Chàng Rể Phế Vật

Chương 126


Đường đường là Long Vương, lại bị một người phụ nữ đùa bỡn trong lòng bàn tay!

Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm bóng lưng của Metis, bước nhanh ra lao về phía Metis!

Đột nhiên, Metis quay người lại, cầm một bình xịt chống sói, phun về phía Trần Xuân Độ.

“Bùm!’’

Trần Xuân Độ gạt bình phun phòng sói ra một bên, ôm lấy vòng eo thon của Metis, một hương thơm ngọt ngào chui vào mũi Trần Xuân Độ, bàn tay còn ôm lấy vòng eo thon gọn kia, còn có khuôn mặt tinh xảo của Metis, ngay lập tức khiến cho trái tim của Trần Xuân Độ run lên.

Trần Xuân Độ đè tay của Metis xuống, trực tiếp nằm lên trên người Metis, lạnh giọng cảnh cáo: “Metis, nếu như không trả lại đầu đạn hạt nhân kia cho tôi, cô có tin ông dây lập tức đi máy bay phá tan thế giới ngầm của mấy người hay không!’’

‘‘Anh vẫn còn sức lực sao?’’ Metis không có chút hoang mang, cười cười, nói ra một câu thâm thúy.

Trần Xuân Độ cũng không kịp phản ứng, đột nhiên, hai mắt biến thành màu đen, toàn thân trở nên yếu ớt.

‘‘Cô đã làm gì?’’ Trần Xuân Độ nghiêm nghị hỏi.

‘‘Người đẹp ngủ, anh cũng không lạ lẫm với thuốc này đi?’’ Metis chậm rãi cười một tiếng.

‘‘Vậy mà cô lại dùng nó!’’ Vẻ mặt của Trần Xuân Độ lập tức trở nên khó nhìn. Người đẹp ngủ là một loại độc dược trí mạng, chỉ cần ngửi một chút nó sẽ nhanh chóng phát huy tác dụng, đầu độc chết người!

Trước khi chết thì giống như một người đang ngủ nhưng không có sinh khí.

Khả năng che giấu và khả năng gây chết người của loại độc này rất cao, cho nên độc dược vừa bán ra không bao lâu đã bị nước ngoài cấm bán!

Lúc trước, đạo luật này đã được Trần Xuân Độ thông qua, không nghĩ tới hôm nay Trần Xuân Độ lại bị trúng người đẹp ngủ!

“Lúc trước liều lượng quá ít, không thể giết chết anh, lần này liều lượng đủ để giết chết ba bốn người, tôi xem anh sẽ phản kích như thế nào!’’ Metis hừ lạnh một tiếng, khóe miệng rốt cục lộ ra một nụ cười lạnh như băng, để từ trước đến nay Metis quyến rũ động lòng người trở nên kích động.

Một sự thù hận lạnh giá hiện lên trên khuôn mặt quyến rũ của Metis … Cô ta nhớ rõ, bởi vì liều lượng của Người đẹp ngủ quá ít, mà cô ta đã bị Trần Xuân Độ trả thù, đè xuống giường, thống khổ suốt một đêm!

Loại đau đớn tê liệt và khuất nhục kia, cô ta không thể nào quên được, càng ngày càng rõ ràng!

Cô ta vẫn luôn ẩn nhẫn đến hôm nay, lấy đầu đạn hạt nhân của Trần Xuân Độ đi, còn muốn hung hăng trả thù Trần Xuân Độ!

Hai mắt của Trần Xuân Độ đã biến thành màu đen, anh muốn đứng lên, nhưng cơ bắp đau đớn bất lực, căn bản không thể đứng dậy được.

Trần Xuân Độ cắn răng, nhìn về phía Metisː ‘‘Cô dám giết chết tôi! Những anh em ở bên trong căn cứ của tôi tuyệt đối sẽ hủy diệt thế giới ngầm của các người!’’

Metis lạnh lùng nhìn về phía anh, không nói tiếng nào.

