Bức ảnh trong bài đăng lúc trưa vốn là từ khi hai người còn đóng chung trong đoàn phim, từ hơn 1 năm trước rồi. Thế nhưng đột nhiên nổi lên là do dạo gần đây Cao Phi Lộ vì một vài scandal cá nhân, không có tài nguyên nên lấy mới làm liều, lấy Lâm Uy Trạch ra làm bệ đỡ cho mình.
Đây là Lâm Uy Trạch nói thật với cậu chứ trên bài đăng không kể chi tiết, công ty chỉ nói Lâm Uy Trạch hiện đang ở trong đoàn phim, tập trung quay phim mới. Ảnh trong bài đăng là từ hơn 1 năm trước trong một cảnh quay thân mật của nam nữ chính ở phim cũ, nhưng lên phim đã bị cắt bỏ nên mọi người không phát hiện ra.
Tâm trạng của An Kha Đình sau khi đọc bài đăng như nắng hạn gặp mưa rào, suýt thì lại dùng tài khoản Kiwi để nói tâm trạng mình đã tốt hơn rồi!
Thế nhưng nhắn tin với Lâm Uy Trạch thì vẫn là: [Tôi vừa đọc rồi, thì ra là vậy!]
Lật mặt nhanh như lật sách, Lâm Uy Trạch không kịp trở tay!
[Tôi tưởng cậu khó chịu chứ?]
An Kha Đình lươn lẹo: [Tôi có khó chịu đâu, chỉ nghĩ là anh có người yêu nhưng không nói với tôi thôi.]
Lâm Uy Trạch:..........
Mọi chuyện rõ ràng, An Kha Đình vui vẻ đi pha một cốc sữa nóng, sau đó cầm kịch bản đọc. Uống hết sữa thì lại vui vẻ đi ngủ, không hề biết tâm trạng của Lâm Uy Trạch bên kia đang ủ dột.
***
Một tuần sau khi nhận kịch bản, An Kha Đình đi livestream cho thương hiệu nước rửa bát. Hôm cuối tuần Lương Túc Vũ mời Thương Diệp đi ăn một bữa, An Kha Đình không hỏi hai người đã nói chuyện gì nhưng tâm trạng Thương Diệp có vẻ tốt hơn!
An Kha Đình cùng Thương Diệp đến studio mà bên nước rửa bát đã thuê, stylist cũng là người của bên đó luôn. Vậy nên An Kha Đình không mong chờ gì nhiều lắm, thế nhưng khi nhìn thấy áo sơ mi xanh lè xanh lẹt, thêm ít vệt vàng trên áo nữa, đột nhiên An Kha Đình cạn lời!
Có thể mang cho tôi chiếc áo khác được không?
Stylist như đọc được suy nghĩ của cậu: "Không được đâu, vì nước rửa bát của chúng tôi màu xanh mà, áo cũng phải màu xanh chứ. Mấy vệt vàng tượng trưng cho vết bẩn trên áo, nhưng vì là có nước rửa bát, xóa tan mọi vết bẩn."
An Kha Đình nhíu mày: "Tên nước rửa bát là Cafe sao không lấy áo màu nâu?"
Stylist: "Tên là Cafe vì người sáng lập ra, tức là ông chủ của chúng tôi thích uống Cafe, nhưng nước rửa bát là hương táo xanh thì đương nhiên phải lấy màu xanh làm chủ đạo rồi!"
Thương Diệp cười muốn ná thở: "Cũng sáng tạo ghê!"
Cuối cùng sau bao phen đấu tranh, An Kha Đình vẫn phải mặc chiếc áo sơ mi xanh lét đó vào. Cứ tưởng xấu lắm, ai ngờ phối với quần jeans trắng lại đẹp không tưởng!
Stylist tấm tắc khen: "Tôi đã nói là tôi có mắt nhìn người mà!"
Đến lúc này, An Kha Đình và Thương Diệp không chê lên chê xuống như ban nãy nữa, chủ yếu là do An Kha Đình da trắng nên mặc khá hợp, cân được tông màu này.
Cả khung cảnh buổi livestream phía sau An Kha Đình cũng ngập tràn trong màu xanh lục, xanh lá cây, xanh nõn chuối,..... đủ các tông màu xanh. Thích uống Cafe nhưng yêu màu xanh đây mà!
Chai nước rửa bát An Kha Đình từng xem qua rồi nhưng thấy trong buổi livestream thì vẫn đủ sốc.
Còn có kiểu đựng nước rửa bát trong lon luôn á hả!
Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, An Kha Đình thầm đoán chắc chắn buổi livestream hôm nay sẽ cực kì bất ổn đây!
Bắt đầu livestream, chẳng có mống nào vào xem ngoài "người nhà", được mấy phút thì fan của An Kha Đình kéo vào. Cảm ơn các cô nàng ấy vì có nhiều tiền, nhiều mối quan hệ, chẳng mấy chốc bao nhiêu người cũng ồ ạt đến xem, con số tăng mạnh từ mấy trăm lên đến hàng nghìn.
An Kha Đình mải mê giới thiệu sản phẩm, cho đến khi giơ lon đựng nước rửa bát ra, không một cmt chạy qua màn hình. Thế rồi 1s bùng nổ, mọi người đồng loạt thả hahahaha!
Có người còn hỏi chiếc áo của An Kha Đình có thể mua được ở đâu, An Kha Đình lén hỏi staff phía sau, kết quả người đó nói: "Hàng limited, cả thế giới chỉ có 1 cái, do chính tay ông chủ của chúng tôi may. Cái chỗ vàng vàng này trông nghệ thế thôi nhưng được lấy từ vải thừa đấy!"
An Kha Đình câm nín tại chỗ, quay lại trước màn hình, cậu cười hiền hòa: "Chiếc áo này của mình sợ là không mua được ở đâu cả, vì đây là hàng ông chủ của Cafe tự làm cho mình. Mọi người thông cảm nha!"
Mặc những cmt tiếc quá của mọi người, ở một nơi nào đó, bên kia màn hình, Trương Dạ Lan cầm tách trà, vừa xem livestream vừa mỉm cười. Sau đó bà cầm điện thoại lên, gọi vào dãy số quen thuộc.
"Con trai, bao giờ rảnh có thể mời bạn con đến nhà mình chơi không? Cái cậu tên là An Kha Đình đó!"