Thân thể Lạc Nam rơi xuống tự do giữa không trung, lúc này thật sự hắn đã mất nhận thức.
Túi da Tiểu Ma hiện tại tuy rằng miễn cưỡng vượt qua được Đạo Kiếp của một kẻ nhập Đạo theo kiểu siêu thoát thiên địa như hắn, bất quá vẫn không thể nào sánh bằng chân thân thật sự, vì vậy thật sự đã cạn kiệt sức lực.
Bất quá hắn cũng không quá lo lắng, bởi vì trước khi tiến hành Độ Kiếp...hắn đã sử dụng Phá Đạo Lệnh liên hệ với sư phụ Đông Hoa, hy vọng người của Phá Đạo Hội sẽ tìm thấy hắn kịp thời.
Mà lúc này quả nhiên không ngoài dự đoán, có hai thân ảnh khoác áo choàng đang hướng về phía hoang mạc đuổi đến.
“Không ngờ dựa vào một túi da lại có thể siêu thoát thiên địa, chẳng trách được giao nhiệm vụ quan trọng.” Một người trong đó lẩm bẩm nói.
Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, hắn sẽ nhìn thấy y phục của hai người này có thêu những đám mây màu trắng, tượng trưng cho thân phận Đại Đạo Cảnh.
Hơn nữa số lượng đám mây tượng trưng cho tu vi.
Một đám mây là sơ kỳ, hai đám mây là trung kỳ, ba đám mây là hậu kỳ và bốn đám mây là viên mãn.
Mà hai vị thành viên này của Phá Đạo Hội trên y phục đều thuê lấy 3 đám mây, chứng tỏ bọn họ là Đại Đạo Cảnh Hậu Kỳ, ở tại những Đạo Thống cũng có đủ tư cách đảm nhiệm chức vụ Hộ Pháp hoặc Chấp Sự.
“Hành động cẩn thận, Nhị Đương Gia đã căn dặn phải nhanh chóng giúp đối phương phục hồi sau khi Độ Kiếp, sau đó cấp tốc rời đi, không được để người khác nhìn thấy.” Người còn lại căn dặn.
Sau đó cả hai đều như u linh hành tẩu giữa ban ngày, đạp lấy một loại thân pháp cực kỳ ảo diệu hoà vào thiên nhiên xung quanh, áo choàng trên thân cũng liên tục biến hoá tương thích với hoàn cảnh như tắc kè hoa, khó lòng cảm nhận hay bắt được khí tức.
Rất nhanh, thân ảnh Lạc Nam như thịt vụn nằm bẹp giữa thung lũng cũng lọt vào tầm mắt hai người.
“Đi!”
Cả hai nhìn nhau gật đầu, lao thẳng về phía hắn.
XOẸT XOẸT XOẸT...
Chợt cả hai rùng mình, Phá Đạo Áo Choàng quanh thân liên tục xuất hiện những vết xước.
Nếu chúng nó không có Quy Tắc Chi Lực cường đại của trưởng lão Phá Đạo Hội bọc quanh, sợ rằng đã sớm nát bấy.
“Chuyện gì?” Hai vị Phá Đạo Thành Viên ngưng trọng nói.
Một người trong đó thi triển nhãn thuật quét khắp xung quanh, chợt hít sâu một hơi.
Bởi vì chẳng biết từ bao giờ, toàn bộ thung lũng này đều bị bao trùm bởi những sợi tơ li ti và trong suốt đến mức không thể nhìn thấy.
Nhưng chính vô số sợi tơ này lại như một loại cạm bẫy nguy hiểm vừa xém chút nữa đã cắt nát toàn thân của hai người.
Đáng nói ở chỗ, Lạc Nam nằm ở giữa biển tơ như thế vẫn bình an vô sự.
“Là kẻ nào?” Hai người âm thầm ngưng trọng.
Nhưng đáp lại bọn hắn, vô số sợi tơ lúc này lại bắt đầu nhảy múa.
Một phần tơ quấn lấy thân thể Lạc Nam kéo hắn bay lên, một phần tơ khác lại như những thanh vũ khí cực độ nguy hiểm xoắn về phía hai thành viên của Phá Đạo Hội.
