Đủ Ngọt

Chương 24


Cô đã nghĩ rằng một người muốn cống hiến cuộc đời mình cho AI như anh sẽ không muốn lãng phí thời gian của mình vào những hành động cuộc sống tầm thường này.

Sau một hồi kinh ngạc, Cố Tri Vi mím môi cười, bê cho mình một bát cháo kê.

Giang Thuật thêm một ít đường nâu vào cháo hạt kê, có vị hơi ngọt nhưng không khiến người ta cảm thấy ngấy.

Hương vị mềm tan và khá ngon.

Có lẽ vì ăn đồ ngọt nên Cố Tri Vi cảm thấy dạ dày và trái tim thoải mái hơn rất nhiều.

Vừa nghĩ Giang Thuật nhất định phải dậy sớm nấu cháo, cô liền nóng lòng lấy điện thoại gửi cho anh một tin nhắn:

[Cảm ơn cháo của anh, rất ngon! ]

Bây giờ Giang Thuật nhất định rất bận rộn, cho nên tin nhắn của Cố Tri Vi gửi đi như đá chìm xuống đáy biển.

Nhưng cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý và không quan tâm.

Cô vui vẻ ăn hết hai bát cháo hạt kê, thu dọn đống bừa bộn một chút rồi mới ra ngoài.

Sau khi Cố Tri Vi đến phòng học khiêu vũ, cô ngay lập tức thay quần áo để khởi động và bắt đầu luyện tập.

Cúp Kim Quế sẽ được tổ chức vào cuối tháng 10, bây giờ Cố Tri Vi chỉ còn hai tháng để tập luyện.

Cho nên, cô phải lấy lại tinh thần làm việc chăm chỉ và phấn đấu trở nên xuất sắc.

Huống hồ, hôm qua dưới sự hướng dẫn của Nhiệm Huệ, cô đã thay đổi một số động tác, vì vậy càng cần phải dành nhiều thời gian để luyện tập thật nhuần nhuyễn.

Cố Tri Vi luyện tập từ khoảng giữa trưa cho đến ba giờ chiều.

Trong lớp học khiêu vũ to lớn, cô là người duy nhất lặp đi lặp lại các bước nhảy.

Ngoài cửa sổ ánh nắng nhàn nhạt, sắc trời u ám, nhưng không khí lại cực nóng, phảng phất sắp có cơn mưa rất lớn kéo về.

Ngay cả khi điều hòa trong phòng học nhảy được vặn ở mức thấp nhất, sau khi buổi tập của Cố Tri Vi kết thúc người cô vẫn đầy mồ hôi.

Bộ quần áo tập nhảy trên người gần như ướt đẫm.

Tay chân và thân thể đều cảm thấy đau nhức.

Cô cảm thấy gót chân của mình bị kéo và cọ xát trong khi khiêu vũ, nên bây giờ rất đau.

Cố Tri Vi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dừng lại và nghỉ ngơi trong hai mươi phút.

Trong khoảng thời gian này, để giải tỏa trạng thái tinh thần căng thẳng, cô đã đăng nhập vào app lồng tiếng trong điện thoại di động để giải trí.

Đây là bí mật ít người biết của Cố Tri Vi.

Từ khi còn học cấp 2, cô đã biết đến app lồng tiếng này nên đã cố gắng tìm tài liệu để lồng tiếng trên app.

Lồng tiếng như một trò tiêu khiển sau khi khiêu vũ.

Trong vài năm qua, tài khoản của Cố Tri Vi trên app đã có gần 100.000 người hâm mộ.

Mọi người đều thích nghe chương trình lồng tiếng của cô, thậm chí vào năm thứ ba trung học, đã có các công ty liên quan liên hệ muốn ký hợp đồng với cô, để cô được đào tạo chuyên nghiệp và chính thức trở thành một diễn viên lồng tiếng.

Chỉ là vào thời điểm đó, Cố Tri Vi phải chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học và tâm trí dành cho việc khiêu vũ cho nên cô căn bản không chút nghĩ ngợi mà trực tiếp từ chối lòng tốt của đối phương.

Từ lâu, cô luôn coi lồng tiếng là sở thích sau giờ học.

Khi thể chất và tinh thần kiệt quệ thì sẽ được hồi đầy máu ngay lập tức.

Nhưng hôm nay Cố Tri Vi đã không thực hiện được ước nguyện của mình.

Ngay khi mở app lồng tiếng, cô ấy đã bị tin nhắn Wechat làm phân tâm.

Cố Tri Vi có linh cảm rằng người gửi tin nhắn cho cô là Giang Thuật.

Chắc hẳn anh đã nhìn thấy tin nhắn của cô gửi cho anh.

