Chàng Rể Ma Giới

Chương 111: Mật tín cùng tận thế


Sau khi ăn thử một ma lưu quả, Trần Duệ thử đem hạt quả vào tinh thần hoa viên, tiên nữ bay tới xem xét, quả nhiên hệ thộng đã đưa ra thông báo: không biết thực vật, trưởng thành 10 ngày, sau khi thu hoạch sẽ tự động khô héo, có thể dùng để tiếp tục gieo trông, mỗi ngày hao phí năng lượng là 10 phấn trần. Trạng thái trước mắt chưa chín.
Xem ra ma lưu quả này cùng với linh quả không khác nhau cho lắm, linh khí tràn ra ngoài thì nhạt hơn so với linh quả, cung cấp linh khí cũng ít đi một nửa, trừ linh khí ra thì còn có cảm giác tỉnh não hiệu quả cao, quả nhiên là rất quý giá.
Trần Duệ nghĩ đến hệ thống đã nhắc nhở : sau khi hái quả thì sẽ tự động khô héo, vì thế hắn liền hái trái còn lại, rất có phong thái Ngộ Không đại tông sư đại náo bàn đào, đáng tiếc quả bàn đào cũng chỉ có một quả….
Đúng như đã lường trước, mỗi khi hái thì cây ma liền khô héo một phần, tiếp tục hái một trái cuối cùng thì cả cây đã hoàn toàn khô héo, thân cây đã hoàn toàn khô cháy.
Trần Duệ ợ một cái, cảm giác này giống như là đã tẩy rửa toàn thân, tinh thần lực cùng ngũ giác giống như là đã xảy ra biến hóa vi diệu nào đó. Loại hưởng thụ này thì mười ngày sau có thể hưởng lại a, bởi vì hạt quả này đã vào tinh thần hoa viên, sau khi gieo đủ 5 hạt thì phần việc còn lại giao cho tiên nữ quản lý.
Thu hoạch Ma lưu quả ngoài ý muốn, hiện giờ quả thụ ở Lỗ Lôi sơn cốc đã chết héo, mục đích lớn nhất của Trần Duệ hôm nay đã đạt được, lập tức ra lệnh cho Huyết Sắc hộ vệ đoàn nhanh chóng rời khỏi Lỗ Lôi sơn cốc: "Các huynh đệ, viện binh của địch nhân cũng sắp đến đây, trước tiên chúng ta cần phải phân tán rồi rút lui, sau đó tập họp ở phía bắc Lai Á trấn để đột phá, đến lúc đó sẽ có người tiếp ứng".
Quả thụ đã tới tay, kế hoạch tiếp cận đã thành công, còn về người tiếp ứng ở phía bắc là do "Ban Nạp Khắc" nói, cùng với Trần Duệ hắn không có quan hệ, nói không chừng đến lúc đó cũng không chừng lúc đó cấp trên sẽ thật sự phái người đến tiếp ứng.
Nhóm đoàn viên vừa nghe thì liền nhanh chóng bỏ chạy, quả nhiên ở trên đường đã gặp được Rose dẫn đầu phòng vệ đội đến tiếp viện, song phương một hồi hỗn chiến, Trần Duệ bất động thanh sắc giả dạng thành một tên trong phòng vệ đội, một bên truy kích Huyết Sắc hộ vệ đoàn, một bên tiện đường đi đến Lai Á trấn.
Lúc này trong phủ trưởng trấn đại nhân ở Lai Á trấn, người tham dự yến hội đã rời khỏi đại sảnh, bị khống chế ở trong sân viện, lão Khảm Đức cố gắng vận hành lực lượng trong bản thân để khống chế độc tính trong cơ thể, cảm giác được bản thân sắp hôn mê, mồ hôi to như hạt đậu từ trên trán nhỏ xuống, ngay cả long tiết hương cũng đã mất đi tác dụng.