“Làm càn!” Cả hai nổi giận gầm lên, bọn hắn cũng không phải nhân vật dễ chơi.
Không hề do dự đều bùng phát tu vi Đại Đạo Cảnh Hậu Kỳ, quyết định sử dụng toàn lực, rất sợ Lạc Nam rơi vào tay kẻ có ý đồ bất chính, thất trách nhiệm vụ.
Một người trong đó triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng, người còn lại hoá thành một tôn Tích Dịch với kích thước to lớn, vừa mới hiện thân đã hoà mình vào màn đêm thăm thẳm sẳn sàng tập kích.
Nhưng mặc kệ bọn hắn có thi triển thủ đoạn cường đại cũng như khả năng nguỵ trang siêu việt, những sợi tơ kia lại như có được ánh mắt và sức tàn phá không gì cản nổi.
Tốc độ của chúng quá nhanh, vượt qua cả Đại Đạo Quy Tắc quá nhiều...
Chỉ đầy hai hơi thở, Chí Tôn Pháp Tướng vừa được triệu hoán đã bị hàng vạn sợi tơ cắt thành mảnh nhỏ.
Mà tôn Tích Dịch đang ẩn nấp cũng ngay lập tức bị các sợi tơ tìm đến, chúng nó quấn chặt và siết chặt lấy như một đòn bánh, xém chút nữa đã đem Tích Dịch phanh thây.
Cũng may có Phá Đạo Áo Choàng hộ thân, Quy Tắc Chi Lực cường đại bên trên đó nổ ra, trực tiếp chấn nát những sợi tơ để bảo vệ hai vị thành viên của Phá Đạo Hội.
Nhưng sau tất cả, thân ảnh Lạc Nam đã biến mất ở phía chân trời...
“Thực lực của đối phương vượt qua chúng ta quá nhiều.” Tích Dịch hoá lại thành người thở hổn hển.
“Nhiệm vụ thất bại, lập tức báo cho Nhị Đương Gia.” Người còn lại cay đắng nói.
Nhiệm vụ tìm kiếm và bảo vệ Lạc Nam được Đông Hoa phát động ở quy mô toàn Đạo Giới, chẳng qua hai người bọn hắn vừa may ở phụ cận nên mới đuổi đến nhanh nhất mà thôi.
Đáng tiếc thực lực không đủ...
...
Không biết qua bao lâu sau, Lạc Nam mơ mơ màng màng tỉnh lại.
Hắn phát hiện mình nằm ở một hang động vắng vẻ không người, toàn thân ê ẩm nhưng các vết thương đã hoàn toàn khôi phục, trạng thái cơ thể vẫn vô cùng tốt.
“Thành viên Phá Đạo Hội cứu ta sao?” Hắn thì thào, rõ ràng có người mang hắn vào nơi này, theo ý thức nghĩ rằng là người của Phá Đạo Hội.
Đột ngột Phá Đạo Lệnh chấn động kịch liệt, Lạc Nam vội vàng tiếp nhận.
“Tiểu tử thúi, ngươi sao rồi? Đang ở nơi đâu?” Bên trong truyền ra thanh âm gấp gáp lo lắng của sư phụ Đông Hoa.
“Ta hồi phục rồi, đang ở một hang động, đa tạ người Phá Đạo Hội hỗ trợ.” Hắn hồi đáp.
“Hỗ trợ cái rắm.” Đông Hoa thở phì phò:
“Hai vị Đại Đạo Cảnh của Phá Đạo Hội đến cứu ngươi, kết quả bị một thần bí nhân đánh bại, mà ngươi chính là bị kẻ kia mang đi.”
“Thần bí nhân?” Lạc Nam sửng sốt, quan sát cẩn thận hang động một lần nữa, mở miệng nói:
“Không thấy a, khi ta tỉnh lại chỉ có một mình.”
“Việc này thật sự quái lạ...” Đông Hoa lo lắng nói: “Trở về tổng bộ đi, ta nhờ đại tỷ xem xét tình huống của ngươi.”
“Không cần.” Lạc Nam lập tức lắc đầu:
“Khó khăn lắm mới hợp thức hoá thân phận xuất hiện ở Đạo Giới, sao có thể dễ dàng từ bỏ như vậy? Sư phụ cứ an tâm, kẻ kia có lẽ không làm gì ta.”
