Sau một phen đại chiến, lãnh thổ Lưu Hồn Tông đã gần thành phế tích, nhưng tổng bộ tông môn là do một kiện Đế Cấp Pháp Bảo hóa thành, vẫn có thể chống lại dư ba công kích của các cường giả, miễn cưỡng có thể đón khách…
Chỉ thấy lúc này, chư vị Đế Cấp cường giả của Hồn Ngọc Giới đều có mặt.
Bỏ qua dáng vẻ cao cao tại thượng thường ngày, bọn hắn lúc này ngay cả thở mạnh cũng không dám, cẩn thận từng li từng tí ngồi tại vị trí của mình, ánh mắt cung kính nhìn lấy Côn Lôn Nữ Hoàng.
Nữ Hoàng cũng chẳng có gì để nói chuyện, ngược lại giao toàn quyền quyết định cho Lạc Nam.
“Đa tạ tiền bối năm đó cứu mạng Tiểu Điệp, ân tình này tiểu tử cả đời khắc ghi!”
Lạc Nam nâng lên một cốc trà, lịch sự bước đến trước mặt Lưu Phương chân thành nói.
“Thiếu Chủ đừng…đừng khách khí…” Lưu Phương trưởng lão lúng túng đứng lên, nào dám nhận lấy Lạc Nam hành lễ, xua tay lia lịa.
Nói đùa, nhìn thấy thủ đoạn của Lạc Nam và Côn Lôn Giới, làm sao Lưu Phương dám lấy tư cách trưởng bối để làm giá?
Bà ta còn đang âm thầm cảm thấy may mắn, những năm qua mặc dù chẳng mấy hảo cảm với nam nhân trong lòng của Trì Du Điệp, cho rằng một tiểu tử Ngọc Tiên không xứng với đệ tử của mình nhưng chưa hề nói ra.
Qua lời kể của Trì Du Điệp thì Lạc Nam năm đó dù là chiến với một đám tiểu bối của Bạch Nguyệt Tộc cũng phải tốn sức.
Mà Hồn Đế như bà là nhân vật bực nào? đương nhiên sẽ không xem Bạch Nguyệt Tộc vào trong mắt, từ đó cũng chả xem trọng Lạc Nam.
Ai có thể nghĩ đến, hắn hiện tại lắc mình thành Côn Lôn Thiếu Chủ, thiên phú và chiến lực siêu quần, dù đến bất kỳ Thiên Đế Cấp Thế Lực nào cũng sẽ trở thành quý khách.
Lưu Hồn Tông chỉ là một cái Đại Đế Tông Môn, quả thật quá mức nhỏ bé a.
“Bất kể như thế nào, nếu không có Lưu tiền bối chỉ sợ Tiểu Điệp lành ít dữ nhiều, mà ta cả đời sẽ phải ôm hận...” Lạc Nam nghiêm túc mở miệng:
“Lưu tiền bối là sư phụ của Tiểu Điệp cũng giống như trưởng bối của ta, xứng đáng nhận lấy lễ này!”
Nói xong không đợi Lưu Phương phản ứng, hắn đã chắp tay hành lễ, mang cốc trà nâng lên.
Lạc Nam đối với Lưu Phương là thật sự có hảo cảm, đối với Lưu Hồn Tông cũng chẳng mấy chán ghét.
Mặc dù trong tông môn vẫn có sự ghen tị, đố kỵ với nhau nhưng không có sát khí, chưa đến mức trở mặt thành thù, trái lại khi đối mặt với người ngoài vẫn đứng cùng chiến tuyến, vì lợi ích chung.
Cao tầng cũng đều là cường giả Hồn Đế chân chính, không dùng đến hạnh phúc cả đời của đệ tử để đổi lấy lợi ích, khí độ của Lưu Lãnh đám người đáng được công nhận.
Thế lực như Lưu Hồn Tông đã rất được…
Thấy Lạc Nam dù thân ở trên cao vẫn tôn trọng sư phụ mình như vậy, Trì Du Điệp ở một bên cười ngọt ngào, hạnh phúc bao trùm toàn bộ tâm trí, trong lòng tràn đầy thỏa mãn.
Trì Du Điệp thông minh cơ trí, đương nhiên biết rõ sư phụ chẳng thích nam nhân trong lòng mình.