"Trưởng trấn đại nhân! Huyết Sắc Hộ Vệ đoàn đã từ trong Lỗ Lôi sơn cốc đi ra, trên đường đã gặp được Rose đại nhân".
Trong đầu lão Khảm Đức vừa tỉnh, rất khẩn trương hỏi: "Ma lưu quả kia thì ra sao rồi?".
"Ma lưu quả gì?" Hiển nhiên là tên này không biết được bí mật trong sơn cốc.
Lão Khảm Đức nóng nảy: "Ngu xuẩn, chính là cái thứ thủ hộ ở trong Lỗ Lôi sơn cốc đó".
"Cái này.. không có tin tức".
"Ngu xuẩn, mau đi tìm hiểu đi" Hắn vẫn ôm một tia may mắn.
Qua một hồi.
"Trưởng trấn đại nhân Varax đại nhân đã bắt được Rose".
Lão Khảm Đức vội vàng nói: "Mau! Để cho hắn dẫn Rose tới".
Chỉ thấy Varax dẫn Rose đi đến, Rose vừa thấy lão Khảm Đức, vội vàng nói: "Trưởng trấn đại nhân, ta đang mang theo phòng vệ đội truy bắt Huyết Sắc Hộ Vệ đoàn, vì sao phải giải trừ chức vụ của ta?".
"Truy bắt sao? Ngươi là đang yểm trợ" Lão Khảm Đức thở phì phò, đi ra phía trước rồi nắm lấy vạt áo của Rose: "Nói! Ngươi rốt cuộc hạ độc gì? Thuốc giải độc là cái gì?".
"Trấn trưởng đại nhân, ta không rõ ngươi đang nói cái gì?" Rose nghe xong thì cũng không hiểu.
"Đến lúc này rồi mà ngươi còn dám giả vờ!".
Một bạt tai liền dính vào mặt của Rose, mặc dù Rose đã là trung đoạn cao giai ác ma nhưng mà trước mặt lão Khảm Đức ma vương cấp thì hắn cũng không hề có năng lực chống đỡ, nếu không phải lão Khảm Đức hỏi thuốc giải độc thì chỉ sợ một bạt tai này là đã lấy mạng của hắn rồi.
"Rose, ngươi đã giấu Tử Viêm tâm của ta nhưng ta đã không trách, người cấu kết Ban Nạp Khắc mang đi Na Lệ Y thì ta cũng có thể tha thứ cho ngươi, nhưng mà ngươi nhất định phải đem giải dược giao ra cho ta" Tiếng nói của lão Khảm Đức khiến người ở ngoài sân cũng nghe được.
Rose bây giờ mới hiểu được tội danh của mình to lớn đến cỡ nào, lúc này oan uổng hô: "Ta cùng với Na Lệ Y không có bất cứ quan hệ nào, Tử Viêm tâm cũng không ở trên tay của ta. Càng không khả năng cùng Ban Nạp Khắc cấu kết. Nhất định là có kẻ khác hãm hại".
Lão Khảm Đức đem một phong thư rồi quăng vào mặt hắn, Rose lập tức nhìn lại, sắc mặt càng ngày càng khó coi: "Trấn trưởng đại nhân, xin hãy tin tưởng ở ta, nếu không thì hay kêu Khố Lợi Á tới đây đối chất".
Vừa lúc đó, lại có người đến báo cáo: "Trấn trưởng đại nhân, Robert đại nhân đang ở cứ điểm của Huyết Sắc hộ vệ đoàn thì phát hiện được Ban Nạp Khắc, cố gắng vây bắt thì bị tên này chống lại lệnh làm trọng thương, đồng thời ở cứ điểm đã phát hiện được thi thể của Khố Lợi Á, hẳn là bị Ban Nạp Khắc giết chết trước khi hắn chạy trốn".
" Tốt lắm" Lão Khảm Đức nhìn Rose bằng ánh mắt âm trầm: " Hiện tại thì người đã chết, không có ai đối chứng với ngươi, nếu ngươi không lập tức đem giải dược ra đây thì ta sẽ cho người đi xuống trước mặt ma thần mà đối chất cùng với Khố Lợi Á".
