“Đại ca quả nhiên là cao thủ!”
Dương Duy cũng cười thoải mái, trong lòng tràn đầy ngưỡng mộ và ghen tị với Diệp Huyền!
Gần đến khi bữa tiệc kết thúc.
Tổng bộ gọi điện thoại cho Phiền Chiến Vương và yêu cầu hắn nhanh chóng trở về thủ đô ngay lập tức để giải quyết một số việc công rất khẩn cấp.
“Thật đáng tiếc, vốn dĩ tôi còn muốn ở lại thêm vài ngày để ôn chuyện với cậu!”
Phiền Chiến Vương năm chặt tay Diệp Huyền, lưu luyến không rời. “Không sao, sau này vẫn còn rất nhiều cơ hội.”
Diệp Huyền vỗ vỗ mu bàn tay Phiền Chiến Vương: “Lần này uống rượu nói chuyện phiếm không phải cũng rất vui sao?”
“Đúng vậy, đúng vậy!” Phiền Chiến Vương mỉm cười tạm biệt rồi rời đi.
“Phiền Chiến Vương đã đi, đồng nghĩa với việc thời gian quản lý chặt chế cũng đã kết thúc!”
Vẻ mặt của Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh lập tức trở nên có chút bất an:
“Oán giận của nhà họ Phùng và nhà họ Khổng đã sâu, mấy ngày tới nhất định sẽ có hành động!”
Lâm lão gia, Lưu Công Thiên, Giang Kim Bưu và bác sĩ Trương cũng âm thầm gật đầu: “Cái gọi là minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng! Chỉ sợ họ giở trò sau lưng!”
Diệp Huyền bình tĩnh mỉm cười: “Họ muốn chơi thế nào thì chúng ta đều theo đến cùng. Và nếu mọi người muốn trở thành thành viên của Thương hội Giang Nam, mọi người cần phải bước vào ngưỡng một trăm tỷ, tập đoàn của mọi người còn chưa đủ tài sản đến vậy.”
“Vậy thì mọi người nên nắm lấy cơ hội và lấy tất cả tài nguyên tốt dưới danh nghĩa của nhà họ Phùng và nhà họ Khổng!”
Nghe được lời của Diệp Huyền, tất cả mọi người không khỏi giật mình!
Điều này chẳng phải tương đương với việc thôn tính cả nhà họ Phùng và nhà họ Khổng sao? Tổng tài sản của hai nhà họ quả thực là hơn một trăm tỷ!
Đây là tham vọng cỡ nào! “Diệp Huyền, cậu định thôn tính cả nhà họ Khổng và nhà họ Phùng sao?” Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu lo lắng nhìn Diệp Huyền.
Vẻ mặt của bác sĩ Trương, Lâm lão gia và những người khác cũng trở nên nghiêm trọng.
“Có gì không thể?”
Diệp Huyền nhìn thấy vẻ mặt hoài nghi của mọi người, ngược lại là không hiểu mà hỏi lại.
“Chuyện này...”
Thấy Diệp Huyền dường như không nói đùa, mọi người hít sâu một hơi, nhịp. tim đập nhanh!
Đồng thời, họ cũng cảm thấy phấn khích lạ thường! “Nhà họ Phùng và nhà họ Khổng luôn độc đoán và kiêu ngạo ở Dương Thành, trong tay họ cũng có rất nhiều giao dịch mờ ám, từ lâu chúng tôi đã có rất nhiều ý
kiến về họ.”
muốn diệt trừ cái u ác tính lớn của xã hội này đương nhiên là chuyện vô cùng tốt!”
Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu thấp giọng nói, họ cũng biết khả năng thông thiên của Diệp Huyền!
Trong giới kinh doanh, hắn có thể nhờ ông trùm đầu tư Hồng U Tử giúp đố!
Trong Chiến bộ, Phiền Chiến Vương đối xử với hắn như khách VIP, tất cả lãnh đạo cấp cao đều phải nể mặt hắn!
Nếu một người có quyền lực như vậy muốn dạy cho nhà họ Phùng và nhà họ. Khổng một bài học, thì đó nhất định là một trận tai hoạ ngập đầu cho hai gia tộc!
Trong lòng nghĩ vậy, mọi người đều trở nên vô cùng hưng phấn.
Bởi vì một khi nhà họ Phùng và nhà họ Khổng sụp đổ, nhà họ Lưu, nhà họ Giang, nhà họ Lâm, cùng với Tập đoàn Lâm Thị nhất định sẽ có cơ hội phát triển nhảy vọt!
Điều này cũng giống như sau khi tập đoàn nhà họ Vương bị tiêu diệt trước đó, phần lớn tài nguyên của tập đoàn Vương Giả đều rơi vào danh nghĩa của Tập
đoàn Lâm Thị!
“Nhà họ Phùng, nhà họ Khổng, mấy người dám đắc tội đến Diệp Huyền, mấy người sẽ phải đi đến đường cùng!”
Lưu lão gia, Giang Kim Bưu và vợ thầm nghĩ trong lòng, cùng bước ra khỏi Thủy Long cư với sự phấn khích và mong đợi.
Tại thời điểm tách ra.
“Diệp Huyền, tối nay anh ngủ ở đâu?”
Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh đều nhìn chằm chằm Diệp Huyền với ánh mắt tha thiết.
Trong mắt chứa sự mong đợi nồng đậm.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!