Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1305: Tiểu yêu nữ


Một đám yêu tu bị chọc giận rốt cục đã công kích theo bầy đàn, nhảy lên thật cao từ lũ thằn lằn sấm, lóe ra đủ loại ánh sáng chân nguyên, mãnh liệt hướng về Dương Thần!

Pháp thuật của Yêu tu đều là do thiên bẩm, các trận gió, vòi rồng, lốc xoáy của đá vụn, ngọn lửa nóng rực, hơi thở của hàn băng, cực kỳ phong phú, nhưng từng chiêu đều không thua kém pháp môn tu sĩ loài người

Dương Thần ỷ vào cơ thể dũng mãnh, yêu pháp công kích tầm thường kia, cứng rắc kháng cự toàn bộ, dù sao thì vận khởi chân nguyên để chống cự, cũng tiêu hao rất nhiều.

Quyền cước Tam Muội chân hỏa thỉnh thoảng xuất hiện, khiến nhóm yêu tu thét gào.

Hai mươi mấy tên yêu tu này, phần lớn là dòng tam phẩm, tứ phẩm, đối mặt với Tam Muội chân hỏa, đành tiêu hao một số lượng lớn chân nguyên để tiến hành kháng cự, căn bản tránh không kịp.

Dương Thần đánh đến nỗi không kiên nhẫn nổi, dứt khoát lấy ra cây đao Huyết Giao Kim đã lâu không dùng đến từ nhẫn tu di, loại pháp bảo thuộc hàng thượng phẩm này có chứa đặc tính khiến miệng vết thương rất khó liền, đối phó với đám yêu tu có cơ thể cường tráng này cực kỳ dễ dùng.

Kim quang liên tục cắt qua thân thể đám yêu tu, giống như vào chỗ không người!

Liên tục mấy lần hỗn chiến, sau khi bàn tay lớn của Dương Thần bóp nát vài cái đầu của vài tên yêu tu, Tam Muội chân hỏa cũng đốt cháy cơ thể của vài tên yêu tu, sát khí mênh mông như sóng lớn!

Tên Hổ gầm này bản lĩnh cũng không bình thường, nhưng mấy lần định dùng móng vuốt sắc nhọn hung dữ đánh bị thương Dương Thần, cũng đều không thành mà lui, ngược lại trên cánh tay bị một vết thương hở, máu chảy không ngừng!

Trong cơn tức giận, thân thể Hổ gầm lại nhảy vọt lên một thước có thừa, từng bắp thịt phồng lên, luồng khí màu bạc sắc bén lưu chuyển.

- Bản Yêu quân cắn nát trái tim của ngươi!

Trong tiếng rống của Hổ gầm, đem theo thế tiến công trước giờ chưa từng có, hướng thẳng về Dương Thần, giống như một lưỡi dao sắc bén màu bạch kim, muốn xuyên qua tất cả những thứ ngăn cản nó!

Chân nguyên ngưng kết này, quả thực chống đỡ được hàn thủy cướp đi toàn bộ sức lực của tu sĩ, Dương Thần cũng không muốn hao phí nhiều chân nguyên để kháng cự, ỷ vào tốc độ đã tăng thêm một bậc, sớm định tránh đi.

Nhưng vừa nhích người, mới phát hiện ra lời nói của Hổ gầm!

Tuệ Lâm ở phía sau, giờ phút này đúng lúc bị phơi bày trước mặt Hổ gầm!

Dương Thần nguyền rủa một tiếng xảo quyệt, thanh đao Huyết Giao Kim trên tay trong nháy mắt lướt qua cơ thể, đuổi theo bắn vào giữa lưng Hổ gầm!

Hổ gầm lúc này mới tránh né một cách khó khăn, không cam lòng nổi giận gầm lên một tiếng:

- Coi như số ngươi gặp may! Các huynh đệ rút lui!

Sau một phen chiến đấu nhanh đến nỗi không kịp chớp mắt, Hổ gầm dĩ nhiên hiểu được, những người của mình đều không phải là đối thủ của Dương Thần, sự chênh lệch của tu vi không thể dựa vào số người để bù đắp, nếu còn tái chiến thì chính là đi chịu chết!