Đông Hoa trầm mặc hồi lâu mới thở ra một hơi: “Thôi được rồi, sắp tới ta cũng sẽ đến Đạo Giới...khi đó sẽ cùng ngươi phối hợp.”
“Được vậy thì tốt, ta cũng rất nhớ nàng.” Lạc Nam cười hề hề.
“Xú tiểu tử.” Đông Hoa khẽ cáu một tiếng, liền cắt đứt truyền âm.
Lạc Nam thu hồi Phá Đạo Lệnh, ngồi một mình suy tư...
Mặc dù nói là như thế, hắn vẫn có chút lo lắng về kẻ thần bí đã mang mình đến nơi này.
“Thiên Cơ Lâu, tiến hành dò xét nhân vật bí ẩn, mang ta đến đây có mục đích gì?” Lạc Nam hướng trong lòng hạ lệnh.
“KENG, Điểm Danh Vọng không đủ.” Thanh âm thông báo vang lên.
“Hít...” Lạc Nam hít một ngụm lãnh khí.
Điểm Danh Vọng của hắn hiện tại đã đạt đến con số khủng bố nhiều nhất từ trước đến nay, vậy mà không thể tra xét thân phận của một người.
Điều này chứng tỏ tu vi hoặc lai lịch của đối phương chắc chắn kinh thiên động địa.
Hắn âm thầm rùng mình, nhân vật như thế mang ta đi rốt cuộc có dụng ý gì?
Thở một hơi lấy lại bình tĩnh, hiện tại suy nghĩ cũng vô ích...nếu nhân vật như thế có ý đồ mưu hại, bản thân mình cũng không chống đỡ được, vậy chi bằng chuyện tới đâu tính đến đó.
“Thôi chết, vẫn còn phải tưới trà...”
Lạc Nam biến sắc, bình thường nếu hắn tỉnh táo...có thể cách không điều động vài tên Ma Ảnh lưu lại Thanh Trà Sơn thay mình gánh nước tưới tà, nhưng trong thời gian hôn mê bất tỉnh, đám Ma Ảnh sẽ mất đi người khống chế mà tạm dừng hoạt động.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức phi thục mạng trở về Độ Đạo Môn.
...
Vừa về đến chân núi đã nhìn thấy một thân ảnh phiêu nhiên thướt tha mang theo lười biếng đanh gánh nước.
“Sư tỷ...” Lạc Nam hô lên một tiếng, liền nhanh nhạy chạy đến tiếp nhận gánh nước trên vai nàng.
“Xú tiểu tử chạy đi đâu lêu lỏng, báo hại mấy tháng qua ta phải thay ngươi chăm sóc vườn trà.” Hương Trà thở phì phò đầy giận dữ nhìn hắn.
“Đệ đi đột phá Đạo Cảnh.” Lạc Nam vuốt vuốt mũi nói thật.
“Ồ...” Hương Trà kinh ngạc tròn mắt nhìn hắn, sau đó gật gật đầu hỏi:
“Ngươi đối nghịch thiên địa hay viễn siêu thiên địa?”
“Đối nghịch thiên địa mà thôi.” Lạc Nam khiêm tốn nói: “Ta đâu phải yêu nghiệt mà siêu thoát được thiên địa?”
“Như vậy cũng tốt, dù sao đối nghịch với thiên địa là có thể phá vỡ quy tắc, cũng rất bất phàm rồi.” Hương Trà hài lòng đưa tay vỗ vỗ vai hắn:
“Đã thừa tư cách, lần này nể mặt ngươi tu luyện quan trọng, không trách ngươi thất trách, chờ sư phụ trở về nói với bà ấy dẫn ngươi đi nhập môn, trở thành đệ tử chính thức.”
“Đa tạ sư tỷ luôn chiếu cố.” Lạc Nam cảm kích nói.
“Trở về.” Hương Trà phất tay.
...