‘‘Là do năm đó tôi đã quá nhân từ, lưu lại cho các người một chút hi vọng sống.’’ Trần Xuân Độ khàn khàn mở miệng, ánh mắt hiện đầy tơ máu, không ngừng chống chọi với sự mệt mỏi ở trong người.

‘‘Các huynh đệ ở trong căn cứ của anh sẽ đến với anh.’’ Metis đứng dậy, đi về phía hành lang, bước chân dừng lại: “Người phụ nữ kia cũng sẽ xuống Địa ngục cùng với anh, tôi sẽ để cho một nhà các người đoàn tụ.’’

Bá!

Hai mắt Trần Xuân Độ đột nhiên mở ra, một ánh mắt khiến cho người nhìn thấy phải giật mình bắn ra!

Sau lưng Metis lạnh buốt thấu xương, cô ta xoay người lại, nhìn thấy ánh mắt Trần Xuân Độ lộ ra sự dữ tợn tức giận cùng điên cuồng, đang nhìn về phía cô ta!

‘‘Sao anh… vẫn có thể động đậy?’’ Metis lui về phía sau, đôi mắt đẹp lộ ra vẻ kinh ngạc, cô ta đã tính toán rất chuẩn, lúc này Trần Xuân Độ đã sớm ngất đi, kết quả bây giờ lại có thể lao về phía cô ta!

Điều này không thể tin được, thể chất của Trần Xuân Độ mạnh đến đáng sợ, lại còn có thể chống đỡ được sự xâm nhập của độc dược!

‘‘Metis, hôm nay ông đây liều mạng với cô!’’ Trần Xuân Độ gầm nhẹ, dùng cánh tay mạnh mẽ kéo Metis, đè lên giường.

‘‘Anh muốn làm gì?’’ Metis đột nhiên luống cuống, ánh mắt lúc này của Trần Xuân Độ ẩn chứa sự sắc bén giống như một thanh trường kiếm.

‘‘Cô khiến cho tôi và người phụ nữ của tôi chết, tôi khiến cho cô sống không bằng chết!’’Trần Xuân Độ cúi đầu, cắn một dôi môi đỏ mọng mê người của Metis!

Một mùi máu tanh nồng đậm tràn ngập trong miệng hia người, gương mặt xinh đẹp của Metis đều biến dạng, cái tên này thật sự cắn nát môi của cô ta!

‘‘Anh muốn làm cái gì!’’

Một âm thanh vang lên, chiếc váy của Metis đã bị Trần Xuân Độ thô bạo xé rách!

Gương mặt xinh đẹp của Metis rốt cục cũng biến sắc, cô ta đã quá quen thuộc với cảnh tượng này, giống hệt như năm đó!

Tại sao tên này vẫn có thể cử động? Chẳng lẽ, lại muốn tái diễn bi kịch năm đó?

Metis nhớ rõ đến tận đêm hôm khuya khoắt của năm đó cô ta mới ngủ say được, sau đó trong một tháng, cô ta không thể đi lại.

Trần Xuân Độ dữ tợn giống như dã thú chui ra khỏi lồng, bỗng nhiên rối tinh rối mù, trong một tháng đó Metis đã hận Trần Xuân Độ thấu xương!

Metis run rẩy, trong lòng trở nên trống rỗng.

Trần Xuân Độ cắn chặt răng, bây giờ anh đã mê man, nhắm mắt lại rất có thể sẽ hôn mê… Anh quả thực dựa vào nghị lực kiên cường để chống cự lại tác dụng của độc dược. Anh nhìn chằm chằm vào Metis, giơ một bàn tay lên hung hăng tát xuống một cái!

A!

Bàn tay của Trần Xuân Độ đập vào mông lớn của cô ta, sóng cả cuồn cuộn… Khó mà miêu tả!

Metis thét lên, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, cô ta nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, xấu hổ giận dữ muốn chết!

‘‘Muốn giết chết tôi, cô còn chưa có tư cách kia!’’ Trần Xuân Độ gầm nhẹ, lại một cái tát rơi xuống!