Bất quá Trì Du Điệp cũng hiểu, sư phụ là quan tâm đến mình, lo lắng mình lựa chọn nam nhân không xứng đáng, phải khổ cực cả đời mà thôi…
Hiện tại Lạc Nam biểu hiện vượt xa dự kiến, nàng cảm thấy khổ cực những năm qua của mình hoàn toàn được bù đắp, dù phải chết ngay lúc này cũng cam tâm tình nguyện.
Chỉ có một điều khiến nàng hơi tiếc nuối, chính là nàng vô lực truy tìm được bóng lưng của nam nhân, trái lại phải phiền đến hắn đích thân đi tìm nàng.
Điều này khiến Trì Du Điệp cảm thấy bản thân mình thật vô dụng, phải nỗ lực cố gắng nhiều hơn mới được.
“Ta và Tiểu Điệp xa cách đã lâu, tiền bối thầy cũng như mẫu, tiểu tử muốn xin ngươi để Tiểu Điệp đi cùng với ta, chắc chắn sẽ không để nàng chịu nữa phần ủy khuất!” Lạc Nam hướng Lưu Phương đề nghị nói.
Hiển nhiên hắn không có ý định để nàng tiếp tục ở lại Hồn Ngọc Giới.
Lưu Phương cũng hiểu với thiên phú của Trì Du Điệp tiếp tục ở lại Hồn Ngọc Giới sẽ thiệt thòi, nếu theo Lạc Nam sẽ có được tài nguyên và hoàn cảnh tu luyện tốt nhất, mặc dù không nỡ nhưng bà không thể lãng phí thiên phú của đệ tử.
Bất quá như đã nói, bà vốn vô hậu đại, đệ tử chỉ duy nhất một mình Trì Du Điệp, lúc này xa cách khó tránh khỏi thương cảm trong lòng, sắc mặt ảm đạm gật đầu, nghiêm túc nói:
“Tiểu Điệp nhớ mong Thiếu Chủ đã lâu, vượt qua nhiều nguy hiểm để tìm kiếm Thiếu Chủ, ngay cả khi bái lão bà ta làm sư phụ cũng kèm theo điều kiện tìm tung tích Thiếu Chủ cho nàng, tình thâm có trời đất chứng kiến, mong Thiếu Chủ đối xử với nàng cho tốt!”
Trì Du Điệp nhìn thấy sư phụ như vậy lập tức đồng cảm.
Nàng không phải người vô tình vô cảm, những năm qua được sư phụ dạy dỗ tu luyện, đối đãI như nữ nhi ruột thịt, chưa từng để nàng bị bất kỳ ai ở Lưu Hồn Tông khi dễ.
Đối với người đã mất hết thân nhân từ nhỏ như Trì Du Điệp, đã sớm xem Lưu Phương như người thân của mình.
Lạc Nam thấy sư đồ các nàng tình thâm, trong đầu lóe lên ý niệm, vội vàng nhanh nhạy nói:
“Côn Lôn Giới hiện tại đang thiếu thốn nhân thủ, nhất là Hồn Tu cường giả…nếu Lưu tiền bối không ngại, ta muốn mời ngươi làm khách khanh trưởng lão của Côn Lôn, bổng lộc một năm sẽ là một bình Tẩy Hồn Thủy!”
Lời vừa nói ra, toàn trường lập tức chấn động.
Nhất là một đám Hồn Đế càng là hô hấp dồn dập, ánh mắt đỏ ngầu nhìn lấy Lưu Phương, ghen ghét đến cực điểm.
Bánh ngọt từ trên trời rơi xuống a…
Côn Lôn Giới là Thiên Đế thế lực hùng mạnh ai cũng đã thấy, một vị đệ tử của bọn hắn cũng được những thế lực cấp thấp hơn xem trọng, càng đừng nói thân phận Khách Khanh Trưởng Lão.
Nếu Lưu Phương thật sự trở thành Khách Khanh Trưởng Lão của Côn Lôn, thân phận và địa vị của bà sẽ hoán đổi nghiêng trời lệch đất, ngày sau Lưu Lãnh đám người nhìn thấy cũng phải cung kính đối đãi.
Quan trọng nhất, bổng lộc mà Lạc Nam đưa ra càng là khiến bọn hắn xém chút điên cuồng.