Nhìn thấy ánh mắt giống như giết người của lão Khảm Đức thì Rose chỉ cảm thấy ủy khuất, âm thầm nghiến răng nghiến lợi: bình thường cùng Khố Lợi Á không oán không cừu thế nhưng mà hắn lại hãm hại ta. Lời nguyền rủa này quả thật có hiệu quả, Khố Lợi Á bây giờ đã chết. Nguồn truyện: Truyện FULL
Chết không có đối chứng, lấy hiểu biết của Rose đối với lão Khảm Đức thì có lẽ tội danh này sẽ đổ trên đầu của hắn.
"Khố Lợi Á"trên lá thư này có viết mấy câu. Ban Nạp Khắc ở đại thọ của lão Khảm Đức sẽ tìm cách gây khó dễ rồi cướp đi đồ vật quan trọng, Rose cùng cấu kết với Ban Nạp Khắc, âm thầm hạ độc với lão Khảm Đức, mang theo Na Lệ Y đi, cũng tiến một bước muốn đoạt đi vị trí trấn trưởng. Khố Lợi Á biết Ban Nạp Khắc cùng với Rose cấu kết nên bị Ban Nạp Khắc đuổi giết, thỉnh lão Khảm Đức bảo hộ.
Chỉ mấy câu đơn giản như vậy mà đã đem Rose đánh vào vực sâu vạn kiếp bất phục.
Huyết Sắc hộ vệ đoàn đã đến Lai Á trấn được hai năm, Rose đối với ám đấu của hai phái cũng có hiểu biết, lại không nghĩ rằng có liên quan đến mình, trong lòng không ngừng mắng: Khố Lợi Á tên hỗn đản này! Cùng Ban Nạp Khắc có ân oán còn chưa tính, lại còn lôi thêm lão tử vào.
Chuyện cho đến bây giờ thì Rose đã hiểu được, cho dù là mình có giải thích như thế nào đi nữa thì cũng bị xem là che giấu, xem ra chỉ có thể nghĩ biện pháp để bảo vệ tính mạng cho rồi.
Vừa lúc đó lại có tin tức truyền đến: "Cây ma lưu quả ở Lỗ Lôi sơn cốc đã chết héo, quả đã biến mất. Theo tra khảo từ một tên của Huyết Sắc hộ vệ đoàn thì rất có thể quả đã bị Ban Nạp Khắc mang đi".
Lão Khảm Đức khó thở, phun ra một ngụm máu tím rơi trên mặt đất liền ăn mòn mặt đất bốc lên một luồng khói tím, có thể thấy được độc tố này lợi hại như thế nào, nhưng mà lão Khảm Đức vẫn không có chú ý đến.
Xong rồi, toàn bộ xong rồi! Ma lưu quả hết sức đặc thù, căn bản không có khả năng nhổ tận gốc được, một khi tách rời khỏi mặt dất thì cả cây liền chết héo, bằng không thì sớm đã nhổ lên rồi trồng ở đế đô rồi. Ma lưu quả cũng phải dùng phương pháp hái đặc thù mới có thể bảo tồn được, nghe nói chỉ có Vương tộc ở Âm Ảnh đế quốc mới có bí pháp này, nếu không thì sau khi quả rời cây khoảng 5 phút thì sẽ hoàn toàn biến mất. Làm sao Ban Nạp Khắc lại biết được bí pháp này ?
Có lẽ chuyện này còn có một chút đáng ngờ, nhưng hiện tại ma lưu quả đã chết héo, hết thảy đều đã mất đi ý nghĩa, cho dù là có bắt được Ban Nạp Khắc trở về thì cũng chẳng thấm vào đâu.
Người của đế đô rất nhanh sẽ tới, đến lúc đó thì không chỉ có vị trí trấn trưởng của hắn mà còn có cái mạng nhỏ của hắn, thậm chí là của toàn gia tộc, thật sự là xong rồi.
