Con Đường Bá Chủ

Chương 675: Lần lượt lôi kéo


“Cái này…”

Một đám người Lam gia, Cao gia cùng Chu gia sững người, hiển nhiên không nghĩ đến Thiên Tiên Môn đột nhiên đưa ra yêu cầu như vậy.

Mặc dù Thiên Vô Pháp đã chết, nhưng Thiên Tiên Môn vẫn còn mấy tên trưởng lão thực lực không kém, nhất là Đại Trưởng Lão càng là Ngọc Tiên Hậu Kỳ cường giả.

Đáng nói chính là vì gia nhập chiến trận muộn nên Thiên Tiên Môn các trưởng lão gần như ở trạng thái đỉnh phong, chiến lực toàn thịnh.

Nếu tính cả Thiên Tiên Môn, Cao gia, Chu Gia và Lam Gia liên hợp sẽ là một cổ lực lượng kinh khủng, bọn hắn tự tin thừa sức làm thịt Lạc Cầu Bại và nữ nhân đi bên cạnh hắn.

Về phần Lý Quảng đã tiêu hao hết lực lượng sau khi cầm chân một đám trưởng lão Thiên Tiên Môn, không cần lo ngại.

Dù sao cái giá một nửa bảo khố của Ngọc Cấp đỉnh phong thế lực không hề nhỏ, dù Lam gia, Cao gia và Chu gia ba thế lực chia nhau phân phối, vẫn sẽ là một khối tài sản kết xù.

Không thể không nói để báo thù cho Thiên Vô Pháp, đám trưởng lão này thật sự đã đưa ra một cái giá cực lớn.

Chỉ bất quá khiến Lam gia, Cao gia và Chu gia phân vân do dự chính là thân phận của Lạc Cầu Bại quá mức thần bí, tên này rất có thể là thiếu gia nhà nào đó ở Trung Tiên Giới đang ra ngoài lịch luyện, động vào hắn nói không chừng ngay cả mạng cũng không còn.

Bọn hắn không tin một thanh niên mang theo nữ nhân Ngọc Tiên mạnh mẽ làm bảo vệ, lại tùy tiện lấy ra Vương Cấp Kiếm Pháp sẽ là nhân vật tầm thường.

Chưa kể thủ đoạn giả trang thành diện mạo Ngọc Hải một cách hoàn mỹ, quả thật là nghe cũng chưa từng nghe qua.

“Hừ, dạo này bổn công tử không còn vui tính như trước nữa đâu, các ngươi bớt đùa đi!”

Đúng lúc này, chỉ nghe Lạc Cầu Bại cười lạnh một tiếng, ánh mắt căm tức nhìn mấy tên trưởng lão Thiên Tiên Môn nói:

“Đám lão già dám vu khống nữ nhân của ta là Ma Đầu ta còn chưa tính sổ, các ngươi ngược lại còn muốn trả thù?”

Đại Trưởng Lão Thiên Tiên Môn ánh mắt sắt lẹm nhìn chăm chú Lạc Cầu Bại nói:

“Nếu nữ nhân của ngươi không phải Ngọc Ma, vì sao đột nhiên ra tay giết môn chủ của chúng ta? Môn chủ của chúng ta và ngươi vốn không thù không oán!”

Đám người nghe vậy nhất thời có chút nghiền ngẫm, nghi ngờ nhìn Lạc Cầu Bại.

Đúng nha, Thiên Vô Pháp và Lạc Cầu Bại vốn dĩ không quen không biết…vì sao đột nhiên Lạc Cầu Bại cùng nữ nhân kia tập kích Thiên Vô Pháp?

Không hợp lẽ thường a…

“Hừ, thiếu chủ Thiên Bất Phàm của các ngươi từng đắc tội với ta, bổn công tử lập tức tìm phụ thân hắn tính sổ có gì sai à?” Lạc Nam sắc mặt thản nhiên nói.

Đám người nghe vậy sắc bừng tỉnh đại ngộ, trách không được a…Thiên Bất Phàm tính cách kiêu ngạo từ trước đến giờ ai cũng biết, số người hắn đắc tội nhiều lắm, chỉ sợ ngay cả Thiên Bất Phàm cũng không nhớ nổi.

“Ngươi ngậm máu phun người, với thực lực của ngươi nếu Thiếu Chủ đắc tội, làm sao hắn có thể toàn mạng?” Đại trưởng lão Thiên Tiên Môn sắc mặt cực kỳ khó coi chất vấn.

Hắn dám cam đoan Lạc Cầu Bại ra tay với Thiên Vô Pháp là vì lấy lại công đạo cho Thiên Vô Ảnh, nhưng lại không thể công bố cụ thể nguyên nhân bên trong, quá mức ủy khuất.