Thân là Hồn Tu, bọn hắn đương nhiên biết Tẩy Hồn Thủy là thứ hàng gì, đây chính là tài nguyên tu luyện đỉnh cấp của Hồn Tu a, có thể thanh tẩy tạp chất bên trong linh hồn, gia tăng tu vi và cả thiên phú.
Ở Tiên Giới đã từng xuất hiện Tẩy Hồn Thủy, được Thiên Địa Hội đấu giá, mỗi lần đều bị Hồn Đế điên cuồng cạnh tranh, nâng lên giá trên trời.
Lưu Phương chẳng những trở thành trưởng lão của Lưu Hồn Tông, còn được trả bổng lộc hàng năm bằng Lưu Hồn Thủy, còn gì sung sướng hơn?
Ngay cả Lưu Lãnh cũng âm thầm tiếc hận, ước gì năm đó chính mình trở thành sư phụ của Trì Du Điệp.
Đương nhiên, ghen tị thì ghen tị…bọn hắn và Lưu Phương dù sao cũng là người cùng thế lực, giao tình thâm hậu hàng vạn năm, nhìn thấy Lưu Phương có được cơ duyên như vậy, cả đám cũng thành tâm lên tiếng chúc mừng.
Lưu Phương thân như đang ở trong mộng…
Ngay cả chính bà ta cũng không ngờ đến Lạc Nam sẽ ban xuống cho mình một món mồi ngon đến như vậy.
Phải biết rằng Linh Hồn của bà có rất nhiều tạp chất, thiên phú đã đến giới hạn, cả đời nếu không có gì khác biệt chỉ đành dừng lại ở tu vi Hồn Đế Sơ Kỳ mà thôi.
Hiện tại mỗi năm được một bình Tẩy Hồn Thủy, trở thành Đại Hồn Đế…thậm chí Địa Hồn Đế cũng có cơ hội.
Thời gian một năm đối với Đế Cấp Cường Giả chẳng khác nào một cái chớp mắt, khoảng thời gian nhanh chóng như vậy đã được một bình Tẩy Hồn Thủy.
Cái giá như thế này, đừng nói là Hồn Đế Sơ Kỳ như bà, chỉ sợ Đại Hồn Đế, Địa Hồn Đế cũng sẽ động tâm.
“Sư phụ…mau đồng ý!” Trì Du Điệp tràn đầy mừng rỡ kéo lấy Lưu Phương, âm thầm thúc giục.
Vừa được ở cùng nam nhân trong lòng, vừa không phải rời xa sư phụ, kết cục như thế này đối với bản thân nàng đã là hoàn mỹ…
Lưu Phương nhịp tim đập lên thình thịch, rất muốn mở miệng gật đầu…
Bất quá khi nhìn đến từng gương mặt quen thuộc ở Lưu Hồn Tông, từ Tông Chủ cho đến Trưởng Lão, đều là lão bằng hữu giao tình nhiều năm.
Nếu bà trở thành khách khanh trưởng lão của Côn Lôn, sợ rằng sẽ không được nhúng tay vào sự vụ của Lưu Hồn Tông, hơn nữa không thể tùy tiện qua lại giữa hai thế lực, toàn tâm toàn ý cống hiến cho Côn Lôn.
Nghĩ đến đây, Lưu Phương đè nén cảm giác nuối tiếc, cắn răng nói:
“Ý tốt của Thiếu Chủ lão bà xin đội ơn, bất quá lão bà tuổi đã già, không nỡ rời xa đám bằng hữu!”
Nói xong, nhìn sang Trì Du Điệp mắng nói: “Nha đầu ngốc, tâm nguyện nhiều năm thành sự thật còn chưa quý trọng? bám lấy lão bà như ta làm cái gì?”
“Sư phụ…” Trì Du Điệp hai mắt đỏ hồng.
“Phương muội ngươi mới là kẻ ngốc!” Lưu Lãnh Tông Chủ nhìn lấy Lưu Phương trách cứ:
“Ân huệ của Thiếu Chủ lớn như vậy ngươi còn chối từ? quan tâm mấy lão già chúng ta làm cái gì? Sống lâu như vậy sinh ly tử biệt nào chưa từng trải qua?!”
“Tông chủ nói đúng!” Nhị Trưởng Lão Lưu Hồn Tông nghiêm mặt, giọng điệu già nua khàn khàn: “Lưu Phương ngươi theo Thiếu Chủ về Côn Lôn, ngày sau trở thành Địa Hồn Đế…mấy người chúng ta cũng được thơm lây!”
