Con Đường Bá Chủ

Chương 2393: Vĩnh Hằng Thiên Luân


“Thủ đoạn không tệ...”

Nhìn Lôi Giai Nghi thành công thu được Đa Hệ Cổ Thạch, Lạc Nam tán thưởng gật đầu.

Mặc dù phải trải qua tầng tầng cạm bẫy do Kiêu Hùng Bang bố trí, Lôi Giai Nghi vẫn dựa vào bản lĩnh của tự thân thu được vật phẩm mà không cần hắn hỗ trợ, đáng giá để khen ngợi.

“Hừ, chút tiểu thụ đoạn mà thôi, có gì đáng kiêu ngạo?” Lôi Giai Nghi hừ hừ nói, chỉ là cái lỗ mũi đã sắp phồng lên đến trên trời rồi.

Lạc Nam âm thầm buồn cười, xú nương môn này thật sự rất đáng yêu.

“Được rồi, thứ muội cần đã lấy được, đến lượt thứ ta cần.” Lạc Nam nói.

“Tướng công ca ca cũng muốn lấy vật phẩm trong Bảo Tàng Động à?” Lôi Giai Nghi kinh ngạc:

“Vậy thì phải đánh bại một trong số mấy kẻ còn lại.”

“Không cần, vật ta cần là do sư phụ của ta đặt vào, không liên quan đến lời nguyền và quy tắc ở Bảo Tàng Động.” Lạc Nam giải thích.

Lôi Giai Nghi cực kỳ nhu nhuận, nàng không nghi ngờ chút nào lời nói của hắn, nghe xong còn vui sướng đề nghị:

“Còn chờ gì nữa? chúng ta đi lấy thứ đó.”

“Xem ra phải mất thời gian tìm kiếm.” Lạc Nam vuốt cằm, mặc dù biết Rương Đặc Biệt đang ở Bảo Tàng Động, hắn lại chưa biết vị trí cụ thể của nó là ở nơi đâu, dù sao thì phạm vi của Bảo Tàng Động là quá lớn.

“Còn nhiều thời gian mà, chúng ta xem như đi du ngoạn.” Lôi Giai Nghi cười hì hì, chỉ cần được ở cùng với vị hôn phu, nàng cảm thấy dù lạc vĩnh viễn bên trong Bảo Tàng Động cũng hoàn toàn xứng đáng.

Mang theo con chuột nhỏ, Lôi Giai Nghi rời khỏi đại điện nơi chứa các loại tài nguyên rèn đúc Chí Tôn Pháp Tướng.

Lạc Nam nhịn không được ngoái đầu nhìn lại, vẫn cảm thấy tiếc nuối vô cùng.

Hàng nghìn loại tài nguyên ở đây quá mức quý giá, là của cải mà Kiêu Hùng Bang mạnh mẽ đánh cướp ở Tây Châu cả chục vạn năm trong thời kỳ loạn lạc, bất kỳ ai nhìn thấy rồi cũng không tránh khỏi nổi lên tham niệm, và hắn cũng không hề ngoại lệ.

Tuy rằng hắn đã bố trí Tu La Sứ Giả thay mình tìm kiếm trên phạm vi khắp Nguyên Giới...nhưng Tu La Sứ Giả suy cho cùng năng lực có hạn, hiệu suất làm việc làm sao có thể nhanh chóng bằng việc trực tiếp tịch thu vật phẩm trong Bảo Tàng Động? Huống hồ tài nguyên đúc Chí Tôn Pháp Tướng thì nên có càng nhiều càng tốt, không ai chê nhiều cả.

Rời khỏi đại điện chứa các nguyên liệu đúc Chí Tôn Pháp Tướng, Lạc Nam hơi nhíu mày, hắn cảm giác được đám Xích Nha Hắc Ám mà trước đó mình thả ra đều bị các loại cạm bẫy bên trong Bảo Tàng Động tiêu diệt, còn chưa kịp thông qua chúng nó tìm thấy Rương Đặc Biệt.

Bất quá theo lời Lôi Giai Nghi nói thì hai người xem như đi du ngoạn, quan sát vật phẩm trong Bảo Tàng Động mở mang tầm mắt, cũng không sợ tốn thời gian nên Lạc Nam chẳng vội.

