Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 322




CHƯƠNG 322

Tuy Châu Mỹ Hoà cảm thấy rất uất ức nhưng không dám kêu oan, hai mắt bà ta tràn đầy hoang mang.

Châu Mỹ Ngọc nhớ ra gì đó, bà ta tái mặt: “Chẳng lẽ là tỉ phú Thiên An-Hồ Hoàng Việt?”

“Đúng vậy!”

Châu Chí Kiên thở gấp, ông ta sắp nghẹt thở rồi: “Sao tỉ phú Thiên An và chủ nhân của Toà nhà Quốc tế lại đến cái công ty nhỏ này?”

Tuy nhà họ Châu là gia tộc hàng đầu Thiên An nhưng còn chẳng lọt vào mắt Tăng Quốc Vinh và Hồ Hoàng Việt đâu.

“Con hiểu rồi!”

Lý Mộng Đình bỗng tự cho mình thông minh: “Nhất định là họ tới vì ông.”

“Vì ông? Tại sao?” Châu Chí Kiên hơi mất tự nhiên.

“Ông nghĩ mà xem!”

Lý Mộng Đình phấn khích nói: “Trong tất cả những người ở đây, ai là người từng gặp tỉ phú Thiên An, còn từng nói chuyện với ông ta? Chẳng phải chỉ có một mình ông sao?”

Nghe thế, mặt mày Châu Chí Kiên bỗng tươi tỉnh hẳn lên, ông ta tự lẩm bẩm: “Lần trước ông từ gặp ông chủ Hồ từ xa, chẳng lẽ lúc đó ngài ấy đã chú ý đến ông rồi?”

“Đây đúng là chuyện vui của nhà họ Châu.”

Châu Mỹ Ngọc đứng cạnh nói tiếp: “Ba, con thấy ba nên tới chào hỏi đến khiến ông chủ Hồ có thêm ấn tượng về nhà họ Châu.”

“Ừ, có lý.”

Châu Chí Kiên suy nghĩ một lúc rồi hít thở vài hơi điều chỉnh trạng thái thật tốt, sau đó đi về phía hai người Tăng Quốc Vinh và Hồ Hoàng Việt.

Sau khi Tăng Quốc Vinh gia nhập thương hội Hồng Ưng, địa vị của ông ta đã tăng cao không ít nên thường đi cùng với Hồ Hoàng Việt.

Tăng Quốc Vinh muốn học hỏi từ Hồ Hoàng Việt, còn Hồ Hoàng Việt cũng biết Tăng Quốc Vinh vì cơ duyên của ông chủ mới gia nhập thương hội Hồng Ưng nên muốn thông qua Tăng Quốc Vinh mà gặp ông chủ nhiều hơn. Thế nên hai người mới cùng tới.

Khi hai người đang trò chuyện vui vẻ thì một lão già bỗng xông ra trước mặt hai người rồi kích động hỏi: “Ngài là tỉ phú Thiên An, giám đốc Hồ đúng không?”

Hồ Hoàng Việt và Tăng Quốc Vinh nhìn nhau: “Lão Tăng, người của ông à?”

“Chưa từng gặp qua.” Tăng Quốc Vinh lắc đầu.

Châu Chí Kiên lập tức tự giới thiệu: “Tôi là người nhà họ Châu ở Thượng Thành, lúc trước tôi từng có cơ hội gặp ngài….”

“Chưa nghe qua bao giờ!”

Hồ Hoàng Việt lạnh lùng liếc nhìn Châu Chí Kiên, sau đó hoàn toàn mất hứng.

“Ai thèm quan tâm ông là người nhà họ Châu hay nhà họ Dương, đừng có chắn đường.”

Tăng Quốc Vinh cũng quát lên rồi đẩy Châu Chí Kiên sang một bên, hai người tiếp tục bước vào trong công ty Áo Tân.

“Ba, sao thế…..”

Bọn Châu Mỹ Ngọc vội bước tới thì thấy hai mắt Châu Chí Kiên đờ ra như vừa mới bị đả kích nặng nề.

“Cậu Vương!”