Thời gian sau đó, Hương Trà sư tỷ nói rằng bản thân nàng phải đi làm nhiệm vụ tông môn, giao lại Thanh Trà Sơn cho hắn tiếp quản, đồng thời cũng nghiêm túc dặn dọ, khi chưa có mệnh lệnh của nàng hay sư phụ, bất kỳ ai cũng không được đến lấy trà, trừ khi có được Lệnh Bài do nhân vật Trưởng Lão trở lên cung cấp.
Đối với vấn đề này Lạc Nam cũng không kinh ngạc, dù sao thì đệ tử của tông môn nếu muốn có được tài nguyên tu luyện thì phải đi làm nhiệm vụ để đổi lấy, Hương Trà rời núi đi làm nhiệm vụ để đột phá cảnh giới cao hơn là chuyện bình thường.
Không Mộc Đạo Nhân cũng đang giống như thế, cố gắng chuẩn bị căn cơ thật vững chắc để có thể độ Thiên Đạo Kiếp, gia tăng tỷ lệ thành công.
Trong lúc nhất thời, Thanh Trà Sơn lại trở thành căn cứ của một mình Lạc Nam.
Mà hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội nghìn năm có một như vậy.
Nhân lúc cả Không Mộc Đạo Nhân và sư tỷ đi vắng, hắn rốt cuộc lấy ra một bình Dịch Thần Kỳ đã chuẩn bị sẳn.
Sử dụng Dịch Thần Kỳ pha vào bên trong Đạo Thuỷ, gia tăng hiệu quả của Đạo Thuỷ lên gấp hàng trăm lần.
Có Đạo Thuỷ được cải tiến, Lạc Nam bắt đầu tưới vào khu vực của Cảm Đạo Trà.
Rất nhanh, Cảm Đạo Trà phát triển vượt bậc, số lượng đề thăng lên rất nhiều.
Lạc Nam hí hửng đem số lượng Cảm Đạo Trà vượt mức hái lấy, có như thế sau khi trở về Không Mộc Đạo Nhân và sư tỷ cũng không thể phát hiện.
Một tháng như thế, hắn thu hoạch được gần một bao Cảm Đạo Trà do Đạo Thuỷ nâng cấp bồi dưỡng ra.
Tiến vào bên trong động phủ, Lạc Nam lấy ra chân thân thật sự của mình, Linh Hồn rời khỏi túi da nhập trở về chân thân.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ...
Khoảnh khắc đó Ma Đỉnh bên trong đan điền chấn động, vô số Quy Tắc Ma Đạo đã tự khắc hình thành, vờn quanh giữa trong và ngoài đại đỉnh.
Hiển nhiên vì Lạc Nam đã lĩnh ngộ thành công nên không khó tự sản sinh Quy Tắc Ma Đạo bên trong cơ thể.
Bất quá đúng như lời Kim Nhi nói, ở chân thân thật sự thì hắn vẫn chỉ là Cửu Cảnh Chí Tôn mà thôi, cần phải lĩnh ngộ đầy đủ 20 loại Quy Tắc Chi Lực mới mơ tưởng đến Đạo Cảnh.
Mà đây chính là nguyên nhân hắn hái Cảm Đạo Trà cho mình sử dụng.
Trước đó không thể dùng đến Cảm Đạo Trà vì phải tự thân khám phá, lý giải sự cao thâm của Quy Tắc Chi Lực, không dùng đến Cảm Đạo Trà hỗ trợ sẽ ảnh hưởng đến căn cơ.
Nhưng hiện tại hắn đã tự ngộ ra được một loại Quy Tắc viễn siêu thiên địa, nắm được nguyên lý vận hành của Quy Tắc, những Quy Tắc sau đó việc sử dụng Cảm Đạo Trà chỉ là chất xúc tác đẩy nhanh tốc độ mà thôi, không ảnh hưởng nữa.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam bắt đầu đun nước pha trà, đồng thời kích hoạt Gia Tốc Trận.
Rất nhanh, mùi trà thanh mát mang theo từng tia từng tia Quy Tắc tinh thuần đã thấm đẫm ruột gan.
Lạc Nam ở dạng chân thân trong động phủ chăm chú ngồi, túi da Tiểu Ma thì đặt ở trên hòn đá bên ngoài động phủ che mắt thiên hạ, do một tên Ma Ảnh điều khiển.