Hai người đi qua khỏi một hành lang dài để đến đại điện chứa các loại vũ khí, pháp bảo.

Quan sát hồi lâu, Lạc Nam nhận ra ở nơi này tuy rằng có không ít Chí Bảo cao cấp nhưng lại chẳng có một kiện Yêu Binh Tộc hay Binh Nhân Tộc nào.

Cũng phải mà thôi, vào thời đại của Kiêu Hùng Bang...cả Binh Nhân Tộc và Yêu Binh Tộc vẫn còn là hai chủng tộc cường đại, hơn nữa bọn hắn tồn tại ở Bắc Châu chứ không phải ở Tây Châu, vì vậy Kiêu Hùng Bang không có cướp được và mang vào trong động tích luỹ.

Dù là như thế, được tận mắt nhìn thấy những kiện Chí Bảo hàng đầu ở nơi này cũng khiến trình độ Luyện Khí của Lạc Nam gia tăng một chút.

Ở đại điện này quan sát ba ngày, rốt cuộc Lôi Giai Nghi và con chuột nhỏ cũng đặt chân đến một vùng bình nguyên rộng lớn, nơi tràn ngập hương thơm của các loại kỳ hoa dị thảo, các loại thực vật quý giá.

“Oa, thật nhiều loại thiên tài địa bảo quý giá...” Lôi Giai Nghi hai mắt toả sáng ngắm nhìn bình nguyên tươi tốt này, khắp nơi đều là những tài nguyên hàng đầu.

“Bọn nó đã được yên lặng trưởng thành trong Bảo Tàng Động vô số năm tháng, hấp thụ Nguyên Khí khổng lồ ở nơi này, dù ban đầu chỉ là một gốc thảo dược bình thường thì đến tận hôm nay cũng trở thành một cây thánh dược.” Lạc Nam nhẹ giọng cười nói.

Hướng mắt nhìn đến, Lạc Nam trong mắt loé lên một tia kinh dị:

“Đó là...”

Đập vào tầm quan sát của hắn là tán của một gốc đại thụ khổng lồ toả ra khí tức quen thuộc.

Loại khí tức này hắn đã từng cảm giác được khi Lạc Gia bố trí Lập Quốc Hội Vận Trận.

Hít sâu một hơi, Lạc Nam thì thào lẩm bẩm: “Đó là đại thụ gì? Vậy mà có thể cung cấp quốc vận?”

Không sai, hắn cảm giác được khí tức của Quốc Vận nồng đậm trên gốc đại thụ kia...nhưng rõ ràng Bảo Tàng Động đâu phải là một quốc gia, tại sao trên đại thụ lại hội tụ Quốc Vận?

Không cần suy nghĩ nhiều, Lạc Nam cũng đoán được nếu đem gốc đại thụ đó đặt ở một quốc gia đang phát triển sẽ mang đến hiệu quả kinh khủng như thế nào.

“Gốc đại thụ đó cũng là bảo vật vô giá, rất có thể là Thiên Mệnh Nguyên Chủng sánh ngang Bồ Đề Thụ hay Bàn Đào Thụ...” Trong lòng hắn đưa ra kết luận.

Tuy rằng còn chưa biết nó là gì, nhưng Lạc Nam dù sao cũng đã sở hữu cho mình vài loại Thiên Mệnh Nguyên Chủng nên hắn không khó nhìn ra đâu cũng là một loại Thiên Mệnh Nguyên Chủng khác.

Mà lúc này, từ phía xa có một thân ảnh đang hiên ngang bước đến.

Chỉ thấy kẻ này diện mạo khôi ngô oai hùng, thân khoác chiến giáp hoàng kim vàng rực, thần thái ngạo nghễ.

Lạc Nam nhận ra hắn, mà Lôi Giai Nghi cũng nhận ra, nàng nhíu mày nói:

“Đại đệ tử của Cuồng Chiến Điện – Cuồng Liệt Long?”



“Chính là tại hạ.” Cuồng Liệt Long chắp tay, sắc mặt đường hoàng lên tiếng:

“Thất Thập Thiếu Chí Tôn có dám chiến một trận?”

“Ồ, thì ra ngươi có hứng thú với vật phẩm của ta?” Lôi Giai Nghi nở nụ cười.