“Không sai, tất cả Hồn Đế ở đây đều ước được như ngươi!” Đại Trưởng Lão phụ họa.
Một đám cường giả Bích Hồn Phái, Hùng Hồn Các nhao nhao gật đầu.
Lạc Nam nhìn một màn này, âm thầm cảm thán mấy lão già sống lâu năm này giao tình tương đối chặt chẽ.
“Phiền phức quá! Làm phí mất thời gian của trẫm!” Đúng lúc này, Côn Lôn Nữ Hoàng lười biếng nói ra:
“Côn Lôn Giới đất rộng người thưa, trẫm không ngại thu nhận Lưu Hồn Tông về dưới trướng, các ngươi không có tư cách từ chối!”
Giọng nói bình thản nhưng lại mang theo uy quyền tuyệt đối.
Quả thật một vị Thiên Đế muốn thu phục Đại Đế Cấp Thế Lực là hết sức dễ dàng.
Bất quá lời của nàng như tiếng trời, toàn bộ Lưu Hồn Tông như bị vận khí từ trên trời rơi xuống đầu.
Cả đám ngơ ngác, chỉ có Lưu Lãnh Tông Chủ lấy lại được chút bình tĩnh, rung giọng hỏi: “Đây là thật sao?”
Nếu là bị một vị Thiên Đế nào khác cưỡng chế thu phục, có lẽ Lưu Hồn Tông sẽ cảm thấy lo sợ, không rõ mục đích của đối phương là gì, đề phòng e ngại.
Nhưng hiện tại, có quan hệ giữa Trì Du Điệp và Lạc Nam, Lưu Hồn Tông có gì phải lo ngại sao?
Lạc Nam thân là Thiếu Chủ Côn Lôn cao cao tại thượng, vậy mà bỏ công lặn lội đến tận đây tìm kiếm Trì Du Điệp, đối đãi với Lưu Phương như trưởng bối, cho thấy hắn là người cực kỳ trọng tình trọng nghĩa.
Mà Lưu Hồn Tông thân là thế lực của Trì Du Điệp, có tầng quan hệ này…chỉ cần ngày sau Trì Du Điệp chính thức trở thành nữ nhân của Lạc Nam, địa vị của Lưu Hồn Tông ở Côn Lôn Giới sẽ nước lên thuyền lên.
Có Thiên Đế Cấp Thế Lực làm chỗ dựa, Lưu Hồn Tông tương lai tươi sáng như thế nào không cần nói cũng biết.
Dù là Địa Đế Cấp Thế Lực nhìn thấy bọn hắn cũng phải tôn làm thượng khách a.
Huống hồ lần này vì Trì Du Điệp mà Mạc Gia mới xung đột với Côn Lôn và lâm vào kết cục như vậy.
Sau này Săn Ma Điện âm thầm ghi hận lại chẳng làm gì được Côn Lôn, chuyển sang giận chó đánh mèo tìm cách hãm hại Lưu Hồn Tông thì làm sao bây giờ?
Hiện tại gia nhập Côn Lôn Giới, nguy cơ tiềm ẩn đó sẽ được giải quyết…
Lạc Nam cảm kích nhìn lấy sư phụ, lại quay sang Lưu Lãnh hỏi: “Ý của Lưu Hồn Tông thế nào?”
“Đội ơn Nữ Hoàng, đội ơn Thiếu Chủ…” Lưu Lãnh tiến lên quỳ xuống một gối, cho thấy thái độ nói:
“Nguyện trở thành vũ khí của Côn Lôn, máu chảy đầu rơi cũng sẳn lòng!”
“Tốt, lập tức thu xếp, toàn tông di dời!” Lạc Nam nghiêm mặt nói.
“Tuân mệnh!”
Trong ánh mắt hâm mộ của Hồn Ngọc Giới, Lưu Lãnh mang theo một đám trưởng lão Lưu Hồn Tông nhanh chóng rời đi.
“Tiên Sinh…” Trì Du Điệp nhịn không được trong lòng tình cảm, bàn tay mềm mại nắm lấy Lạc Nam.
Đây là kết quả trong mơ đối với nàng, cực kỳ hài lòng.