“Hừ, bổn công tử không thích chấp nhặt với tiểu bối, Thiên Bất Phàm dám chọc ta thì để phụ thân hắn gánh lấy, giết Thiên Vô Pháp vốn nằm trong kế hoạch!” Lạc Nam một mặt đương nhiên nói ra.

“Hít!”

Đám người hít sâu một hơi khí lạnh, Lạc Cầu Bại hành xử quá mức bá đạo, trực tiếp con làm cha chịu, đem lửa giận trút xuống đầu Thiên Vô Pháp chỉ vì Thiên Bất Phàm chọc đến hắn.

Trong lúc nhất thời đám người càng thêm e ngại Lạc Cầu Bại, phong cách hành xử như vậy cực giống đám thiếu gia bối cảnh lớn ở Trung Tiên giới a.

Chỉ là không biết vị này đến từ Vương giới hay Tôn giới đây.

Không thể chọc, tuyệt đối không thể chọc a…

Sự kính sợ và xu nịnh đối với Trung Tiên Giới đã ăn sâu vào trong máu đám người này…

Nhìn biểu hiện của Chu gia mấy cái thế lực, đám trưởng lão Thiên Tiên Môn giận không có chỗ phát tiết, đang định lên tiếng đã bị Lạc Cầu Bại cắt ngang:

“Không cần tiếp tục nói nhảm, các ngươi thành công chọc giận bổn công tử…ta quyết định toàn diệt Thiên Tiên Môn!”

Lời vừa nói ra, toàn trường tĩnh lặng…

“Ha hả!” Đại trưởng lão Thiên Tiên Môn cười lên dữ tợn : ‘Chỉ bằng ngươi và nữ nhân này ?’’

Thiên Tiên Môn dù sao cũng có nội tình thâm hậu, giống như Ngọc Tiên Môn mặc dù trước đó tổn thất thảm trọng…muốn diệt bọn hắn cũng phải bỏ một cái giá lớn.

Mặc dù Thiên Vô Pháp chết đi, nhưng bất kể là Cao gia, Chu gia cũng không dám nói sẽ diệt được Thiên Tiên Môn mà không phải trả giá đắt.

Thiên Tiên Môn đám trưởng lão biết rõ thân phận chân thật của Thiên Vô Ảnh, nên việc Lạc Cầu Bại là thiếu gia Trung Tiên giới chưa chắc đã là sự thật, bọn hắn mới không sợ Lạc Cầu Bại đâu, nếu không cũng chẳng muốn thuê Cao gia đám người liên hợp trả thù cho Thiên Vô Pháp.

Lạc Nam nghe vậy nhếch miệng, ra vẻ cao thâm khó dò nói : ‘Nếu trưởng bối nhà ta có mặt ở đây, một ngón tay cũng đủ nghiền chết Thiên Tiên Môn các ngươi !’

‘‘Khoác lác !’’ Thiên Tiên Môn cười lạnh khinh thường.

Lam gia, Cao gia với Chu gia nghe vậy sắc mặt nghiêm trọng.

‘‘Bất quá chỉ diệt đi một cái Thiên Tiên Môn không cần nhờ đến trưởng bối nhà ta ra tay vất vả !’’ Lạc Nam cười nhạt nhìn sang Chu gia, Lam gia và Cao gia nói:

‘‘Liên thủ cùng ta diệt Thiên Tiên Môn, bổn công tử cho các ngươi toàn bộ Bảo Khố và chiến lợi phẩm !’’

‘‘Vô liêm sĩ !’’ Thiên Tiên Môn đám trưởng lão quát lạnh, sắc mặt cả đám như màu gan heo.



Thằng khốn này dám lấy bảo khố của Thiên Tiên Môn ra làm phần thưởng như vật trong túi của hắn vậy.

Chưa dừng lại ở đó, chỉ thấy Lạc Cầu Bại bất chợt mỉm cười nhìn xuống Địa Tiên Môn vẫn đang ở ngoài cuộc, lôi kéo vào nói :

‘‘Địa Tiên Môn cũng có thể liên thủ, bổn công tử hứa sẽ chữa lành thương thế cho Môn Chủ của các ngươi trong vòng một tháng !’’

‘‘Cái gì ?’’

Toàn bộ Địa Tiên Môn chấn động, ngay cả Địa Ngọc Huyền cũng biến sắc mặt.

Địa Mạnh Hùng lúc này chẳng khác nào phế nhân, cơ thể tổn thương nghiêm trọng, dù dùng hết tài nguyên tích lũy trong Môn Phái, không có vài chục năm cũng đừng mong khôi phục.