Hắn uống vào một ngụm Cảm Đạo Trà, bắt đầu câu thông với Quy Tắc Chi Lực tự nhiên...
Lần này là cảm thụ năm loại Quy Tắc Chi Lực cùng thời điểm tương ứng với ngũ hành.
Bởi vì đã có kinh nghiệm, không cần tỉ mỉ cảm ngộ từng loại...ngược lại hắn càng tự tin nắm giữ cả năm loại quy tắc kim, thuỷ, mộc, hoả, thổ trong cùng thời điểm.
Vù vù vù vù vù vù...
Quy tắc chi lực cuồn cuộn kéo đến xung quanh động phủ của Lạc Nam.
Có thêm Cảm Đạo Trà hỗ trợ nên lần này hắn lĩnh ngộ cực nhanh.
Chỉ trong ba tháng ngắn ngũi thời gian thật, Sát Kim Đỉnh, Huyền Thuỷ Đỉnh, Thiên Mộc Đỉnh, Diễm Tâm Đỉnh và Linh Thổ Đỉnh đều có được quy tắc chi lực.
Đáng gờm ở chỗ, bởi vì chân thân của Lạc Nam vốn là Hoá Vũ Bá Thần Thể, bên trong tự hình thành một vũ trụ riêng biệt độc lập với Đạo Giới sẳn rồi, nên hắn không cần tiến ra bên ngoài hỗn độn vẫn có thể ngộ ra và nắm giữ Quy Tắc Chi Lực ở dạng siêu thoát thiên địa, tương lai chân thân cũng sẽ nhập Đạo theo dạng cao cấp nhất.
Và đương nhiên Đạo Kiếp giáng xuống sẽ càng khủng bố hơn.
“Khà khà, cứ thế này không khó để lĩnh ngộ 20 loại Quy Tắc, tiến vào Đạo Giới quả thật là quyết định sáng suốt của ta.” Lạc Nam nở nụ cười đắc ý.
Dựa vào tiến độ lĩnh ngộ hiện tại, không ngoài vài năm nữa...hắn tự tin mình sẽ ngộ đủ 20 loại Quy Tắc Chi Lực.
Lại pha thêm một bình Cảm Đạo Trà muốn tiếp tục sử dụng.
Bất chợt hắn nhíu mày, cảm giác được có người tiến đến Thanh Trà Sơn.
Ngay lập tức hồn lìa khỏi xác, đem chân thân và tất cả Cảm Đạo Trà thu trở về Phá Đạo Lệnh, nhập vào túi da Tiểu Ma hành động.
Hắn đi ra nghênh tiếp, phát hiện người đến là hai tên nam đệ tử ăn mặc đồng phục Độ Đạo Môn.
Với tu vi của Lạc Nam hiện tại, không khó nhìn ra hai kẻ này đều là Đạo Cảnh Trung Kỳ, cao hơn hắn một tiểu cảnh giới.
Hai người này một thì cao gầy, một thì thấp béo...rất phù hợp hình tượng nhân vật quần chúng mà hắn thường gặp.
“Hai vị sư huynh đến Thanh Trà Sơn có gì chỉ dạy?” Lạc Nam chắp tay hỏi.
“Ai là sư huynh của ngươi? Một tên tiểu đồng cũng muốn làm sư đệ của ta?” Thanh niên cao gầy cười lạnh một tiếng, ngạo nghễ nói:
“Chúng ta nghe lệnh của Đoàn Duẫn sư huynh đến đây lấy Đại Đạo Trà và Diên Hương Trà, ngươi mau mau hái xuống.”
Lạc Nam nhíu mày, Diên Hương Trà là loại trà giúp tăng khả năng lĩnh ngộ thần thông, công pháp, vũ kỹ...còn Đại Đạo Trà lại có thể giúp Đại Đạo Cảnh tu luyện.
“Không biết hai vị có Lệnh Bài Trưởng Lão hay không?” Lạc Nam nói:
“Hương Trà sư tỷ căn dặn, chỉ khi có Lệnh Bài Trưởng Lão mới được phép lấy trà.”
“Lớn mật.” Hai tên đệ tử nhất thời phẫn nộ, lớn tiếng chất vấn:
“Ngươi có biết Đoàn Duẫn sư huynh là ai?”