra cũng chỉ có một ít người của nhà họ Kỷ cùng nhà họ Liễu mới biết. Vào lúc này vang lên chính là số điện thoại tư nhân,phía trên hiện lên tên Kỷ Vân Duệ, Bách Hợp không định nghe, nhưng suy nghĩ một chút Kỷ Vân Duệ gần đây sứt đầu mẻ trán thê thảm, cũng có chút không phúc hậu nở nụ cười.

“Uy, Vân Duệ, anh có chuyện gì sao?” Bách Hợp cầm khăn giấy lau miệng, một mặt lên tiếng chào hỏi, đầu dây bên kia trầm mặc một lúc lâu,giọng Kỷ Vân Duệ mới vang lên: “ Bách Hợp, anh muốn gặp mặt em, có thể không?”

Vốn trước kia Kỷ Vân Duệ muốn gặp mặt Giang Bách Hợp là tùy thời, tùy chỗ đều có thể, nhưng bây giờ Bách Hợp đã phân phó trợ lý tiểu Vương không cho anh ta và Liễu Nhạn Nam tùy ý đi vào, muốn gặp cũng cần có hẹn trước. Liễu Nhạn Nam đừng xem bề ngoài nho nhã, thực tế là bên trong cường thế bá đạo, trước kia bị nhục sau đó không thể nào chủ động đến gặp mặt Bách Hợp. Kỷ Vân Duệ nếu như trước kia chắc chắn sẽ gọi điện nói mục đích, nhưng anh ta gần đây cùng Đường Ân Hi hết sức vui vẻ, vì vậy cho đến lúc này anh ta mới phát hiện Bách Hợp đã không muốn nhìn thấy mình.

“Anh đang ở trong quán coffee bên cạnh lầu dưới của công ty em, Bách Hợp,em mau ra đây, anh chờ em.” Anh ta nói xong, lại vội vàng cúp điện thoại.

Bách Hợp cười lạnh một tiếng, đặt điện thoại di động qua một bên, chậm rãi ăn xong hộp cơm, súc miệng sau đó nhìn đồng hồ, lúc này mới sửa sang lại một phen rồi ra khỏi công ty,



Trong phòng coffee, lúc này gương mặt Kỷ Vân Duệ chật vật, trời rất lạnh nhưng trong phòng coffee lại rất ấm, anh ta lại mặc một thân áo nhung dầy cộm nặng nề, trên đầu đội mũ len, mắt đeo kính dâm, thấy thế nào cũng không giống bộ dáng của người bình thường, khiến ánh mắt mọi người chung quanh đều rơi vào trên người anh ta, anh ta hiển nhiên phải chờ đến có chút không nhịn được, hàm răng cắn chặt môi, cằm cũng căng cứng.

Gần đây trên mạng truyền ra tin anh ta lợi dụng Đường Ân Hi đến gần Liễu Nhạn Nam để kéo tài trợ. Mặc dù một ít fan trung thành kiên định cho rằng anh ta không thể nào làm chuyện hạ lưu như vậy, nhưng một ít người không rõ chân tướng đã bắt đầu nổi lên công kích với anh ta, một số người nhìn anh ta không vừa mắt cũng đã bắt đầu cổ động công kích anh ta. Trong lúc làm việc cũng có nhà báo bén nhọn hỏi anh ta cùng Liễu Nhạn Nam quan hệ như thế nào,vốn Liễu Nhạn Nam và Đường Ân Hi lôi kéo cũng đã khiến anh ta rất không vui, tuy nói anh ta tha thứ cho Đường Ân Hi, nhưng tình cảm anh em mười mấy năm của anh ta cùng với Liễu Nhạn Nam cũng đã có chút ảnh hưởng. Dĩ vãng hai người còn thường xuyên hẹn gặp ngồi một chút, đoạn thời gian gân đây gần như đã không còn liên lạc lại, hơn nữa người nhà vô cùng phản đối quan hệ của anh ta và Đường Ân Hi càng làm cho anh ta áp lực, khiến anh ta có chút không thở nổi.

“Nơi này.” Lúc nhìn thấy Bách Hợp, ánh mắt Kỷ Vân Duệ không tự chủ được sáng lên, vội vàng đứng lên hướng tới Bách Hợp ngoắc.

Anh ta vốn ăn mặc quái dị, lúc này động tác lại lớn, ngay cả nhân viên phục vụ quán coffee cũng không nhịn được đi tới nhắc anh ta nhỏ giọng một chút, Kỷ Vân Duệ không nhịn được liền đứng lên oán trách: “Tại sao lâu như vậy?”