Lão Khảm Đức chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, lại phun ra hai ngụm máu, cảm giác toàn thân đã hỏng mất, trong nhất thời thì độc tính là lan cả người, mắt thấy lão Khảm Đức sắp ngã thì Varax ở bên cạnh liền đỡ lấy.
Rose bỗng nhiên động, thuấn di.Nháy mắt đã xuất hiện ở cửa, Varax đang muốn đuổi theo, chợt nghe Rose hét lên một tiếng: "Giải dược!".
Nói xong thì quăng một lọ thuốc ra, Varax nhanh chóng thuấn di đến rồi bắt được lọ thuốc, đồng thời ra lệnh phân phó cho thủ vệ chặn đường, Varax đem lọ thuốc đến trước mặt của lão Khảm Đức.
Lão Khảm Đức nhận lấy rồi uống vào, lại phun ra một ngụm máu, ôm lấy cánh tay của Varax rồi nói: "Đây chỉ là một lọ thuốc giải dược bình thường".
"Thông báo cho toàn bộ mọi người, thấy được Ban Nạp Khắc cùng với Rose thì đánh chết…" Lão Khảm Đức thở gấp vài cái, chỉ cảm thấy trong đầu dường như là bị một thiết thạch đâm vào, nói không lên lời, trên tay cùng với trên người đã toát lên sương khói màu trắng, da thịt ở bên ngoài đã bắt đầu bị ăn mòn, hóa thành tro bụi.
Ánh trăng mông lung, giống như là nghe được một giọng nói quen thuộc: "Linh hồn ta vĩnh viễn sẽ nguyền rủa ngươi, cho đến khi thân thể của người trở thành tro tàn.."
Rose đã đem toàn bộ tiềm lực phát huy tới cực hạn, một đường giết ra khỏi phủ trưởng trấn, bất chấp thương thế mà chạy trốn. Bởi vì lệnh truy sát của lão Khảm Đức còn chưa hoàn toàn truyền đạt đi nên ven đường cũng không có kẻ nào ngăn cản Rose.
Vừa rồi ở dưới con mắt nhìn trừng trừng của mọi người thì hắn đã làm ra hành động ném giải dược, đã vô tình chứng mình mình đã phạm tội, nhưng mà hắn đã không nghĩ được nhiều như vậy, nếu cứ ở trong phủ thì nhất định sẽ chết, trước hết sống sót thì mới có thể hi vọng khôi phục lại sự trong sạch cùng với quyền thế, chuyện này rất khó nói, nhất định là có một âm thầm kẻ trốn sau lưng giở trò.
Trước mặt là một người, người này toàn thân mặc một áo choàng, nhìn không rõ gương mặt thật, đây thực sự là cách ăn mặc của ma giới, tựa hồ là nếu như có việc gấp thì hướng về bên này mà vội vã chạy tới.
Bản năng của Rose sinh ra một cảm giác nguy cơ, mặc dù là chiến lực của hắn là ở trung đoạn cao giao ác ma không tính là đứng đầu, hỗn lên chức đội trưởng chủ yếu là dựa vào nịnh bợ thậm chí là bán đứng cả vị hôn thê nhưng mà dù sao thì hắn cũng là cao giai ác ma.
Cảm giác được nguy cơ đến gần, trong phút chốc thì lực lượng cả người Rose đều ngưng tụ lên, ý chí muốn sống đã khiến cho thực lực của hắn vượt qua trình độ hằng ngày, Rose liền phát động thuấn di, chuyển dời đến vị trí xa hơn.
Thân thể của người nọ bất chợt dừng lại, cũng không quay đầu lại, mà tiếp tục chạy băng băng.
Ở bên đường phía trước xuất hiện một tiểu liệt ma, Rose liền thuấn di đến trước mặt của hắn, thân thể chưa xuất hiện, vẫn còn duy trì tư thế chạy băng băng, có lẽ là do ảnh hưởng của thói quen nên hơi nghiêng tới trước, bỗng dưng lại rớt xuống.