Vậy mà Lạc Cầu Bại dám nói sẽ trong vòng một tháng chữa lành cho Địa Mạnh Hùng ?

Chuyện này có ý nghĩa rất quan trọng…Một cái Môn Phái không thể thiếu cường giả trấn thủ, nếu Địa Mạnh Hùng nhanh chóng khỏe lại, Địa Tiên Môn dù mất đi truyền thừa Tiên Vương cũng không ảnh hưởng quá lớn, dù sao thì Địa Ngọc Huyền cũng đã đem truyền thừa nhớ kỹ hết rồi, chỉ cần chậm rãi tiêu thụ mà thôi.

Cùng lắm chỉ mất Thổ Sa Hoàng Kỳ, mặc dù hơi đáng tiếc nhưng có thể chấp nhận.

‘‘Ngươi nói là thật ?’’ Đại Trưởng Lão Địa Tiên Môn chăm chú nhìn Lạc Cầu Bại nói ra.

‘‘Đương nhiên là thật, các ngươi cùng ta diệt trừ Thiên Tiên Môn, chẳng những có thể báo được thù còn có thể chữa thương cho Môn Chủ, một công đôi việc !’’ Lạc Nam ra vẻ không mấy quan trọng nói.

Nếu lôi kéo thêm cả Địa Tiên Môn, dù không có Lam gia…Chu gia hay Cao gia, hắn cũng tự tin diệt được Thiên Tiên Môn rồi.

Dù sao thì đám trưởng lão Địa Tiên Môn thực lực không kém so với đám trưởng lão Thiên Tiên Môn, lại thêm hắn và Vô Ảnh hiệp trợ, diệt Thiên Tiên Môn không hề khó.

Sở dĩ lôi kéo thêm Lam gia, Cao gia và Chu gia chỉ vì không muốn đám người này lập trường bất định sau đó đột nhiên chen vào gây phiền phức mà thôi.

“Làm sao ta tin được lời Lạc công tử nói ?’’ Địa Ngọc Huyền lên tiếng, ánh mắt khóa chặt thân ảnh Lạc Cầu Bại, bên trong có chút ý vị thâm trường.

Nếu người này thực sự có thể khôi phục cho phụ thân nàng trong một tháng, Địa Ngọc Huyền không ngại xuất động Địa Tiên Môn chúng trưởng lão.

Chỉ là ngoài ý muốn của Địa Ngọc Huyền, Lạc Cầu Bại không lên tiếng giải đáp thắc mắc của nàng, trái lại chỉ bình thản nói:

“Ngọc Huyền tiểu thư nếu không tin tưởng có thể không hợp tác, bổn công tử đây là đang cho Địa Môn Chủ cơ hội khôi phục thương thế…không có Địa Tiên Môn hỗ trợ thì ta vẫn tự tin giải quyết được Thiên Tiên Môn!”

“Cuồng vọng!” Đám trưởng lão Thiên Tiên Môn giận tím mặt.

Vì cái chết của Thiên Vô Pháp đã sớm kinh động toàn bộ Thiên Tiên Môn, lúc này chẳng những có thêm trưởng lão kéo đến, thậm chí còn có vài chục Chấp Sự đạt đến Ất Tiên, đội ngũ đông đảo vô cùng.

Mà toàn thể Địa Tiên Môn nghe được lời của Lạc Cầu Bại cũng cảm thấy tức giận, người này quá kiêu ngạo…không chứng minh được có thể chữa trị cho Môn Chủ, bọn hắn làm sao tin tưởng hợp tác?

Đúng lúc này, Lạc Nam lại bồi thêm một câu:

“Dù cho đến cuối cùng nếu bổn công tử không chửa trị cho Địa Môn Chủ được thì đã sao? Đây vẫn là cơ hội để Địa Tiên Môn trả thù Thiên Tiên Môn…Ngọc Huyền tiểu thư chẳng lẽ không muốn nắm bắt?”

Lời vừa nói ra Địa Tiên Môn trên dưới ánh mắt đều trở nên lấp lóe.

Sau chuyện lần này, quan hệ giữa Thiên Tiên Môn và Địa Tiên Môn đã chính thức trở thành thù địch, mặc dù không muốn công nhận…nhưng lời nói của Lạc Cầu Bại hoàn toàn hợp lý, đây là cơ hội tốt nhất để Địa Tiên Môn loại bỏ Thiên Tiên Môn giải quyết hận thù.

Dù Lạc Cầu Bại không thể cứu chữa cho Địa Mạnh Hùng, Địa Tiên Môn nếu muốn bảo thù cũng phải tham gia trận này.