“Đương nhiên.” Cuồng Liệt Long thẳng thừng nói:

“Từ xưa đến nay, các đời Thánh Đế tiến vào Bảo Tàng Động đều bị tài sản trong này hấp dẫn, chỉ hận không thể thu được càng nhiều càng tốt, vì lẽ đó tranh đấu giữa năm người là không thể nào tránh khỏi.”

“Trừ phi sau khi đạt được vật phẩm liền lập tức tìm lối ra rời khỏi Bảo Tàng Động, bằng không chính là các trận chiến.”

“Vừa hay ta cũng muốn như thế.” Lôi Giai Nghi thân ảnh đạp không, xuất hiện ở trước mặt Cuồng Liệt Long.

Cuồng Liệt Long trong lòng âm thầm cười nhạt, lại một con mồi sắp sa vào lưới.

Hắn không phát hiện con chuột nhỏ tưởng chừng vô hại mà Lôi Giai Nghi đang mang theo bên người đang nở nụ cười quỷ dị, ánh mắt hờ hững quét ra các ngóc ngách không gian, đem mọi chuyển động thu vào tầm kiểm soát.

Bất quá con chuột nhỏ cũng không làm ra bất cứ hành động nào, Phạm Thanh Thuyên đã dặn dò mọi thứ phải để Lôi Giai Nghi tự mình giải quyết, trừ khi rơi vào cửa thập tử vô sinh.

“Chiến!”

Lôi Giai Nghi cùng Cuồng Liệt Long ánh mắt trở nên nguy hiểm, lập tức phát động tấn công.

“Chiến Long Quyết!”

Cuồng Liệt Long ngửa đầu gầm một tiếng, từ thể nội có Chiến Vực phô thiên cái địa ầm ầm bay lên.

Chiến Vực số lượng đến tận 500 tầng, ngưng kết thành Chiến Thế.

Nhưng chưa dừng lại ở đó, Chiến Thế này lại một lần nữa thay hình đổi dạng hoá thành hư ảnh của một con Chiến Long với hình thể khổng lồ, vảy giáp vàng rực uy phong dũng mãnh, gào thét giữa bầu trời, uy nghiêm vô thượng.

Chiến Long Quyết, công pháp chủ đạo của Cuồng Chiến Điện với khả năng điều khiển Chiến Thế hoá thành hình dạng của một con rồng được gọi là Chiến Long, bởi long tộc luôn là chủng tộc cuồng ngạo không gì sánh bằng, từ đó dễ dàng chấp chưởng và gia tăng sức mạnh của Chiến Thế trong chiến đấu.

Tương truyền tổ tiên của Cuồng Chiến Điện phát minh ra Chiến Long Quyết nhờ quan sát hai vị cường giả Long Tộc đại chiến, từ đó Chiến Long Quyết vang danh thiên hạ, trở thành một trong những công pháp tu luyện Chiến Vực hàng đầu.

NGAO NGAO NGAO...

Hư ảnh Chiến Long gào thét uốn lượn xung quanh cơ thể Cuồng Liệt Long, rõ ràng hắn không có bất kỳ một tia huyết mạch nào của Long Tộc, bản thân là nhân loại hàng thật giá thật nhưng có thể điều khiển hư ảnh Chiến Long, cho thấy sự bất phàm của môn Chiến Long Quyết này.

Cuồng Liệt Long hai tay vung ra, liên tục đấm ra hàng nghìn quyền kình trực diện Lôi Giai Nghi.

RỐNG...RỐNG...RỐNG...

Mỗi một quyền của hắn đấm ra đều có hư ảnh Chiến Long thét gào lao vọt đến, công kích cương mãnh bá đạo, tầng tầng lớp lớp, quyền kình phong toả bốn phương tám hướng.

Đối mặt thế công dữ dội của Cuồng Liệt Long, sắc mặt Lôi Giai Nghi bình tĩnh đến đáng sợ, tập trung vào trạng thái chiến đấu.

Khi quyền kình bao phủ toàn thân, nàng đột nhiên nhẹ nhàng kết ấn.

HỪNG HỰC...HỪNG HỰC...HỪNG HỰC...

Trong ánh mắt kinh dị của Lạc Nam, một cái Luân Bàn điên cuồng hình thành, Luân Bàn xoay tròn trước mặt của Lôi Giai Nghi, ở bên trong nó là sức mạnh của hơn chục loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính ngưng tụ mà thành.