Nhưng Dương Thần sao có thể thả cọp về núi, nhìn thấy một đám người gắng hết sức chạy trốn, hiển nhiên là đi tìm viện binh tiếp tục đến để tìm phiền toái, lập tức nóng lòng.

Bất chấp việc tiêu hao quá nhiều chân nguyên, hai hàng dài Tam Muội chân hỏa dấy lên từ hai cánh tay Dương Thần, hung hăng phóng lên!

Hỏa long màu bạch kim như thanh đao dài đẫm máu xuyên ngang rừng, xen lẫn tiếng kêu thảm thiết, nhào tới cơ thể của đám yêu tu này!

Trong lúc nhất thời, còn lại hơn chục yêu tu vốn định tháo chạy, dắt theo cả mấy con thằn lằn sấm dùng để cưỡi đều bị châm, đốt thành bột phấn!

Tu vi của Hổ gầm thắng được bọn thuộc hạ, sử dụng toàn bộ sức mạnh để chạy trốn, cuối cùng trước khi bị Tam Muội chân hỏa đuổi theo, kéo ra một khoảng xa.

Dương Thần cảm thấy khó mà bắt được Hổ gầm trong một khoảng thời gian ngắn, đành buông tha, dù sao cũng cần chú ý chăm sóc Tuệ Lâm.

Một cuộc giao tranh như vậy khiến Tuệ Lâm sợ hãi vô cùng, cô càng ý thức được bản thân vốn không có năng lực để tự bảo vệ bản thân, đến khi nhìn thấy Dương Thần quay lại với sắc mặt không được tốt, hỏi nhỏ:



- Anh, có phải chúng ta đã chọc phải một người lợi hại không?

Dương Thần miễn cưỡng mỉm cười:

- Bộ dạng xui xẻo đó của anh ta, hẳn là không phải một chỗ dựa lợi hại gì rồi, em yên tâm đi.

Tuệ Lâm nhìn xuống nền đất đầy hài cốt và vết máu, buồn bã nói:

- Đều tại em vô dụng… Từ trước tới giờ chỉ có thể mang đến phiền toái cho anh và chị.

- Được rồi, có thời gian rảnh rỗi để nói những lời nhảm nhí này thì tốt nhất hãy giúp anh xem qua những con thằn lằn sấm trên lưng đều có chút hàng hóa này đi.

Dương Thần vỗ vỗ nhẹ vào đầu cô gái, sợ cô bé nghĩ không thông lại làm điều dại dột.

Tuệ Lâm lúc này mới hồi phục lại tinh thần, nhìn vào những con thằn lằn sấm khổng lồ đó, mặc dù có chút sợ hãi, nhưng vẫn kiên trì đến cùng để đi sang một bên, lật xem những bao tải lớn.

Sau khi hai người nhanh chóng lật giở, phát hiện ra bên trong đều là thức ăn và rượu của các yêu tu tích trữ, còn có không ít linh thạch có sắc màu sặc sỡ.

Những linh thạch này mang hình dáng tinh thể, đủ mọi màu sắc, giống như pha lê nhiều màu, nhưng bên trong lại tràn đầy linh khí.

Giá trị của linh thạch dựa vào mật độ linh khí để phân biệt, Dương Thần lấy một linh thạch có mật độ linh khí tương đối lớn, sau khi nhập vào nhẫn tu di, đem một vài linh thạch có hình thể lớn, linh khí lại tương đối loãng, bổ sung vào chân nguyên đã bị tiêu hao ngay tại chỗ.

Một khi chiến đấu, mới càng cảm nhận được mức độ loãng của linh khí ở Vạn Yêu Giới, chỉ là đánh hội đồng một lần đơn giản, Dương Thần đã cảm nhận được rõ ràng chân nguyên bị tiêu hao trong đan điền, nếu thực sự là đối chiến với cao thủ, nếu như không có Linh thạch tiếp tế, chẳng phải đánh chưa đến một khắc đồng hồ đã khô kiệt rồi sao?