“Lạc công tử nói không sai, Ngọc Huyền đồng ý liên thủ cùng ngươi giải quyết Thiên Tiên Môn! Về phần thương thế của gia phụ, Ngọc Huyền cũng lựa chọn tin tưởng Lạc công tử!”

Địa Ngọc Huyền rốt cuộc lên tiếng, môi thơm hé mở ăn vào Tiên Đan khôi phục phần nào Tiên Lực, ngự không mà lên…cùng Lạc Nam đứng chung một chiến tuyến.

Có câu nói của Địa Ngọc Huyền, đám trưởng lão Sự của Địa Tiên Môn rốt cuộc không do dự nữa, cử ra một vị bảo vệ Địa Mạnh Hùng, còn lại cũng bùng nổ Thiết Thổ…sát ý đằng đằng đối diện Thiên Tiên Môn đám người.

Vì chiến trường diễn ra trên không Địa Tiên Môn, đám Chấp Sự của Địa Tiên Môn bận rộn đứng dưới đất hóa giải dư ba công kích, bảo vệ hàng vạn đệ tử…nên không thể gia nhập chiến trường.

Bằng không có thêm Chấp Sự Địa Tiên Môn gia nhập, ưu thế về nhân số Chấp Sự của Thiên Tiên Môn sẽ không sót lại chút nào.

Cục thế nhất thời tiến vào giằng co, mà Cao gia, Chu gia cùng Lam gia vẫn chưa ra quyết định.

“Khốn kiếp, Địa Tiên Môn các ngươi muốn liều chết cùng chúng ta sao?” Thiên Tiên Môn Đại Trưởng Lão rống giận nhìn Địa Ngọc Huyền nói.

“Hừ, tiểu nhân vô sĩ như Thiên Tiên Môn nên sớm bị diệt!” Đại Trưởng Lão Địa Tiên Môn không chút khách khí phản bác nói.

Sắc mặt toàn thể Thiên Tiên Môn cực kỳ khó coi, một Địa Tiên Môn đã không kém gì bọn hắn, lại có thêm Lạc Cầu Bại và Thiên Vô Ảnh, khó chơi cực kỳ.

“Toàn bộ bảo khố! Chỉ cần hỗ trợ chúng ta, Lão Phu cho các ngươi toàn bộ Bảo Khố!” Đại trưởng lão Thiên Tiên Môn hít sâu một hơi nhìn Lam Thủy Kiệt, Chu Thương cùng Cao Vĩnh mở miệng.

Hiển nhiên đến bước đường cùng, Thiên Tiên Môn không còn lựa chọn nào khác.

Đáng tiếc phải khiến Thiên Tiên Môn thất vọng, Chu Thương lại đưa ánh mắt nhìn sang Lạc Nam mở miệng:

“Lạc công tử, nếu diệt Thiên Tiên Môn…có thật toàn bộ tài sản của bọn hắn sẽ giao cho chúng ta chứ?”

“Chu Thương…ngươi khốn nạn!” Thiên Tiên Môn đám trưởng lão mắng to.

“Ha hả, đương nhiên!” Lạc Nam không chút do dự gật đầu: “Tài sản của Thiên Tiên Môn bổn công tử còn chưa nhìn vào mắt, toàn bộ thuộc về các vị phân phối!”

“Như vậy…” Lam Thủy Kiệt, Chu Thương cùng Cao Vĩnh cười gằn, xuất động cường giả tam đại thế lực đem Thiên Tiên Môn vây vào trung tâm.

“Khốn nạn! các ngươi vì sao có thể trở mặt nhanh như vậy?” Thiên Tiên Môn sắc mặt trắng nhợt quát.



Cao Vĩnh Chu Thương mấy người cười nhạt.

Kết cục dù như thế nào, tài sản của Thiên Tiên Môn cũng sẽ vào tay bọn hắn.

Như vậy cần gì phải đứng về phía Thiên Tiên Môn mà đắc tội với người có thân phận bí ẩn khó lường như Lạc Cầu Bại?

Theo bọn hắn thấy, thay vì mạo hiểm đắc tội Lạc Cầu Bại, thì liên thủ diệt đi một Thiên Tiên Môn thiếu vắng Thiên Vô Pháp đơn giản hơn nhiều.

Huống hồ diệt đi Thiên Tiên Môn cũng giảm bớt một phương chia sẽ truyền thừa của Tiên Vương với bọn hắn.

Quả là nhất cử đa tiện…

Địa Ngọc Huyền nhìn một đám Thiên Tiên Môn cười trên nỗi đau của người khác chế nhạo nói:

“Không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có kẻ thù vĩnh viễn…chỉ có lợi ích là thứ thiết thực nhất!”

