“Cô nói gì? Huyền Hạo ấn tay lên ngực tôi...”
Tiêu Băng Tuyết giật mình, vô thức chạm vào bộ ngực cao ngất của cô, lại vuốt ve đôi môi gợi cảm của cô: “Hơn nữa, Huyền Hạo còn hôn môi tôi?”
“Trời ơi, vậy chẳng phải tôi và Huyền Hạo đã hôn nhau sao? Mà Huyền Hạo cũng cướp đi nụ hôn đầu của tôi... Nụ hôn đầu của tôi lại là cho Huyền Hạo?!”
Nghĩ đến đây, Tiêu Băng Tuyết đỏ bừng cả mặt, không giấu được sự ngượng ngùng xen lẫn vui mừng, khóe miệng cũng cong lên. Nàng tiểu thư kiêu ngạo này, rõ ràng là đã rung động!
Tiêu Băng Tuyết đột nhiên hỏi tiếp: “Tiểu Vũ, Huyền Hạo độ tiên khí cho tôi lúc. nào? Cô thấy tướng mạo của hắn thế nào? Mau kể cho tôi nghe!”
Vương Tiểu Vũ giật mình, nhớ lại lời dặn dò cẩn thận của Diệp Huyền về việc giữ bí mật, đành cố găng nói dối: “Hắn nói thân phận của mình đặc biệt, lúc truyền độ tiên khí đã bảo tôi quay người đi, nên tôi không biết hắn trông thế nào...”
Tiêu Băng Tuyết thất vọng, nhưng ngay lập tức lại tỏ ra hiểu chuyện: “Cũng đúng, thân phận của hắn không tầm thường, lại là chiến bộ cơ mật. Tuy nhiên tôi cảm thấy hắn chắc chắn là một người đàn ông tuấn tú, phong độ...
“Chuyện này...”
Vương Tiểu Vũ nhìn Tiêu Băng Tuyết tưởng tượng về ngoại hình của Diệp Huyền, trong lòng lo lắng: “Nếu sau này tiểu thư biết Diệp Huyền chính là Huyền Hạo đại nhân, thì cô ấy sẽ nghĩ như thế nào?”
Tiêu Băng Tuyết thấy Vương Tiểu Vũ hoảng hốt, vội vàng lo lắng hỏi: “Tiểu Vũ, cô không sao chứ? Có bị thương gì không?”
“Không, không sao.”
Vương Tiểu Vũ vội vã xua tay, lại một lần nữa thầm chột dạ. Lúc này, phân đội cứu viện của chiến bộ chạy tới.
“Tiểu thư, Tiểu Vũ, cuối cùng cũng tìm được hai người!”
Phó quan Vương Phi nhìn thấy Tiêu Băng Tuyết và Vương Tiểu Vũ, lập tức vui mừng khôn xiết, hốc mắt đỏ hoe!
Vài ngày trước, hắn được Diệp Huyền cứu khỏi một trận đánh, nên hôm nay may mắn thoát chết. Tiêu Băng Tuyết và Vương Tiểu Vũ cũng rất vui mừng, vội vàng kéo cổ áo mà Huyền Hạo mở ra lên, rồi cùng mọi người lên thuyền rời đi. Vương Tiểu Vũ nhìn hòn đảo dần dần đi xa, trong lòng thầm nghĩ:
“Nếu gặp lại Diệp Huyền đại nhân, ta nhất định phải đối xử tốt hơn.”
Nghĩ đến Diệp Huyền chính là Huyền Hạo đại nhân trong truyền thuyết, Vương Tiểu Vũ vẫn còn cảm thấy có chút hoảng hốt.
Ngày hôm sau.
Tin tức Tiêu Băng Tuyết hợp lực với các vị chiến thần của Giang Nam chiến bộ giết chế Thiên Cẩu đại vương đã lan truyền khắp nơi. Các nàng anh dũng chiến đấu, cũng đã nhận được sự đánh giá cao của chiến bộ.
Tất cả chiến sĩ tham gia truy bắt đều được đề bạt thăng chức nửa cấp, ghi nhận công lao và ban thưởng bốn trăm vạn!
Đặc biệt, Tiêu Băng Tuyết trong lúc nguy nan đã anh dũng tấn công Thiên Cẩu đại vương, ngăn chặn thương vong quy mô lớn cho chiến bộ, lập chiến công hạng nhì!
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!