Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 1069




CHƯƠNG 1082

“Tôi… hơi chóng mặt.”

“May là chỉ bị thương nhẹ…”

Vài tiếng nói lần lượt vang lên trong xe.

Thanh âm trong xe càng khiến người bên ngoài thêm hưng phấn.

Có người quát to: “Chưa chết, vẫn còn sống, lôi người ra đây đi, để chúng nó giao đồ quý ra.”

Vừa dứt lời, đã có người cầm gậy sắt đập vào cửa sổ và kính chắn xe.

Tấm kính vỡ vụn.

Vài người đàn ông nhảy xuống, sau đó lần lượt kéo mấy người bên trong xe ra ngoài.

Sau khi thoát khỏi không gian nhỏ hẹp chật chội bên trong xe, mấy người cũng bình tĩnh lại.

Nhưng còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì những người kia tìm kiếm trên xe xong lại muốn xông tới lục soát trên người bọn họ.

Tưởng Tử Hàn bảo vệ Tống Hân Nghiên ở sau lưng mình: “Các người muốn gì, chúng tôi sẽ trực tiếp đưa.”

Bên ngoài rất sáng, dáng vẻ nhếch nhác của bọn họ lập tức lộ ra trước mặt đối phương.

Khi ánh mắt của đối phương nhìn lướt qua Tống Hân Nghiên, chợt huýt sáo rồi nở nụ cười bỉ ổi: “Dáng của cô em này trông ngon đấy…”

Vừa nói dứt lời đã định túm lấy cổ áo hơi lệch ra của Tống Hân Nghiên.

Tưởng Tử Hàn bắt lấy bàn tay kia về phía mình rồi vặn mạnh một cái.

“Rắc!”

Người đàn ông bị bẻ gãy tay thét lên.

Những người còn lại lập tức xông lên với vẻ mặt dữ tợn.

Cố Vũ Tùng và Chúc Minh Đức đồng thời ra tay.

Có điều, mấy người bọn họ bị thương mức độ nặng nhẹ khác nhau, hoàn toàn không phải là đối thủ của đối phương.

Chỉ mới vài ba chiêu, Cố Vũ Tùng và Chúc Minh Đức đã bị khống chế.

Sự hung ác của Tưởng Tử Hàn nổi lên, ra tay càng thêm tàn nhẫn.

Nhưng anh vốn đang bị thương, lại phải bảo vệ Tống Hân Nghiên nữa, khó tránh khỏi có vẻ vướng bận.

Đối phương cũng hoàn toàn bị chọc giận, thừa dịp Tưởng Tử Hàn đang bị bao vây, hắn liền cầm gậy sắt đánh lén từ phía sau, đập một gậy vào đầu anh…

Đầu óc Tưởng Tử Hàn quay cuồng, bất chợt trở nên trống rỗng.

Tống Hân Nghiên tự lo cho mình còn chưa xong, lúc nghe thấy tiếng động quay đầu lại liền thấy cơ thể Tưởng Tử Hàn lảo đảo rồi ngã xuống.

“Tưởng Tử Hàn!”

Viền mắt cô căng như sắp nứt ra tới nơi, loạng choạng lao lên, đỡ lấy cơ thể yếu ớt của anh.

Thân hình người đàn ông cao lớn, hai chân Tống Hân Nghiên mềm nhũn, cả hai đều ngã xuống.