Giống y như đúc thủ đoạn mà Thập Khánh Huyên sử dụng...

Hiện tại Lôi Giai Nghi một lần nữa đã tái hiện thủ đoạn chiến đấu kinh khủng của tổ sư Thất Thập Tông.

Luân Bàn vừa ra, bất chấp quyền kình phô thiên cái địa, bất chấp hư ảnh Chiến Long ngập trời, bất chấp thế công của Cuồng Liệt Long mạnh mẽ đến mức độ nào, tất cả đều bị Luân Bàn nghiền ép triệt để, tiêu tan thành cặn bã.

“Vĩnh Hằng Thiên Luân!?” Cuồng Liệt Long thất thanh gầm lên:

“Làm sao có thể? Ngươi đã lĩnh ngộ được môn Vũ Kỹ này của Vĩnh Hằng Chí Tôn?”

“Không sai!” Lôi Giai Nghi lạnh nhạt đáp, hai tay đẩy ra.

Luân Bàn cấp tốc mở rộng và biến lớn, chỉ thoáng chốc đã che đậy toàn bộ bầu trời, mang theo sức mạnh huỷ diệt kinh khủng của các loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính trấn áp thẳng xuống đầu Cuồng Liệt Không.

Lạc Nam chép miệng, Luân Bàn này được gọi là Vĩnh Hằng Thiên Luân? Cái tên thật khí phách.

“Ta không tin!” Cuồng Liệt Long nộ hống, hai tay điên cuồng kết ấn:

“Bí Thuật – Hiến Huyết Cuồng Long!”

Thanh âm vừa dứt, hắn thiêu đốt máu huyết của mình, từ đó chuyển hoá thành số lượng lớn Chiến Vực.

Trong nháy mắt, từ 500 tầng Chiến Vực đề thăng đến 800 tầng Chiến Vực.



NGAO...

Hư ảnh Chiến Long nhờ số lượng Chiến Vực bên trong được gia tăng, kích thước của nó một lần nữa trở nên to lớn gần gấp đôi, sức mạnh dữ dội.

“Nát cho ta!”

Cuồng Liệt Long thần thái ngạo nhiên, điều động Chiến Long khổng lồ lao vọt lên ngạnh kháng Luân Bàn đang giáng xuống.

Đáng tiếc, hắn tuy rằng đã từng nghe về Vĩnh Hằng Thiên Luân nhưng lại không biết sự khủng khiếp ẩn giấu bên trong nó.

Vĩnh Hằng Thiên Luân là Vũ Kỹ do đích thân Thất Thập Tổ Sư – Vĩnh Hằng Chí Tôn – Thập Khánh Huyên sáng tạo ra.

Nếu được thi triển bởi 70 loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính dung hợp, uy lực của nó sẽ mạnh hơn cả Cửu Phẩm Chí Tôn Cấp Vũ Kỹ, tiệm cận Cấm Kỵ trong truyền thuyết.

Lúc này tuy Lôi Giai Nghi chỉ sở hữu hơn chục loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính nhưng uy lực của Vĩnh Hằng Thiên Luân cũng vượt xa bình thường.

Bởi lẽ các loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính dung hợp bên trong Vĩnh Hằng Thiên Luân sẽ không ngừng bổ trợ lẫn nhau, sinh sôi lẫn nhau, cung cấp và thăng tiến sức mạnh cho nhau.

Kim sinh Thuỷ, Thuỷ sinh Mộc, Mộc sinh Hoả, Hoả sinh Thổ, Thổ lại sinh Kim...các loại thuộc tính khác như Băng, Hắc Ám, Quang Minh, Phong, Lôi cũng hoà quyện vào trong đó, mượn ngũ hành mà vận chuyển.

Nguyên lý hoạt động của Vĩnh Hằng Thiên Luân đúng với cái tên của nó, chính là “vĩnh hằng”, trừ khi người thi triển bị đánh bại, bằng không Vĩnh Hằng Thiên Luân không thể phá huỷ.

RĂNG RẮC...

