Cơn Gió Mang Em Đến Bên Tôi

Chương 18: Bất thường


Tôi cất xe xong liền ra với em, lúc ấy em đang cúi gằm mặt xuống, biểm cảm lộ rõ ra vẻ nghi hoặc cộng thêm chút bức bối.

Trông em như vậy tôi cũng đã đoán ra được phần nào rằng em thấy được sự kì lạ của Mary. Tôi lên tiếng để xóa tan đi bầu không khí yên lặng, căng thẳng ấy.

- Diana!

- H...hả! Anh gọi em sao?

- Ngoài em ra còn ai nữa sao. Mọi người đã đến đông đủ hết chưa vậy?

- Chưa, chỉ mới có...

- Có ai?

- Mary.

- Cô ta đến thật sao?

- Phải, hiện tại đang ở trong phòng chờ.

- Vậy thì mau vào thôi.

- Vâng.

Tôi cùng em đi vào trong cửa hàng, vừa bước vào đã thấy Mary ngồi chờ ở hàng ghế trống. Đột nhiên cô trợ lí của em bước ra khỏi phòng quản lí để chào hỏi.

- Dạ chào quản lí Ry ạ.

Chắc hẳn mọi người đều chưa biết tên đầy đủ của em là Rynee Diana.

- Chào cô Rose, sao giờ này mọi người còn chưa tới nữa?



- Dạ, họ có gọi cho tôi nói rằng đang bị kẹt xe nên sẽ đến hơi muộn. Mà anh chàng bên cạnh quản lí là?

- Tôi là Kyno Jame, hiện tại là giám đốc của trung tâm thương mại Rock Kyno. /tôi đáp lại câu hỏi của trợ lí Rose/

- Ồ, thì ra là anh Kyno từng một thời làm mưa làm gió đây mà. Không ngờ lại có dịp được gặp mặt trực tiếp, thật vinh dự cho tôi quá.

- Cô quá khen rồi, tôi không nổi tiếng đến vậy đâu.

- Từng một thời làm mưa làm gió?

- À, quản lí mới về nước nên chắc hẳn không biết. Anh Kyno trước đây từng là người mẫu quảng cáo cho thương hiệu của chúng ta đấy.

- Sao tôi không hay biết chuyện này nhỉ?

- À, cô không biết cũng phải. Anh ấy chỉ quảng cáo cho thương hiệu trong nước chứ không kí hợp đồng quốc tế.

- Ra là vậy, nhưng chi nhánh chúng ta mới mở mà, vậy anh ấy chụp quảng cáo ở đâu?

- Nếu tôi nhớ không nhầm thì là ở phố Desocn, chi nhánh ấy nằm ở ngay cạnh tiệm tạp hóa tên Hincah.

- Tiệm tập hóa Hincah! Chẳng phải trước đây anh làm thêm ở đấy sao? Đừng có nói với em làm anh làm nguời mẫu cho thương hiệu Shinkai sau khi anh đỗ đại học và làm việc tại Hincah đấy nhé. /em nói nhỏ với tôi/

- À...đúng là như vậy. Anh cũng không muốn đâu nhưng họ cứ nài nỉ mãi nên anh cũng hết cách.

- Vậy mà anh dấu em.

- Xin lỗi mà, thực sự anh cũng chả nhớ ra anh từng làm việc này.

- Hóa ra đó là lí do tại sao mấy em gái gặp anh là ngã như điếu đổ. /em đùa dỡn với tôi/

- Làm gì tới mức đấy chứ.



- Không liên quan lắm nhưng cho tôi hỏi một chút. /trợ lí Rose nói/

- Vâng, cô cứ hỏi đi ạ, nếu được thì tôi sẽ giải đáp.

- Anh Kyno và quản lí Rynee đây là gì của nhau ạ?

- H...hả! /em lộ ra vẻ mặt bối rối/

- Biểu hiện này không phải là hai người đang hẹn hò đấy chứ? /trợ lí Rose nói như kiểu đang chêu ghẹo chúng tôi/

- Ấy, không không.

- Chúng tôi chỉ mới bắt đầu tìm hiểu thôi. /tôi lên tiếng đáp/

Cùng lúc đó, tôi có liếc qua nhìn xem có thấy được điều gì kì lạ ở Mary không. Nhưng cô ta vẫn ngồi thản nhiên không lộ ra cảm xúc gì hết. Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với cô ta không?

Trợ lí mỉm cuời vui vẻ có lẽ là rất mừng cho chúng tôi, rồi sau đó cô ấy nhìn vào đồng hồ trên tay.

- Ồ, các ứng viên có vẻ sắp đến nơi rồi thưa quản lí. Có lẽ chúng ta nên vào trong thu xếp một chút.

- À, được. Anh đứng bên ngoài đợi nhé!

- Anh không vài trong được sao?

- Không cần thiết đâu, nếu có người tới phiền anh bảo họ ngồi ghế chờ em chút.

- À...được.

Nói xong em cùng Rose vào phòng quản lí để lại tôi cùng với Mary bên ngoài.

Tôi bước gần về phía Mary, mặt đối mặt với cô ta. Cô ta ngước lên nhìn tôi bằng ánh mắt thất thần, sau đó nắm lấy tay của tôi.