Sau đó, cô ấy nhấp vào Wechat để kiểm tra và đúng là như vậy!

[Không có gì!]

Một câu đơn giản, ngữ khí bình đạm, ôn nhu khách khí.

Môi đang cong lên của Cố Tri Vi từ từ bị kìm nén hạ xuống dần thì Giang Thuật lại gửi tin nhắn đến:



[Về “nghĩa vụ vợ chồng” tối qua em nói tới tôi không phản đối. Hôm nay tôi sẽ tan làm sớm về nhà dọn đồ.]

Giang Thuật vẫn ngắn gọn như mọi khi.

Hầu như không một từ nào là vô nghĩa

Nhưng điều kỳ lạ là thông điệp mà Giang Thuật gửi đến từng chữ rất rõ ràng nhưng Cố Tri Vi nhìn chằm chằm vào nó một lúc lâu, nhưng bàng hoàng không hiểu có ý gì.

Đầu óc cô trống rỗng.

Nghĩa vụ vợ chồng nào?

Dọn đồ làm gì?

Dọn đi đâu?

Hàng loạt câu hỏi lấp đầy cái đầu vốn đã kẹt cứng của Cố Tri Vi.

Bộ não của cô hoàn toàn không thể hoạt động như CPU bị đốt cháy.

Trong nửa giờ tiếp theo, tâm trí của Cố Tri Vi tràn ngập "nghĩa vụ vợ chồng" mà Giang Thuật đã đề cập.

Kết hợp với tất cả những dấu hiệu không ổn sau khi cô thức dậy sáng nay…

Nhịp tim của Cố Tri Vi đột nhiên trở nên dữ dội.

"Chẳng lẽ..." cô thì thầm.

Đôi mắt hạnh sẫm màu đó nheo lại thành hai khe, cô nhìn lên trần phòng học khiêu vũ, Cố Tri Vi tuyệt vọng cố gắng sử dụng vị trí này để giúp bản thân nhớ lại đêm qua sau khi say rượu như thể có một bàn tay vô hình đang lục lọi trong đầu cô.

Sau một lúc, khi suy nghĩ của cô hoàn toàn đảo lộn thì cuối cùng, cuối cùng cô cũng nhớ lại hình ảnh tối qua!

"..."

Không khí trong lớp học nhảy dường như đóng băng ngay lập tức.

Cố Tri Vi nín thở, suýt nữa thì chết ngạt.

Trước khi lấy lại hơi thở, Cố Tri Vi thả mình dựa vào cửa sổ của lớp học khiêu vũ men theo đấy cúi rạp xuống.

Cô cuộn tròn người, vùi mặt vào đầu gối như con đà điểu, đầu óc đầy suy nghĩ "xong rồi"!

Nếu ký ức là chính xác…

Tối qua cô dường như đã to tiếng với Giang Thuật.

Đại khái ý là yêu cầu Giang Thuật thực hiện nghĩa vụ vợ chồng! Cùng cô... đi ngủ.

Đối với câu trả lời của Giang Thuật vào thời điểm đó, Cố Tri Vi hoàn toàn không nhớ gì.

Nhưng kết hợp với tin nhắn Wechat mà Giang Thuật gửi cho cô vừa rồi, suy nghĩ của Cố Tri Vi ngay lập tức mở ra.

Có vẻ như đã tìm thấy sợi chỉ và kết nối tất cả các đoạn lại thành chuỗi.

Trí nhớ phục hồi khiến Cố Tri Vi vô cùng xấu hổ.

Ngay cả khi cô là người duy nhất ở trong lớp học khiêu vũ to lớn, cô vẫn quê độ đến mức muốn tìm một cái khe trên sàn nhà mà chui xuống.

Cô điên rồi hay sao mà lại nói những lời ấy với Giang Thuật!

Rượu thật sự có độc, cô tuyệt đối sẽ không đụng vào nữa!

Cố Tri Vi đã mất một thời gian dài để bình tĩnh lại những cảm xúc của mình.

Tỉnh táo lại, cô không nhịn được lấy điện thoại ra xem kỹ tin nhắn cuối cùng của Giang Thuật.

Anh nói anh không phản đối…

Anh còn nói hôm nay anh sẽ tan làm sớm và quay về dọn đồ…

Điều này có nghĩa là chấp nhận lời đề nghị của cô, định thực hiện nghĩa vụ vợ chồng và ngủ với cô?

Cố Tri Vi cau mày suy nghĩ hồi lâu, tim cô đập loạn xạ.

Trong lòng đã có câu trả lời rồi.

Giang Thuật luôn là người nói một là một, nói hai là hai.