Đúng như sự thật, bất chấp hư ảnh Chiến Long đã cường đại lên quá nhiều, Vĩnh Hằng Thiên Luân vẫn cường thế trấn áp, thuộc tính đan xen, sản sinh lực lượng liên tục, mạnh lên và mạnh lên không ngừng, bá đạo nghiền nát.

PHỐC!

Cuồng Liệt Long phun ra một ngụm máu tươi, mắt thấy Chiến Long của mình sụp đổ, lập tức thi triển thân pháp đào tẩu.

“Chạy đi đâu?” Lôi Giai Nghi muốn đánh bại hắn để lấy vật phẩm tặng cho vị hôn phu, làm sao để Cuồng Liệt Long đào thoát?

Vĩnh Hằng Thuộc Tính - Thuấn Không Lôi hình thành một đôi cánh lôi đình trên lưng nàng.

Lôi dực chấn động, cơ thể thuấn di giữa không gian, chưa đầy nửa hơi thở liền xuất hiện trên đỉnh đầu Cuồng Liệt Long.

Trong đôi tay trắng ngần như phấn của nàng lại bùng lên Vĩnh Hằng Thuộc Tính - Phần Thế Ngục Hoả, hung hăng nện xuống.

Mắt thấy Cuồng Liệt Long sắp bại, khoé môi hắn bất chợt nở nụ cười quỷ dị.

Bởi vì sau lưng của Lôi Giai Nghi chẳng biết từ bao giờ đã xuất hiện hư ảnh của hai tên nam tử.

Chính là Đao Dạ Lang và Linh Tự.

Bọn hắn một kẻ nâng lên Đại Đao trong tay, một kẻ khác ngưng tụ vô tận Hồn Lực...hung hăng đánh lén.

Đồng tử trong mắt Lôi Giai Nghi co lại...

BÙM!

Cơ thể nàng nát tan trước hai đòn công kích, biến thành vô số tia nước văng tung toé.

Nhân Bản Hồn Thuỷ vừa hiện ra thay Lôi Giai Nghi đón nhận công kích, còn bản thể của nàng đã ung dung hiện lên tại nơi khác, sắc mặt mãnh liệt trầm xuống:

“Ba tên súc sinh hèn hạ bỉ ổi!”

Hiển nhiên nàng không nghĩ đến mình sẽ bị đánh lén, nếu không nhờ có Nhân Bản Hồn Thuỷ chết thay, sợ rằng lúc này đã trọng thương.

Dù tự tin vào thực lực của bản thân, Lôi Giai Nghi không cho rằng mình có thể trụ nổi trước sức mạnh của hai thiên kiêu đồng cấp nếu bị đánh trúng.

“Hừ, quả nhiên Vĩnh Hằng Cổ Thể khó chơi hơn nhiều...” Sắc mặt ba người Cuồng Liệt Long cũng vô cùng khó coi.

Nhờ Vĩnh Hằng Cổ Thể, Lôi Giai Nghi chưởng khống Vĩnh Hằng Thuộc Tính của bản thân một cách lô hoả thuần thanh, chỉ cần động ý niệm là lập tức phát huy công dụng, đổi lại là Lôi Tiên Nhi tuy rằng cũng rất mạnh nhưng không thể nào được như thế.

Lôi Giai Nghi không quan tâm bọn hắn nghĩ gì, Uỷ Không Quan Minh được nàng thi triển bao trùm toàn thân, bẻ cong ánh sáng, lập tức biến khỏi tầm mắt của ba tên đối thủ.

Thuấn Không Lôi một lần nữa kích hoạt, bằng vào tốc độ nhanh nhất nhắm ngay Cuồng Liệt Long đang bị thương lao đến.

“Nữ nhân này thật liều...” Cảnh tượng này lập tức khiến ba tên nam tử ngẩn ngơ.

Bọn hắn cứ nghĩ Lôi Giai Nghi sẽ lựa chọn bỏ trốn, không ngờ nàng lại còn muốn lấy một địch ba, chủ động tấn công bọn họ.

Lôi Giai Nghi âm thầm cười lạnh, nếu chỉ có một thân một mình...nàng chắc chắn sẽ lựa chọn đào tẩu để bảo toàn tính mạng.

Nhưng hiện tại có Lạc Nam ở bên cạnh, còn sợ cái rắm à?

Nàng muốn chơi đến cùng!