"Điều tra cho tôi cô gái vừa nãy là ai '' Anh ra lệnh cho mấy tên vệ sĩ đi bên cạnh
''Dạ vâng ạ, bọn em sẽ điều tra ngay'' Một người cung kính đáp lại anh
Chiếc xe ôtô Maybach lướt nhanh trên mặt đường cao tốc tiến thẳng đến phía trung tâm thành phố. Xe vừa chạy đồng thời dòng suy nghĩ của Trương Minh Khánh cũng phải nhảy số rất nhanh.
Anh chăm chú nhìn vào những văn bản đầy những con chữ, dãy số dài dằng dặc như sớ trên màn hình laptop mà nheo mặt.
Anh đưa tay lên day day hai thái dương đang hơi đai nhức mà tự nhiên nhớ đến nụ cười của cô gái vừa nãy. Nụ cười như nắng ban mai làm cho lòng anh xao xuyến mãi không thôi. Tuy là hơi đánh đá nhưng tỏa ra là một sức hút vô cùng đặc biệt làm cho con người ra say đắm.
Đang chìm trong những dòng suy nghĩ thì một tiếng nói cung kính vang lên bên tai anh.
" Thưa sếp, chúng a đến công ty rồi ạ"
Người vừa lôi anh ra khỏi những dòng tâm trí hỗn độn đó là Tiêu Dương, trợ lý đặc lực trợ giúp công việc cho Minh Khánh từ trước tới nay. Tiêu Dương là đàn em hắn vô cùng yêu quý, được giao cho rất nhiều công việc quan trọng trong công ty để đảm nhiệm.
Với tính cách cẩn thận và tỉ mỉ không thích sai sót của Trương Minh Khánh chắc hẳn Tiêu Dương vô cùng áp lực. Vì không biết khi nào ông sếp này của mình sẽ nổi điên lên và tổng cổ mình ra khỏi công ty. Có được sự tin tưởng của Tổng Giám Đốc Khánh thì Tiêu Dương càng cần phải giữ gìn cẩn thân để nó không bị mất đi, một khi mất đi thì rất khó để lấy lại.
Anh lấy lại phong độ lạnh lùng cao ngạo sải bước ra khỏi chiếc xe màu đen trông vô cùng quyền lực và huyền bí. Hai hàng nhân viên đứng thẳng tắp từ ngoài vào đến trong sảnh cúi người cung kính chào Tổng Giám Đốc.
Anh bước vào cửa sảnh mở ra, bên trong là một nơi nguy nga tráng lệ tựa như cung điện. Ánh đèn vàng ấm áp tỏa ra khắp sảnh mang lại cảm giác ấm áp, gần gũi với khách hàng.
Ở giữa được tô điểm bởi một lãng hoa to, đang đua nhau khoe sắc với màu sắc vô cùng bắt mắt. Phía trên trần được nhấn nhá bở một chiếc đèn chùm lộng lẫy, xa hoa và sang trọng.
Nơi đây được ví như thiên đường của sự lộng lẫy, là thiên đường của giới quý tộc. Không hổ danh là gia tộc đứng đầu thị trường kinh tế cả nước khiến cho ai nhìn vào cũng phải thán phục. Anh từ từ bước đến phía bên trái toà nhà, đứng trước chiếc thang máy và ấn nút.
Phòng của Ban Giám đốc được nằm trên tầng 32, tầng cao nhất của tòa nhà thể hiện sự thống trị và uy quyền. Tháng máy của công ty cũng được gia đình họ Trương trang bị vô cùng tân tiến và hiện đại.
Ban Giám Đốc gồm Trương Minh Thành người đứng đầu, chèo lái WQ (bố Minh Khánh). Lê Tuệ Mẫn người phụ nữ đắc lực cho 2 bố con. Còn bà nội Hà Mỹ Hạnh đã về hưu giao lại toàn bộ quyền điều hành cho con cháu nhà họ Trương mong con cháu phát triển công ty ngày một lớn mạnh
Ban Giám Đốc lên tầng được đi thang máy riêng chỉ dành cho người nhà họ Trương còn nhân viên sẽ đi thang máy bên cạnh, không ai được phép bước vào thang máy của BGD trừ khi có sự đồng ý của Trương Minh Khánh.
