Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4113: Chân dài


“Và trốn vào trong Phong Ma Cốc!” “Ha ha... lão Bạch à, ông đúng là quá thận trọng rồi!”, lão Hà phì cười lắc. đầu: “Hai chúng ta đều dùng hết tất cả sức lực mới thoát khỏi thiên lôi đánh giết,

tên nhóc đó có tư cách gì thoát ra được chứ?”

“Cho dù hắn thoát được, hắn dám tiến vào Phong Ma Cốc, thì cũng là tìm cái chết!”

“Cùng đúng!”

Bạch Tông Hà kiêng sợ nhìn vào sâu trong Phong Ma Cốc, hai người quay người mau chóng bỏ đi.

Cùng lúc đó, lối vào Phong Ma Cốc.

Diệp Bắc Minh đặt Đạm Đài Yêu Yêu và Liễu Như Khanh xuống, hơi sợ hãi thở hắt ra: “Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, vừa nãy may mà có cô!”

“Nếu không phải có cô, ba người chúng tôi thực sự bị thiên lôi đánh thành tro rồi!”

Vừa nãy hàng ngàn hàng vạn đường thiên lôi nghiền áp xuống!

Diệp Bắc Minh đặt cược một phen, lấy ra kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chỉ thẳng lên bầu trời!

Một cảnh như trong dự liệu khiến anh vui mừng xuất hiện!

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục giống như cột thu lôi, tất cả thiên lôi đều bị nó hút hết vào trong!

Diệp Bắc Minh mới bồng hai sư tỷ xông vào Phong Ma Cốc!

Vù!!

Đột nhiên.

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục run lên, một đường quang ảnh màu máu xông ra!

Lại ngưng tụ thành một cô bé bảy tám tuổi: “Chủ nhân, vừa nấy tôi đã ăn no quái”

“Sau này còn có chuyện tốt như vậy, anh tuyệt đối đừng quên tôi đấy!” “Hay là anh lại hô thêm mấy lần đi?”

“Mãi!

Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Đây là bản thể của cô sao?”

Cô bé cười, khóe miệng hiện lên hai cái lúm đồng tiền: “Đúng thế, chủ nhân, đây là bản thể của tôi! Vừa nãy đã hấp thụ đủ năng lượng, liền tịnh hóa thành công!”

“Dáng vẻ này là tôi hóa thành dựa theo lúc tôi tỉnh lại, nếu chủ nhân thích lớn tuổi hơn một chút, tôi cũng có thể biến ra”.

Vừa dứt lời.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!