Nhưng những điều này cũng không phải là thứ mà Dương Thần phải suy nghĩ nhiều, tên Hổ gầm đó rất có thể quay về tìm viện binh, nếu hiện tại có được linh thạch có thể bổ sung, không bằng mang theo Tuệ Lâm bay nhanh một đoạn đường, cũng có thể dùng hết sức để né tránh.

Về phần thằn lằn sấm, Dương Thần cũng chỉ có thể vứt bỏ đi con vật cưỡi.

Nhưng khi Dương Thần định bảo Tuệ Lâm mau chóng lên đường, lại nghe thấy Tuệ Lâm kinh hô một tiếng, nhìn vào bao tải to trên lưng một con thằn lằn sấm phía sau cùng, vẻ mặt kinh ngạc.

Dương Thần đến gần mới phát hiện, thứ đựng trong bao tải to này không phải là thức ăn hay linh thạch gì, mà là một thiếu nữ đang run lẩy bẩy!

Thiếu nữ này dường như mới mười sáu tuổi, khuôn mặt thanh tú, chưa nói tới xinh đẹp cỡ nào, nhưng dáng người thực ra có chỗ lồi lõm, trên cơ thể không ít vết thương, vô cùng bẩn, trên khuôn mặt có nước mắt và đất vàng, rõ ràng đã khóc rất nhiều.

Nhìn thấy Dương Thần và Tuệ Lâm, cô bé bị nhốt trong bao tải to sợ hãi cầu khẩn:

- Đừng… Đừng giết tôi… Tôi không phải là bọn cướp…

Ánh mắt cô gái sợ hãi và khiếp đảm, lập tức gợi lên lòng thương hại của Tuệ Lâm, tiến lên phía trước giật bao tải xuống, thả cô bé ra.

- Đừng sợ, anh Dương Thần của tôi sẽ không giết cô, cô cũng là yêu tu ở đây sao?

Tuệ Lâm nhẹ nhàng vỗ vai cô gái, dịu dàng cười hỏi.

Dương Thần cẩn thận quan sát một lát, hé mồm nói:

- Hẳn là vừa biến hình không lâu, tu vi thấp hơn rất nhiều so với đám người vừa rồi.

Cô gái cẩn thận gật gật đầu:

- Tôi… Tôi chỉ là tiểu yêu mới đến hàng nhất phẩm…



Dương Thần thầm nghĩ quả là như vậy, nhưng điều khiến hắn cảm thấy kỳ lạ là, theo lý thuyết thì yêu tu tiến vào hàng nhất phẩm, đều có tu vi kỳ đầu của Tam dương chân hỏa, nhưng yêu tu ở đây, cho dù tứ phẩm, ngũ phẩm, đều có chút miễn cưỡng.

Hay là, Vạn Yêu Giới không chỉ có ảnh hưởng tới bản thân mà đối với thực lực của những yêu tu này cũng có sự áp chế, còn lợi hại hơn?

Kỳ thực Dương Thần cũng không biết, suy nghĩ này đã rất gần kề, dù sao thì Vạn Yêu Giới dùng để trấn áp yêu tu, tự nhiên sẽ có đầy đủ những đạo lý.

Yêu tộc đối với nhu cầu về thiên địa tinh khí, vượt xa so với tu sĩ loài người, ở Vạn Yêu Giới với linh khí loãng như vậy, thiên địa ngăn chặn khó mà kết nối với khu vực khác, tự nhiên sẽ khiến cho thực lực của Yêu tộc giảm bớt đi nhiều.

Tuệ Lâm lúc này lại không nghĩ nhiều như Dương Thần, cô gái từ nhỏ đã tu phật, tuy rằng chưa thực sự xuất gia, nhưng cũng từ bi thực sự, nhất là với những người khổ nạn.

Lúc này, Tuệ Lâm ân cần hỏi thăm:

- Em tên là gì, tại sao lại ở trong bao bố này?