Vì anh đã hứa sẽ thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, nên đêm nay…

Cố Tri Vi một lần nữa che mặt, nhưng tiếc là lòng bàn tay lạnh lẽo không thể ngăn hai má cô nóng bừng.

Nghĩ về đêm nay cô có thể chân chính trở thành vợ của Giang Thuật, trái tim của Cố Tri Vi không khỏi kích động.

Không thể, sóng gió lâu ngày không thể bình lặng.

Không chỉ vậy, sau khi Cố Tri Vi phấn khích một lúc, cô rơi vào tình trạng vướng víu chưa từng có.

Cô biết rất rõ, cho dù Giang Thuật đồng ý yêu cầu vô lý lúc say của cô, thì đó nhất định là do quan hệ hôn nhân giữa họ ép buộc.

Có lẽ trong thâm tâm anh, làm chuyện đó với cô là nhiệm vụ anh phải làm trong cuộc sống hôn nhân.

Không phải anh thực sự muốn cô.

Sau khi ý nghĩ này chiếm lĩnh tâm trí của Cố Tri Vi, cô bị lạc trong mớ hỗn độn ấy một thời gian.

Tâm trạng cả người dao động rất lớn, cô khoanh chân ngồi trên mặt đất, thỉnh thoảng che mặt, tai đỏ bừng, có lúc biểu cảm trên khuôn mặt lại tỏ vẻ cay đắng và thở dài.

Cố Tri Vi cảm thấy thật đáng xấu hổ khi yêu cầu Giang Thuật thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, có cảm giác lợi dụng người khác.

Nhưng điều đáng xấu hổ hơn là cô biết rằng Giang Thuật không muốn có một mối quan hệ thực sự với cô.

Dù sao đi nữa, cô vẫn không muốn bỏ qua cơ hội hiếm có này…

Vì sự cố này, kế hoạch tập nhảy của Cố Tri Vi bị gián đoạn.

Cô lo lắng cả ngày, thu dọn đồ đạc rời khỏi phòng học khiêu vũ lúc năm giờ chiều.

Nhưng cô không vội quay lại Nam Chi Thủy Tạ đầu tiên mà quay về căn hộ chung cư trước.

Khi Cố Tri Vi đang trở về căn hộ, cô đụng phải Khang Vãn Ninh, còn cảm thấy kì lạ khi hôm nay cô kết thúc sớm vậy.

Nhưng ngoại trừ ngạc nhiên, Khang Vãn Ninh còn tò mò hơn về việc xảy ra sau khi Cố Tri Vi tham dự vũ hội với Giang Thuật tối qua.

Vì vậy, cô đi theo Cố Tri Vi vào nhà, nóng lòng muốn nghe diễn biến mới nhất của cô và Giang Thuật.

"Đêm qua cậu đẹp nhự vậy, Giang Thuật mê mệt đến thần hồn điên đảo đúng không?" Khang Vãn Ninh cực kì kích động, có cảm giác sắp được chứng kiến ​​cảnh người theo chủ nghĩa không kết hôn như Giang Thuật ngã ngựa.

Nhưng thật không may, Cố Tri Vi không thể đáp ứng được kỳ vọng của cô ấy.

Ngay khi cô nghĩ về đêm qua... điều duy nhất trong tâm trí cô là những từ con hổ, con sói mà cô đã nói với Giang Thuật khi say.

"Đừng nhắc nữa..." Cố Tri Vi hơi đỏ mặt, nói với vẻ mặt xấu hổ và thất vọng:

“Tối qua tớ uống rượu, phạm sai lầm..."

Lượng thông tin vào lỗ tai của Khang Vãn Ninh rất lớn!

Cô ấy sửng sốt, hai mắt mở to như chuông đồng, nhìn chằm chằm:

“…Không phải, Tri Tri… uống say rồi cậu dũng cảm như vậy sao?"

"Làm luôn cả Giang Thuật!"

Cố Tri Vi đỡ trán, suy nghĩ hỗn độn.

Sau khi nghe thấy những lời của Khang Vãn Ninh, cô buột miệng:

"Chưa... là hẹn vào tối nay."

Sau khi Cố Tri Vi nói xong, cô nhận ra ngay lập tức và nhanh chóng bịt miệng lại.

Nhưng Khang Vãn Ninh đã nghe thấy, cô ấy nghi ngờ một lúc và biểu cảm của cô ấy như khám phá ra một thế giới mới.

Một lúc lâu sau, Khang Vãn Ninh chọc chọc cánh tay của Cố Tri Vi một cách đầy ẩn ý và mỉm cười với cô.

Một mặt nham hiểm:

"Ồ ~ tối nay có hẹn..."

Cố Tri Vi hối hận không kịp:

"..."

Cô càng cảm thấy tội nghiệt càng nặng hơn.