Đầu của Rose rớt trên mặt đất, máu tươi nhiễm đầy đất, trên mặt vẫn còn mang theo biểu tình sợ hãi.
Tiểu liệt ma sợ tới mức hét thé lên, mà người áo choàng kia đã không thấy bóng dáng.
Kỳ thật thì người áo choàng nghe được tin tức của Ban Nạp Khắc vội vàng đi kiếm nhưng không nghĩ tới Rose lại có bản lĩnh thoát khỏi tay của lão Khảm Đức, càng không nghĩ tới nửa đường thì đối phương lại gặp phải mình.
Có thể, minh minh trung tự hữu thiên ý, là nữ nhân kia, một giọt nước mắt không bị hỏa diễm thiêu đốt của nàng…
Không một phút chần chừ, hắn dùng toàn lực xuất ra một đao. Một đao này trên thực tế thì không có đụng vào Rose nhưng mà đao khí vô hình lại xẹt qua cổ của Rose. Nhưng như vậy là đủ rồi.
Một đao, chặt đầu! Hắn dùng phương pháp của chính mình để truy điệu một giọt nước mắt kia.
Hắn đã không còn là một kẻ không có thực lực, sinh tử nằm ở trong tay kẻ khác, đương nhiên hắn cũng không thể thay đổi toàn bộ thế giới này. Vô luận là thế giới này hay thế giới khác đều là như thế, hắn chỉ là vận dụng lực lượng của bản thân mình để đi làm việc mà mình cảm thấy được, chẳng sợ việc này ở trong mắt kẻ khắc là dư thừa hay buồn cười. Đây chính là hắn, một kẻ nhân loại trọng sinh vào ma giới.
Rose đã chết chỉ còn lại Ban Nạp Khắc!
Hoàn thành xong nhiệm vụ này nên quay về Ám Nguyệt thành đi đối mặt với khảo nghiệm của Araujo Alex, trước đó Trần Duệ có ý định đi gặp Athena đợi qua cuộc khảo nghiệm kia thì hắn mới quyết định cùng nàng nghiên cứu, thảo luận nhân sinh một chút.
Lúc này thì tâm tình của Ban Nạp Khắc cũng không hơn gì so với Rose, ở cứ điểm đã phát hiện thi thể của Khố Lợi Á, còn không hiểu thế nào thì Robert đã mang người đến bao vây. Bình thường thì Robert vẫn hay uống rượu với hắn, thế nhưng hiện giờ lại trở mặt, ngay sau khi Robert thấy được thi thể của Khố Lợi Á thì liền ra lệnh cho thủ hạ vây bắt hắn.
Ban Nạp Khắc đương nhiên không chịu thúc thủ chịu trói, lúc xung đột thì hắn đã làm bị thương Robert rồi mang theo mấy đoàn viên cùng nhau trốn thoát. Ở trên đường đi lại gặp được một ít đoàn viên trong Huyết Sắc Hộ Vệ đoàn. Trên đường, Ban Nạp Khắc cuối cùng cũng hỏi rõ sự việc, nhất thời liền kinh hãi.
Đại khái mọi chuyện là: hắn đã giết chết Khố Lợi Á. Hắn nhận được mệnh lệnh của cấp trên, dẫn Huyết Sắc hộ vệ đoàn tấn công Lỗ Lôi sơn cốc. Hắn thành công hoàn thành nhiệm vụ, đang dẫn những người còn lại rút lui theo hướng phía bắc của Lai Á trấn.
Đúng vậy, hiện tại là hắn đang chỉ huy nhóm đoàn viên còn lại thành công rút lui, vấn đề là tại sao hắn lại mang theo những người này chạy trốn? Sự tình phía trước, làm diễn viên chính như hắn căn bản lại không biết một chút gì.
Hôm nay không phải là hắn đi dự thọ yến của lão Khảm Đức hay sao? Vì sao lại biến thành như này.