Lạc Nam nghe tiếng gọi của Trì Du Điệp, vô thức nhớ đến tình cảnh ở Hồn Thiên Giới năm đó…
Khi đó nàng là Hồn Thiên Nữ Hoàng, hắn là tu sĩ đến từ Tiên Giới.
Hiện tại Trì Du Điệp đã có tu vi Hồn Tôn, đứng cùng một thế giới với hắn.
“Đây là Âu Dương Thương Lan, nàng ấy theo ta đến tìm nàng!” Lạc Nam kéo tay Âu Dương Thương Lan giới thiệu cho Trì Du Điệp.
Đây là sự tôn trọng hắn dành cho nàng, mang ý nghĩa dù có bất kỳ nữ nhân nào thì Âu Dương Thương Lan vẫn chiếm địa vị không thể thay thế trong lòng hắn.
“Tiểu Điệp ra mắt Thương Lan tỷ tỷ!” Trì Du Điệp nhu nhuận mang theo tò mò đánh giá.
Âu Dương Thương Lan mỉm cười, nhẹ nhàng lột xuống áo choàng và mặt nạ, ung dung hé miệng:
“Muội rất khả ái, Tiểu Nam rất có phúc!”
“Hít…”
Trong khoảnh khắc, ngay cả Trì Du Điệp cùng Tứ Đại Cung Nữ cũng phải hít một ngụm khí lạnh, trong lòng không tự chủ được sinh ra cảm giác tự ti mặc cảm.
Âu Dương Thương Lan đẹp đến kinh tâm động phách, sự mị hoặc thiên thành phối hợp với uy nghiêm cao quý.
Như một vị Nữ Đế uy nghiêm và Yêu Nữ kết hợp…
“Thế gian ngoài Nữ Hoàng, còn có nữ nhân hoàn mỹ đến thế sao?” Tứ Đại Cung Nữ ngơ ngác nhìn.
Lúc này các nàng mới hiểu vì sao định lực của Lạc Nam tốt như vậy, tỷ muội bốn người quyến rũ dâng hiến cũng không ăn thua.
Thì ra bên cạnh Thiếu Chủ, ngoại trừ Độc Cô Ngạo Tuyết đã như tiên nữ còn có nữ nhân cấp bậc nhan sắc khủng bố như Âu Dương Thương Lan.
Tứ đại cung nữ bốn mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự thán phục.
“Tỷ tỷ mới là tiên trên trời, ta chỉ là nha đầu thôn quê!” Trì Du Điệp ngơ ngẩn nói ra.
“Ngốc!” Lạc Nam cười mắng: “Các nàng ai cũng đẹp!”
“Thưa Nữ Hoàng!” Mà lúc này, Hùng Hồn Các, Bích Hồn Phái đám người tiến đến, thái độ thành khẩn:
“Chúng ta cũng muốn gia nhập Côn Lôn Giới…”
Côn Lôn Nữ Hoàng liếc mắt nhìn sang Lạc Nam.
“Được!” Lạc Nam gật đầu, thản nhiên nói: “Nhưng ta không tin tưởng các vị, nếu giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên sẽ được thu nhận!”
Nói đùa sao? đám người này lúc đầu còn tham lam Trì Du Điệp, hắn chưa hỏi tội là may lắm rồi…
Côn Lôn Giới quả thật thiếu Hồn Tu, nhưng tài nguyên để cho Hồn Tu tu luyện đâu phải vô hạn.
Một Lưu Hồn Tông là đủ, thậm chí nếu cần thiết…Lạc Nam có thể mang Thiên Cơ Điện ở Việt Long Tinh lên bồi dưỡng, cần gì xem trọng Hùng Hồn Các đám người?
Hơn nữa chẳng có gì để đảm bảo lòng trung thành của bọn hắn…
Quả nhiên nghe thấy điều kiện của Lạc Nam, Hùng Hồn Các Chủ, Bích Hồn Phái Chủ đám người rùng mình.
Đem Linh Hồn Bổn Nguyên giao ra khác nào đem mạng cũng giao ra?
Cả đám lập tức từ chối, ảm đạm rời đi…chỉ có thể trách mình không có phúc phận như Lưu Hồn Tông.
Không có được Đế Nữ khiến Thiếu Chủ Côn Lôn xem trọng…
…
Chúc ae ngủ ngon
...
Anh em nào có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: [email protected]
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn