Nhìn bộ dạng này của Lạc Nam, ngay cả Lê Văn Luyện vốn có tính cách lạnh nhạt của sát thủ cũng co quắp khóe miệng, tên này có thể đàng hoàng hơn được không?
10 Vạn Cực Phẩm Linh Thạch đã đủ đến Ải Nhân Tộc hốt một kiện Thiên Cấp rồi, đối với Luyện Hư Kỳ bọn hắn thì một kiện Thiên Cấp có thể gia tăng chiến lực lên vài bậc đấy…
Mà theo như suy nghĩ ban đầu của Lê Văn Luyện, nhiệm vụ ám sát một thiên tài Nguyên Anh Kỳ để có được một kiện Thiên Cấp rõ ràng là quá lời…
Có thể nói là dễ như ăn cháo…nếu không phải hắn nhanh tay lẹ chân tiếp nhận nhiệm vụ, sẽ có vô số sát thủ khác tại Thất Sát Giáo tranh nhau đến bể đầu…
Lạc Nam dẹp bỏ chuyện U Nguyên qua một bên, tiếp tục khai thác thông tin:
“Làm sao ngươi thoát khỏi vụ nổ Bom đó?”
Vốn Lạc Nam cho rằng tên này không chết cũng trọng thương, nào ngờ lại thản nhiên như không có chuyện gì đến ám sát hắn…quá mức hoang đường…
Vụ nổ bom kia diễn ra trong quá trình Truyền Tống, dù Luyện Hư Kỳ cũng không dễ ăn mới đúng…
Nhắc đến chuyện này, sắc mặt Lê Văn Luyện trở nên dữ tợn một phần, hận không thể ăn tươi nuốt sống tên khủng bố kia của Phích Lịch Đường, nghiến răng nói:
“Ta có một kiện Thiên Cấp pháp bảo hộ thân, trong vụ nổ bom đó phải hy sinh nó mới có thể trốn thoát…”
Đó cũng là lý do hắn thất thủ vào tay Tiểu Sư nhanh chóng như vậy, Pháp Bảo quen dùng không còn, nếu không cũng có thể chống trả đôi chút…
Lạc Nam gật đầu, tiếp tục mở miệng:
“Làm sao ngươi nhận diện ra ta trong thân phận Văn Lang?”
Đây là điều khiến Lạc Nam bâng khuâng nhiều nhất…thân phận Văn Lang phải nói là hoàn hảo, nhất là đến thời điểm hiện tại hắn vẫn chưa công khai sử dụng Trọng Kiếm và Bát Hoang Hoành Thiên Viêm bao giờ, chính là để cho riêng bản thân Văn Lang sử dụng…
Hợp Linh Chưởng tổng hợp một lúc nhiều loại lực lượng, người bên ngoài nhìn vào không thể nhận ra Bát Hoang Hoành Thiên Viêm ẩn chứa trong đó…
Lê Văn Luyện trầm mặt, hơi lâm vào bâng khuâng…đây là bí mật lớn nhất của Thất Sát Giáo…nếu bị phát hiện hắn đem tiết lộ ra ngoài, sẽ gặp toàn giáo truy sát…
Lạc Nam thấy tình cảnh này hừ lạnh một tiếng…
“AAAAAAA”
Lê Văn Luyện hét ầm lên, đau đớn muốn nứt đầu hắn, linh hồn như bị vô số kim châu, quá mức đáng sợ…
“Chủ nhân…ta nói…ta nói…” Vừa ôm đầu, Lê Văn Luyện khốn khổ không chịu nổi gào thét thảm thiết…
“Đừng quên hiện tại ngươi là nô lệ…” Lạc Nam cười lạnh, đối với người muốn lấy mạng mình, hắn sẽ không khách sáo…
Dù Hải U Quỳnh là một mỹ nhân ngư xinh đẹp cũng bị phản kích, huống chi tên đực rựa này?
“Thất Sát Giáo có một môn độc môn bí thuật gọi là Xuyên Dung Thuật, người thi triển thuật này có thể nhìn thấu diện mạo thật sự của tu sĩ có thực lực thấp hơn mình, mặc kệ đối phương ngụy trang đến mức nào…” Lê Văn Luyện khó khăn nói…
“Ồ? Xuyên Dung Thuật? ngay cả dùng Thiên Cấp Mặt Nạ cũng bị nhận ra sao?” Lạc Nam híp mắt lại, cảm thấy có hứng thú với Bí Thuật này…
“Xuyên Dung Thuật là bí thuật có đẳng cấp rất cao, mặc dù ta không rõ là đẳng cấp gì, nhưng ít nhất phải vượt qua Thiên Cấp…dùng mặt nạ Thiên Cấp đương nhiên vẫn bị nhìn thấu…” Lê Văn Luyện kết luận chắc nịch…
Lạc Nam giật mình, đẳng cấp của Vô Diện Da Mặt xem ra thấp hơn Xuyên Dung Thuật, trách không được hắn bị nhìn thấu…
Có điểm thần kỳ a…trách không được có thể trở thành thế lực Sát Thủ khét tiếng trên tinh cầu, thủ đoạn không đơn giản…
“Ngươi có nhận ra nàng là ai không?” Lạc Nam chỉ vào Cơ Nhã đang trong bộ dạng của Bạch Tố Mai hỏi…
Lê Văn Luyện lắc đầu, mở miệng nói:
“Tu vi nàng cao hơn ta, không thể nhìn thấu…huống hồ ta hiện tại trọng thương, không thể duy trì Xuyên Dung Thuật thưa chủ nhân…”
Lạc Nam nghe vậy hơi thất vọng gật đầu, mở miệng hỏi:
“Ồ? Vậy ngươi bám theo ta từ bao giờ?”…
“Ta đã ẩn nấp trước cổng Thánh Thành rất lâu, lần chủ nhân bị đám hòa thượng của Phàm Ẩn Tự mai phục cũng là lúc ta bắt đầu theo ngươi…” Lê Văn Luyện thành thật nói…
Lạc Nam giật mình, không ngờ tên này bám theo mình sớm như vậy, mà đợi đến khi vào Truyền Tống Trận mới ra tay…
“Thất Sát Giáo các ngươi thực lực ra chủ chốt ra sao? nên nhớ chỉ là chủ chốt…ta không muốn nghe thông tin về đám làm việc vặt…” Cơ Nhã lạnh lùng mở miệng, đối với chuyện này nàng đã sớm thắc mắc từ lâu…
Chỉ tiếc Lê Văn Luyện gương mặt e dè nói:
“Ta chỉ biết có tổng cộng 18 vị Địa Sát…trong đó ta trẻ tuổi nhất nên leo lên được Hoàng Kim Bảng…bên trên chúng ta có 9 vị Thiên Sát, thực lực người kém nhất cũng là Luyện Hư Viên Mãn…”
Ba người Lạc Nam gương mặt ngưng trọng, 18 Địa Sát và 9 Thiên Sát, một thông tin khá quan trọng…
“Tên Thiên Sát nằm trên top 2 Hoàng Kim Bảng là ai? Có phải người mạnh nhất trong 9 Thiên Sát hay không?” Lạc Nam trầm giọng hỏi…
Lê Văn Luyện rùng mình, nhắc đến người kia khiến hắn sợ hãi, lắp ba lắp bắp nói:
“Ngoài thân phận Thiên Sát ra, hắn chính là con trai độc nhất của giáo Chủ, trẻ tuổi nhất trong 9 vị Thiên Sát…không rõ có mạnh nhất hay không vì ta không đủ tư cách tiếp xúc…”
“Địa Sát và Thiên Sát…ta nhớ các ngươi còn có đám Nhân Sát đúng chứ? thực lực thế nào?” Cơ Nhã hất lấy mái tóc dài mở miệng…
Lê Văn Luyện hơi kinh ngạc, nữ nhân này xem ra biết đôi chút về Thất Sát Giáo của hắn, bất quá vẫn thành thật khai báo: “Có đến 99 Nhân Sát, đều là Nguyên Anh Viên Mãn đến Hóa Thần Hậu Kỳ…muốn lên Địa Sát phải ít nhất là Hóa Thần Viên Mãn…”
Lạc Nam và nhị nữ liếc nhau, đối với cách phân chia cấp bậc tại Thất Sát Giáo có sự hiểu rõ đôi chút…
Nhân Sát từ Nguyên Anh Viên Mãn đến Hóa Thần Hậu Kỳ…
Địa Sát từ Hóa Thần Viên Mãn đến Luyện Hư Hậu Kỳ…
Thiên Sát yêu cầu cao nhất, từ Luyện Hư Viên Mãn trở lên…
“Ngoài ba cổ lực lượng này, Thất Sát giáo còn lực lượng nào khác hay không?” Lạc Nam trầm giọng, đây là thông tin quan trọng, phải hỏi cho rõ ràng…
Lê Văn Luyện gật đầu: “Còn Tứ Đại trưởng lão…một tên trông coi Nhiệm Vụ Đường, một tên là Chấp Pháp trưởng lão, một tên bảo vệ Ngân Khố và tên cuối cùng canh gác Pháp Kỹ Các…”
“Thực lực bốn tên này thế nào?” Cơ Nhã thay Lạc Nam hỏi…
“Không rõ thực lực, bất quá thân phận ngang bằng Thiên Sát, người có thể ra lệnh cho Thiên Sát chỉ có thể là giáo chủ, dù trưởng lão cũng không thể sai khiến họ…” Lê Văn Luyện không dám che giấu chút nào…
“Muốn liên hệ Thất Sát Giáo phải dùng cách nào? Ta muốn thuê sát thủ phải liên hệ với ai?” Lạc Nam trầm giọng…
“Tại các Thành Trì lớn trên Tinh Cầu đều có Phân Đà của Thất Sát Giáo trú ngụ, chỉ cần tìm ra phân đà và liên hệ với đà chủ là được…đồng thời giao một nửa tiền đặt cọc, yêu cầu ám sát của ngươi sẽ được chuyển về Nhiệm Vụ Đường, chờ sát thủ đến nhận…” Lê Văn Luyện trầm thấp nói…
“Tại sao các ngươi lại lấy tên Thất Sát Giáo?” Tiểu Sư tò mò hỏi…
“Thất Sát Giáo có quy định…nhiệm vụ ám sát chỉ có thể thực hiện trong 7 tháng, nếu quá thời gian này vẫn chưa thể hoàn thành, phải đem nhiệm vụ trả về Nhiệm Vụ Đường để người khác tiếp nhận…đồng thời người chấp hành nhiệm vụ thất bại phải nộp phạt Linh Thạch tương ứng với một phần ba trong phần thưởng của nhiệm vụ…” Lê Văn Luyện đau khổ nói…
“7 Tháng tương đương Thất Sát sao?” Tiểu Sư cười cười cảm thấy thú vị…
“Nếu ngươi quá 7 tháng không về thì sao?” Cơ Nhã lạnh nhạt hỏi…
Trước mặt người khác trừ Lạc Nam nàng luôn lạnh lùng như vậy…
“Đương nhiên sẽ trở thành phản đồ, tên của ta sẽ xuất hiện trên Nhiệm Vụ Đường, có sát thủ sẳn sàng đến lấy đầu ta…” Lê Văn Luyện sắc mặt hết sức khó coi…
“Tổng bộ Thất Sát Giáo nằm ở đâu?” Tiểu Sư nhếch môi trừng mắt…
“Không rõ ràng, sát thủ dù ra ngoài hay trở về đều thông qua Truyền Tống Trận bố trí ở các Phân Đà nối liền đến bên trong Tổng Bộ…vì thế mặc dù ta bước vào Tổng Bộ, nhưng không biết nó được xây dựng ở đâu…”
Lê Văn Luyện lắc đầu, đừng nói là hắn…chỉ sợ đa phần Thiên Sát cũng không biết thông tin này …
Lạc Nam và nhị nữ nhìn nhau, đối với thủ đoạn cao thâm của Thất Sát Giáo hiểu hơn một chút…
“Câu hỏi cuối cùng, giáo chủ các ngươi có tu vi gì?” Ánh mắt hắn lấp lóe…
“Thật sự ta không biết…ta ngay cả móng tay của giáo chủ cũng chưa từng nhìn thấy…” Lê Văn Luyện sợ hãi nói, lo lắng Lạc Nam sẽ trừng phạt hắn…
Cơ Nhã nhìn Lạc Nam gật đầu, nếu giáo chủ Thất Sát Giáo dễ điều tra như vậy thì hắn cũng không phải giáo chủ…
Bất quá lượng thông tin như vậy đã rất không tệ rồi, tên Lê Văn Luyện này trong hàng ngũ Địa Sát cũng có tí thân phận, nên biết được đôi chút…
“Chủ nhân…ngươi có gì phân phó cho ta hay không?” Lê Văn Luyện chần chờ hỏi…
Lạc Nam thoáng suy nghĩ một chút…
Theo sau đó, lấy ra một mảnh Lưu Ảnh Ngọc…
Bắt đầu tự mình quay hình, dùng ánh mắt chân thành nhìn vào bên trong mở miệng:
“Xú bà nương…tên này là Sát Thủ Lê Văn Luyện, đã bị ta thu lấy Linh Hồn Bổn Nguyên, cử đến phò tá nàng cùng Băng Dũng, mặc dù không nhiều…nhưng là một điểm tâm ý nhỏ của ta…rất nhớ nàng!”
Nói xong, Lạc Nam ném Lưu Ảnh Ngọc vào tay Lê Văn Luyện nói:
“Ngươi đến Băng Huyền Đế Quốc, tìm Tam Công Chúa Băng Lam Tịch, phò tá nàng cho ta…tất cả phải lấy nàng làm chủ…”
“Không thành vấn đề…” Lê Văn Luyện tự tin vỗ vỗ ngực, mặc dù Băng Huyền Đế Quốc là Cửu Cấp Thế Lực, nhưng một sát thủ tràn đầy kinh nghiệm như hắn muốn xâm nhập là chuyện không quá khó…
Lạc Nam hài lòng gật đầu, theo lời Băng Linh Nhi, tình hình tranh đấu ngôi vị Thái Tử ngày càng kịch liệt, mỗi vị Luyện Hư Kỳ là cường giả chủ chốt trong trận doanh, Băng Dũng yếu thế…có thêm một sát thủ như Lê Văn Luyện bên cạnh nhất định sẽ có lúc cần dùng…
Huống hồ hắn không quá hiểu rõ tình hình tại Băng Huyền Đế Quốc, giao Lê Văn Luyện cho Băng Dũng sử dụng là cách tốt nhất…
Lạc Nam sẽ không quên xú bà nương và tên em vợ tiện nghi kia đấy…
“Cầm lấy đi…” Cơ Nhã nhìn Lạc Nam hỏi ý, hai người tâm tư trùng hợp, nhận được xác nhận của hắn, hướng về Lê Văn Luyện ném một nhẫn trữ vật…
Chính là nhẫn cướp được từ Lạc Bát, toàn bộ tài sản bên trong cũng có khoảng năm vạn Cực Phẩm Linh Thạch…
“Số Linh Thạch này xem như để ngươi trở về Thất Sát giáo từ bỏ nhiệm vụ ám sát ta, sau đó ngươi chỉ cần toàn tâm phò tá Băng Lam Tịch là được, ngày sau sẽ không bạc đãi ngươi…” Lạc Nam nghiêm túc hạ lệnh…
“Tuân lệnh chủ nhân…bất quá ta hiện tại suy yếu, xin phép dưỡng thương một thời gian…” Lê Văn Luyện kiêng kỵ tràn đầy nhìn Tiểu Sư…
Chính nữ nhân này khiến hắn lâm vào tình trạng như vậy…
Lạc Nam lắc đầu, móc ra một bình đan dược ném cho tên này…
Là Đan Dược chữa thương Tiêu Thanh Tuyền cho hắn phòng thân, mặc dù không thể sánh bằng Niết Bàn Linh Thủy, nhưng tạm đủ dùng…
“Đa tạ chủ nhân!” Lê Văn Luyện chắp tay cung kính nói…
Hắn rất yêu quý tiền, nhưng mạng sống càng thêm yêu quý…hiện tại đã bị Lạc Nam khống chế, không thể không tuân…
“Nhớ lời ta căn dặn là được…” Lạc Nam gật đầu…
Vèo…
Cùng nhị nữ phá không mà đi…
“Không biết là phúc hay họa của ta…” Lê Văn Luyện lẩm bẩm nhìn theo bóng lưng ba người…
…
Bên trên không trung…
Tiểu Sư lại hóa thành con thú nhỏ lao vào lòng Lạc Nam…
“Phu quân…kế tiếp chúng ta đến Tinh Linh Nữ Quốc sao?” Cơ Nhã kéo lấy tay hắn cười hỏi…
“Đến Ải Nhân Tộc trước một chuyến…” Lạc Nam trầm ngâm nói…
Trong nhẫn trữ vật, Lôi Đình Quyền Trượng vẫn đang lấp lóe yếu ớt…
“Để thiếp dẫn đường…” Cơ Nhã gật đầu, nàng tinh thông Hải Châu đến cực điểm, đương nhiên biết vị trí của Ải Nhân Tộc…
Bàn tay vừa định xé rách không gian…
“A di da phat, chúng ta lại gặp mặt…”
Không gian nứt ra, từ bên trong đi ra năm thân ảnh, đang cười lạnh nhìn chằm chằm…
Chính là ba tên Lạc gia cùng hai tên Phàm Ẩn Tự…
Không hổ là Luyện Hư Kỳ, mây đen vừa xuất hiện ánh chóp của Lôi Kiếp đã liều mạng xé rách không gian chạy trốn, mà Thiên Đạo Chi Nhãn khi đó chỉ tập trung vào Lạc Nam, đâu thèm để ý mấy tên này…
“Chào các ngươi…ta đứng đây từ chiều…” Lạc Nam cười hì hì, vẩy tay chào hỏi…
“Hừ, tiểu tử…Thiên Đạo Chi Nhãn kia có liên quan đến ngươi đúng không?” Lạc Ngũ ánh mắt sắt lạnh hỏi…
“Chính xác nha…biết điều thì mau cút! Bằng không ta lại gọi Thiên Kiếp đánh chết các ngươi…” Lạc Nam một mặt nghiêm túc nói…
“Ta nhổ vào…bằng vào ngươi cũng có thể gọi Thiên Kiếp? bằng ngươi đòi sóng sót trước Thiên Kiếp khủng bố kia? Đúng là hoang tưởng…” Lạc Lục khinh thường cười…
Được câu trả lời của Lạc Nam, bọn hắn càng cho rằng tên này không có dính đến Thiên Đạo Chi Nhãn…
Thử hỏi một Nguyên Anh Viên Mãn, có thể sống sót dưới Thiên Kiếp khủng bố kia sao?
Ngoài cắm đầu chạy trốn như bọn hắn ra có thể làm gì?
“Ồ? Ta nói thật các ngươi không tin? Vậy ai tạo ra Thiên Kiếp đó?” Lạc Nam nhếch miệng…
“Nhất định là sau lưng ngươi có người…bất quá người này vì nguyên nhân nào đó không thể trực tiếp cứu ngươi, chỉ có thể âm thầm kêu gọi Thiên Kiếp…hơn hai năm trước tại Lạc gia cũng là như vậy…” Lạc Ngũ cười lạnh suy luận nói…
“Vậy các ngươi không sợ người sau lưng ta tiếp tục gọi Thiên Kiếp ra sao?” Lạc Nam ra vẻ khiếp đảm như bị bắt quả tang…
“Haha, quả nhiên Lạc Lượng suy đoán đúng, bất quá ông trời luôn đứng về phía chúng ta, Thiên Đạo Chi Nhãn bị Đại Năng trên Tiên giới đánh trọng thương, xem ai có thể tiếp tục cứu ngươi?” Lạc Lục cười lên ha hả…
Mà mấy tên còn lại cũng dùng ánh mắt trêu tức quan sát Lạc Nam cùng Cơ Nhã…
Về phần Đại Thủ Tiên Vương muốn tìm cái gọi là “Cấm Kỵ” kia, bọn hắn không biết là thứ gì, hơn nữa vị Phù Đổng Tiên Vương thứ hai xác nhận Tinh Cầu này không thể có “Cấm Kỵ”, tất cả đều cho rằng vị Đại Thủ Tiên Vương thật sự nhầm lẫn…
Đơn giản vì Phù Đổng Tiên Vương mạnh hơn, mà Tu Chân Giới thì lời kẻ mạnh luôn đúng…
Lạc Nam không biết mấy tên này nghĩ gì, lúc này hắn đang cùng Cơ Nhã hai mặt nhìn nhau, muốn cười nhưng không thể cười, ngược lại làm ra vẻ mặt nghiêm trọng như bị đoán trúng tim đen…
Nhìn dáng vẻ của Lạc Nam, năm người càng thêm khẳng định suy đoán của mình là đúng…
“Mặc kệ nguyên nhân gì, đem vị thí chủ này giác ngộ rồi nói sau…” Phàm Sĩ đã không tiếp tục kiêng nhẫn…
Đám người gật đầu, lập tức bốn tên Lạc Ngũ lao đến Cơ Nhã…
Phàm Sĩ cười gằn tiếp tục vai trò của hắn, mở miệng quát lớn:
“Đại Lực Kim Cang Chỉ…”
Mắt thấy chỉ lực bá đạo nghiền nát không gian tiếp cận, Lạc Nam quỷ dị mỉm cười…
Nụ cười quái đản này khiến trái tim Phàm Sĩ đột ngột rung lên…
Cảm giác bất an vô cớ lan tràn…