Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 506: “Đây là lệnh bài của tôi!”


 “Anh chắc chắn không? Được! Được! Tôi biết rồi!”  

 

…  

 

Mười giờ tối.  

 

Tổng bộ tập đoàn Tuyết Minh thành phố Giang Nam.  

 

Một đám người đột nhiên xuất hiện dưới lầu tòa nhà tập đoàn Tuyết Minh.  

 

Xông vào không hề kiêng sợ!  

 

“Các người làm gì thế hả, người không phận sự cấm vào trong!”  

 

Đám bảo vệ thấy vậy, sắc mặt sầm xuống, lên trước ngăn cản.  

 

Những nhân viên bảo vệ này là cao thủ do Vạn Lăng Phong sắp xếp.  

 

Ba mươi mấy người đều là võ giả cấp địa trở lên.  

 

Đủ để canh gác cửa lớn.  

 

Phập!  

 

Nhưng những bảo vệ võ giả cấp địa này vừa xông lên, đã bị một luồng sóng khí đánh bay.  

 

Thậm chí còn không lại gần được trong vòng ba mét.  

 

Sau khi bọn họ xông vào tòa nhà tập đoàn Tuyết Minh, liền đi vào thang máy.  

 

Trực tiếp lên văn phòng của Hạ Nhược Tuyết.  

 

Phập!  

 

Đẩy mở cửa.  

 

Hạ Nhược Tuyết đang ngồi trước bàn làm việc, tăng ca xử lý công việc của công ty.  

 

Cũng không ngẩng đầu lên nói: “Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, vào phòng thì phải gõ cửa!”  

 

Giọng của một người phụ nữ vang lên: “Mẹ đến gặp con, cũng phải gõ cửa sao?”  

 

Long Quốc.  

 

Trong tòa núi sâu cổ xưa.  

 

Phùng Hòa Bình như phát điên, từ Hương Đảo chạy một mạch về nơi này.  

 

“Người đến là ai?”  

 

Lính canh gác cửa núi của điện Huyết Hồn nhìn thấy Phùng Hòa Bình, lớn tiếng quát.  

 

Phùng Hòa Bình cất giọng run run: “Tôi là Phùng Hòa Bình, là huyết sứ xếp thứ chín mươi bảy của điện Huyết Hồn!”  

 

“Đây là lệnh bài của tôi!”  

 

“Xảy ra chuyện lớn rồi, tôi muốn gặp điện chủ!”  

 

Phùng Hòa Bình ném ra lệnh bài thân phận điện Huyết Hồn của mình.