“Công việc em chưa làm xong, đương nhiên em phải làm xong đã.” Vào lúc này Bách Hợp dịu dàng giải thích đôi câu, thực ra trong lòng đã lấy dao đâm chết anh ta. Dĩ vãng lúc thích, cho dù đợi 10 giờ thì anh ta cũng tự nguyện vui vẻ, bây giờ không thích ngay cả chờ nửa giờ cũng chê thời gian dài.

Kỷ Vân Duệ nhất thời nghẹn họng, anh ta nghiêm túc nhìn vào mắt Bách Hợp, anh ta phát hiện gần đây Bách Hợp giống như thay đổi rất nhiều. Anh ta do dự một chút nói ra dự định của mình:

“Hợp,anh muốn em giúp anh một chuyện, nhưng trợ lý của em không cho anh gặp em, cố ý muốn ngăn anh.” Kỷ Vân Duệ muốn cáo trạng tiểu Vương, nhưng thấy Bách Hợp rũ mắt xuống nhìn nước trong suốt trong ly thủy tinh, không phản ứng, chỉ đành phải nhíu mày một cái, có chút không nhịn được kéo khăn quàng đang quấn thật chặt trên cổ. Đây là khăn Đường Ân Hi đưa cho anh ta, cũng phân phó anh ta nhất định phải mang theo khi ra ngoài, Kỷ Vân Duệ cảm thấy ngọt ngào, nhưng lúc này thấy Bách Hợp, bản năng lại thấy chột dạ. Anh ta đưa tay tháo khăn quàng ra, sau đó bỏ qua một bên, cắn môi một cái:

“Anh muốn mượn em một hội trường để họp báo, có thể không?”

Nếu như chỉ là muốn mượn một chỗ họp báo, vốn không cần Kỷ Vân Duệ đích thân tới như thế, chắn chắn là nhiều người muốn thay anh ta làm, cầu anh ta dùng người của mình.

Ban đầu cha Giang Bách Hợp là quan chức Hoa Hạ, mặc dù so tiền tài, danh tiếng kém hai nhà Kỷ, Liễu. Nhưng chỉ có nhà họ Giang là làm chính trị. Cha Giang năm xưa trước khi ra nước ngoài, biết con gái mình thích Liễu Nhạn Nam của nhà họ Liễu, vì vậy thay con gái mở đường, sau khi Giang Bách Hợp tiếp quản đài truyền hình, cùng người trong ngành giải trí ít nhiều đều có chút quan hệ, ý tứ Kỷ Vân Duệ không phải chỉ nhờ cô mượn nơi chốn, mà quan trọng hơn, anh ta muốn Bách Hợp mượn mạng lưới quan hệ, rửa đi đanh tiếng bị dội nước bẩn của anh ta.

“Anh nghe nói em cùng lão tổng của Hoa Ngu có mấy phần quan hệ, em có thể ra mặt để ông ta không đăng tin tức về anh nữa được không?” Kỷ Vân Duệ thấy Bách Hợp thật lâu không mở miệng nói chuyện, thử thăm dò liếc nhìn Bách Hợp, đưa ra yêu cầu của mình.

Khóe miệng Bách Hợp vểnh lên,chuyện Đường Ân Hi do cô tung ra, nhưng lúc này cô lại giả bộ mê mang, khiếp sợ nói:

“Vân Duệ, chẳng lẽ anh không biết trong làm ăn, cái gọi là quan hệ, chính là dùng chỗ tốt đổi lấy sao? Huống chi cô Đường làm gì? Lại gây họa gì rồi hả? ”

Một câu nói làm Kỷ Vân Duệ nghe liền phiền não. Nói thật Đường Ân Hi quả thật rất tốt, từ khi biết cô ấy thì tâm tình của anh ta cũng sáng sủa hơn, không suốt ngày u buồn mất mát như trước, anh ta có thể nhiệt tình phóng ra một mặt tính cách chân thật kia của mình, có thể tùy tâm sở dục sống, mà không giống trước kia luôn sống trong gông xiềng nặng nề. Nhưng sau khi biết Đường Ân Hi thì cuộc sống Kỷ Vân Duệ luôn bình tĩnh cũng luôn thuận buồm xuôi gió lại bắt đầu nổi lên gợn sóng. Đầu tiên là một Lý Minh Lỗi khiến anh ta chọc tới rất nhiều lời ong bướm, khiến cho công ty quản lý của Kỷ Vân Duệ hết sức không vừa lòng, cũng đã cảnh cáo anh ta một lần.