Cô gái dường như bị sự ôn hòa của Tuệ Lâm làm cho cảm hóa, buông lỏng ra một chút, nhỏ giọng trả lời:

- Tôi… Tôi là Tiểu Tuyết, vốn đi qua thành Thiên Hà để về hồ Thông Thiên, nhà của tôi ở đó, nhưng không cẩn thận bị đám đại yêu đó đánh, sau đó bắt tôi lại…

Vừa nghe là biết được, có lẽ giống như muốn bắt Tuệ Lâm, tiểu nữ yêu này không có căn cơ gì, lại có vẻ thùy mị quyến rũ, nên muốn cướp đến Yêu mị cư trong thành, giao cho một vài thế lực sau lưng kiếm lời.

- Bên hồ Thông Thiên?

Tuệ Lâm nghe thấy vậy, nhướng mày vui mừng nói:

- Không phải thật may mắn sao? Tôi cùng với anh Dương cũng đang muốn đến hồ Thông Thiên, nhà của cô ở đó, nhất định cô sẽ biết đi đường nào là gần nhất, hay là khởi hành cùng chúng tôi đi?

Dương Thần vừa nghe thấy vậy, không ngừng nhức đầu, dở khóc dở cười nói:

- Tuệ Lâm, đi cùng với chúng ta, còn chưa nói tới việc gặp nguy hiểm, anh cần phải bảo vệ em, nếu như lại phải bảo vệ cô ấy nữa, không phải càng nguy hiểm sao?

Tuệ Lâm lại chu mỏ nói:

- Không phải như vậy, dù sao cô bé cũng là yêu tu nhất phẩm, còn em ngay cả Hóa Thần Kỳ cũng không có, thực lực tuyệt đối không thể cao bằng Tiểu Tuyết. Hơn nữa, anh có thể nhẫn tâm để cô ấy lại ư? Nếu chẳng may đám yêu quái xấu đó đến tìm phiền phức, chẳng phải cô ấy sẽ lại gặp tai ương sao?

Dương Thần bị cô gái này nói đến nỗi không nói được lời nào, sự tình nói như vậy thực sự cũng không sai, nhưng được nửa đường đột nhiên lại mang theo một tiểu nữ yêu lạ lẫm đi chung đường, dù sao cũng có chút do dự.

Tiểu Tuyết dường như có thể cảm nhận được thiện chí của Tuệ Lâm, giờ phút này đã quỳ trên mặt đất tha thiết mong chờ, hướng về phía Dương Thần, buồn bã nói:

- Đại nhân, Tiểu Tuyết chỉ là một tiểu yêu bình thường nhất ở Vạn Yêu Giới, nếu thực sự bất hạnh gặp phải nguy hiểm, đại nhân chỉ cần chăm sóc thật tốt cho vị tiểu thư này, Tiểu Tuyết sẽ không một lời oán hận.

- Tiểu Tuyết biết được con đường ngắn nhất để đi tới hồ Thông Thiên, để Tiểu Tuyết dẫn đường, cũng có thể tiết kiệm được chút thời gian của đại nhân, đại nhân không phải là người mới tới sao? Tiểu Tuyết có thể giới thiệu rất nhiều sự vật ở Vạn Yêu Giới.

Tiểu nữ yêu này cũng thông minh, trước đó nghe được Dương Thần và Hổ gầm nói chuyện, nhanh chóng tung ra một tin tức hấp dẫn.

Hoàn toàn chính xác, Dương Thần tuy rằng đã hiểu biết sơ bộ về Vạn Yêu Giới, nhưng vẫn còn rất nhiều điểm nghi vấn, có người đi theo làm “hướng dẫn viên du lịch”, nhất định sẽ có được sự trợ giúp.

Tuệ Lâm đứng một bên nhìn thấy Dương Thần còn đang do dự chưa chắc chắn, không kìm nổi kéo cánh tay của Dương Thần:

- Anh giúp đỡ cô ấy đi, người đó cũng không phải là đối thủ của anh, Tiểu Tuyết thật đáng thương…

Dương Thần rốt cục vẫn không lay chuyển được bản tính của cô gái, thiên tính cho phép, sợ rằng lúc này Tuệ Lâm đã không quản được tình cảm của mình, đành gật đầu chấp nhận.