Một trong hai người đó chính là Ngô Thu.
Đã sắp đến ngày phòng làm việc của Noãn Tâm được thành lập, cô ấy đến đây để báo cáo công việc, kế đó sẽ đòi Lệ Minh Viễn tiền đầu tư đề đưa studio vào hoạt động, nhân tiện còn mang vài bộ kịch bản để anh chọn phim mới cho Tô Noãn Tâm diễn.
Lệ Minh Viễn không hứng thú với mấy chuyện này, thản nhiên nói: "Để kịch bản lại cho cô ấy tự chọn đi."
Cô nhóc thích diễn phim nào thì lấy phim nấy.
Ngô Thu nhìn anh, nở nụ cười như có như không: "Tổng giám đốc Lệ chắc chắn không xem thử chứ? Vai diễn của cô Tô trong bộ phim hiện tại chỉ là một nữ phản diện...!Nhưng chỗ kịch bản tôi chọn cho cô ấy đều là vai nữ chính, có vai nữ chính sẽ có vai nam chính, những phân cảnh tình cảm không thể thiếu được, mà trong những phân cảnh đó có cả cảnh hôn, cảnh giường chiếu...!
Nghe vậy, Lệ Minh Viễn liếc cô ấy, trên mặt bắt đầu bộc lộ ra vẻ khó chịu.
Lý Mạnh đứng một bên không dám thở mạnh tiếng nào...!Hôm nay Ngô Thu tới tìm quan tài à?
Không phải.
Hôm nay Ngô Thu đến để thử thăm dò Lệ Minh Viễn, muốn tìm hiểu sâu thêm về việc Tô Noãn Tâm có địa vị thế nào trong lòng ông tổng họ Lệ này.
Tô Noãn Tâm là một cô gái đơn thuần, không hiểu tầm quan trọng của nó, nhưng cô ấy hiểu.
Nếu chỉ là thân phận vợ của tổng giám đốc Tập đoàn Quốc Doanh thì đó cũng chỉ là một thân phận mà thôi.
Thứ địa vị phải dựa vào người khác mới có tiếng nói, để rồi đến khi người ta không muốn bị phụ thuộc nữa thì có người mới ngay tức khắc...!Như vậy thì cái thân phận ấy chẳng là gì cả.
Tuy nhiên, nếu trong lòng Lệ Minh Viễn có Tô Noãn Tâm thì lại khác.
Giờ đã thuận tiện cho cô ấy kế hoạch đã chuẩn bị rồi.
Bây giờ Bạch Kỳ Sương không khác gì một con chuột chui lủi trong cống nước...!vùi mình trong một ngôi nhà nhỏ, ở cùng Minh Dao cả ngày, không dám ló mặt ra ngoài vì sợ Kỷ Vân Như sẽ không để yên nếu bà ấy biết bản thân lại xuất hiện.
Nếu Minh Dao không về nước chữa bệnh, có lẽ cả đời Bạch Kỳ Sương cũng không trở lại.
Sau khi biết được tình cảnh của Minh Dao từ Tô Noãn Tâm, trong lòng Ngô Thu vô cùng khó chịu...!Một đứa trẻ mắc chứng tự kỷ mà ngày nào cũng phải trốn trong nhà không dám ra ngoài gặp ai, ngay cả khám bệnh cũng mời bác sĩ về nhà, thế thì sao chứng tự kỷ của con bé được chữa khỏi được.
Ngô Thu từng có suy nghĩ rằng, Minh Dao phải gặp nhiều người, đi thật nhiều nơi để tìm hiểu về thế giới này thì mới có khả năng được làm một con người bình thường.
Cô ấy muốn làm chút gì đó cho họ.
Trong tay cô ấy có con át chủ bài là Tô Noãn Tâm, cô ấy hoàn toàn có thể tận dụng.
Nhưng trước đó, cô ấy phải nằm rõ vị trí của Tô Noãn Tâm trong lòng Lệ Minh Viễn là như thế nào.
Lệ Minh Viễn ngồi trên ghế, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên bàn, đôi mắt thản nhiên lướt nhìn chồng kịch bản dày trên đó.
Lý Mạnh thấy vậy, không nhịn được nói: "Hay tổng giám đốc giúp cô Tô xem thế nào ạ? Hình như cô ấy thích mấy thứ anh chọn cho cô ấy lắm, lần trước anh chọn trợ lý cho cô ấy, cô ấy cũng rất hài lòng."
Lệ Minh Viễn không nhìn anh ta mà bình tĩnh nói với Ngô Thu: "Bà chủ Tập đoàn Quốc Doanh...!