Anh chưa đi lên phòng luôn mà dừng lại ở tầng 20 để họp bàn lại chiến lược quản lí của phòng nhân sự. Tất cả mọi người đã tập trung đầy đủ, anh bắt đầu nói luôn vào công việc chính.
'' Mọi người đã tập trung đầy đủ rồi, tôi nói luôn vào vấn đề chính '' Anh nói
Mọi người đồng thanh đáp '' Dạ vâng ạ ''
'' Hiện tại dưới phòng chăm sóc khách hàng đang thiếu nhân lực, công ty cần gấp 10 nhân sự chưa cần kinh nghiệm luôn nhưng cần có giọng nói và thái độ tốt.''
[...]
Là một người thẳng thắn không thích vòng vo thì đã rất nhanh cuộc họp đã kết thúc.
'' Mọi người ai có ý kiến gì không? Hạn nộp hồ sơ đã xét duyệt của phòng Nhân sự là vào sáng thứ 2 tuần sau. Nếu không ai có ý kiến gì cuộc họp kết thúc '' Anh nói
'' Xin cảm ơn Tổng Giám Đốc và toàn bộ ban đã tham dự cuộc họp đầy đủ. Phòng nhân sự sẽ làm tốt công việc xếp giao đúng thời hạn ạ. '' Trưởng ban nhân sự đứng lên phát biểu sau cuộc họp
''Ừ, đừng làm tôi thất vọng''
Anh vừa nói vừa bước ra khỏi cửa phòng họp để trở về phòng của mình. Từ tầng 20 đến tầng 32 rất gần nên không tốn nhiều thời gian của anh.
Anh bước vào phòng ngồi xuống chiếc ghế sopha mềm mại được đặt ở giữa và rót ra một cốc nước mát. Cốc nước đã được uống hết sạch không còn giọt nào trong vào 2 giây. Quả thật quá kinh khủng.
''Cốc.. cốc... cốc ''
'' Mời vào''
''Sếp, đã tìm được thông tin của cô gái sáng nay Sếp gặp ở sảnh Trường Đại học Kinh tế - Luật. '' Tiêu Dương vừa nói vừa đưa đến trước mặt Minh Khánh một tập tài liệu. Trong lúc cuộc họp diễn ra, các thần IT của Tiêu Dương đã phải cật lực tìm kiếm những thông tin tới cô gái to gan sáng nay.
Anh ngồi thẳng dậy cầm lấy xấp tài liệu. Cẩn thận đọc từng chữ một trên tờ giấy.
Họ và tên: Triệu Thanh Nhã
Tuổi: 24
Nghề nghiệp: sinh viên năm cuối ngành Quản trị kinh doanh quốc tế.
Tính cách: cứng cỏi, hơi ngang, liều mạng, bướng bỉnh, nhân hậu, tốt bụng.
Tiểu thư danh giá nhà họ Triệu, được mọi người yêu quý
Gắn ở phía trên bên trái là một tấm ảnh thẻ của cô. Từng đường nét trên khuôn mặt đều rất thanh tú, nhân hậu.
''Mặt thì rõ là hiền lành, tốt bụng mà sao cái tính cách nó không giống cái khuôn mặt tí nào vậy nhỉ?'' Anh tự hỏi bản thân mình
''Dạ? '' Tiêu Dương đứng bên cạnh tưởng anh hỏi mình nên ngạc nhiên hỏi lại
Anh giật mình nhớ ra trong phòng không phải chỉ có một mình mà còn có cả Tiêu Dương. Anh vội nói:
'' Cậu còn việc gì không? Không thì ra ngoài được rồi đấy ''
''À... dạ vâng ạ '' Anh nhanh chóng đáp rồi phi thẳng ra ngoài với một mớ câu hỏi trong đầu
'' Ủa... thế là Sếp nhà ta biết yêu rồi à?''
Người nào đó ở trong phòng vẫn nhìn tờ thông tin cá nhân của cô mà cười không ngậm được miệng lại. Anh nhìn ngắm một hồi rồi nói ra một câu thể hiển sự hứng thú của mình với tiểu thư nhà họ Triệu này.
'' Cô gái này thật thú vị. Rất đáng để bận tâm đó