“Ngươi!” Thiên Tiên Môn đám người ánh mắt muốn phún hỏa.

Lạc Nam không muốn tiếp tục kéo dài, một tay hạ xuống, lạnh lùng gằn từng chữ:

“Toàn lực! giết!”

Thiên Vô Ảnh ánh mắt lấp lóe Lôi Đình, Ma Lực trong Đan Điền cuộn trào dữ dội sau đó toàn bộ chuyển thành Lôi Tiên Lực, trong bàn tay xuất hiện hai thanh Lôi Mâu dữ tợn:

“Lôi Mâu Xuyên Tiên!”

Như hổ lạc bầy cừu, Thiên Vô Ảnh môi mộng hé mở, dẫn đầu phát động công kích…

Khí tức Ngọc Tiên mạnh mẽ ầm ầm bùng nổ mà ra khiến sắc mặt Chu Thương cùng Cao Vĩnh đám người tràn ngập ngưng trọng.

Thực lực của nữ nhân này không kém bất kỳ ai trong số bọn hắn, cũng may lựa chọn đứng về phía nàng.

“Thiên Vô Ảnh, dám giết ca ca ruột, ngươi chết không yên lành!”

Một tên trưởng lão Thiên Tiên Môn sắc mặt phẫn hận, Quang Minh Tiên Lực ầm ầm ngưng tụ phi tốc mà đến.

“Siêu Hồn – Định Hồn!”

Lạc Nam chân đạp Tốc Biến theo sát Thiên Vô Ảnh, lúc này hắn biến bản thân mình thành vai trò phụ trợ, yểm hộ cho Thiên Vô Ảnh.

Tên trưởng lão vừa lao đến chưa kịp định thần, toàn bộ cơ thể đã bị định trụ cứng ngắc.

XOẸT…

PHỐC…

Thiên Vô Ảnh không bỏ qua cơ hội, Lôi Mâu đã dữ tợn xuyên thấu lòng ngực tên trưởng lão, nhất kích tất sát.

Đại chiến vừa nổ ra, Lạc Cầu Bại cùng Thiên Vô Ảnh lại phối hợp diệt sát một Ngọc Tiên, thật sự quá mức kinh khủng, toàn trường chấn động dữ dội.

“Hồn Tu…Lạc Cầu Bại còn là Hồn Tu, cẩn thận ổn định Linh Hồn khi đối đầu với hắn!”

Đại Trưởng Lão Thiên Tiên Môn gầm thét lên nhắc nhở đám người.

“Hồn Tu sao?” Toàn trường giật mình, sự quỷ dị và hy hữu của Hồn Tu bọn hắn cũng từng nghe qua, không ai lường trước Lạc Cầu Bại còn có thủ đoạn như vậy.

Chu Thương, Cao Vĩnh, Lam Thủy Kiệt mấy người dùng ánh mắt kiêng kỵ nhìn về phía Lạc Nam cùng Thiên Vô Ảnh.

Hai người này kết hợp miểu sát Ngọc Tiên quá dễ dàng, tuyệt đối không thể đắc tội.

Bọn hắn không biết là lúc này Lạc Nam đang cưỡng ép Linh Hồn đau đớn, hai lần thi triển Siêu Hồn liên tục làm hắn cực kỳ khó chịu.

Cũng may đối tượng thi triển đều là đơn mục tiêu, lại có Ôn Hồn Liên Bảy Cánh hỗ trợ, Linh Hồn của hắn vẫn chèo chống được.

BÙM…

Một cổ thi thể bị chia làm hai nửa, đó là một tên Chấp Sự của Thiên Tiên Môn.

Mà đối thủ của tên xấu số này là Địa Ngọc Huyền vừa thu chân lại…

Đôi chân hoàn mỹ của nàng vẫn còn Thiết Thổ kiên cố gia trì như một thanh Vũ khí thực thụ.

Địa Ngọc Huyền một cước đạp Ất Tiên Viên Mãn thành hai mảnh…

Chưa dừng lại ở đó, nàng như một nữ chiến thần hoành tảo chiến trường, dùng Đôi Chân đạp vỡ mọi đối thủ…

“Cước pháp sao?” Lạc Nam chứng kiến một màn này âm thầm kinh ngạc.

Hắn đã sớm chú ý đến đôi chân thon dài linh hoạt của Địa Ngọc Huyền từ lần giả trang thành Ngọc Hải đi xem mắt…

Không ngờ chủ công mà nữ nhân này tu luyện lại là Cước Pháp…

Thú vị a…