Gặp Lại Em! Cô Bạn Nhỏ Tôi Từng Yêu

Chương 47: Đi thả diều


Sáng dậy thì Hàn Khả Nhiên lại nằm ở trên giường của Chu Lăng Phong… Cô nhìn xung quanh phòng rồi lại nhìn cái người trước mặt mà không khỏi cảm thán. Sao nhây quá vậy! Hừ, nhất định là lần sau cô phải cẩn thận mà khoá cửa lại mới được. Chậc, trộm dạo này lộng hành quá!

Hàn Khả Nhiên chật vật ngồi dậy xong nhìn qua phía anh, thấy ghét quá nên là định 'đánh yêu ’ một cái. Nhưng chưa kịp xuống tay nữa thì đã bị anh nắm chặt lấy cổ tay rồi kéo xuống đặt ở dưới thân.

“ A…”

Hàn Khả Nhiên bất ngờ ngã xuống, sau đó choáng váng nhìn anh. Chu Lăng Phong cười gian nhìn cô rồi cuối đầu xuống chạm nhẹ lên môi cô, mút mạnh một cái.

“…Ya Chu Lăng Phong cậu tránh xa ra coi, còn chưa có đánh răng đấy nhá!”



Hàn Khả Nhiên ỉu xìu ngồi trước bàn ăn. Cô quên rằng hôm nay là chủ nhật nên đã dậy sớm mất rồi. Ư…muốn ngủ quá đi!

Chu Lăng Phong ngồi kế bên nhìn cô nhóc đang buồn ngủ kia mà phì cười. Nhìn có giống con gà con không chứ? Cái đầu nhỏ thì cứ liên tục gục xuống như đang mổ thóc vậy, lâu lâu lại cố gắng ngẩn đầu lên sau đó lại tiếp tục gục xuống tiếp. Thật là đáng yêu a…

“ Bảo bối ngoan, ăn sáng xong tôi dẫn em đi thả diều nhé”

“!!!”

Hàn Khả Nhiên đang buồn ngủ mà đột nhiên nghe thấy hai chữ thả diều, hai mắt liền sáng ra. Cô rất thích thả diều đó nha. Vì thế mà bỗng nhiên cô có động lực hẳng ra. Hàn Khả Nhiên ngồi thẳng lưng lên rồi bắt đầu ăn sáng, cô cứ nôn nao nên ăn rất nhanh. Chu Lăng Phong ngồi kế bên thấy vậy thì liền phì cười sau đó cũng lên tiếng nhắc nhở.

“ Ăn từ từ thôi”

Nói là nói thôi chứ Hàn Khả Nhiên có chịu nghe đâu, thoáng chốc thì phần cơm của cô cũng hết sạch. Cô lau miệng xong rồi ngồi dậy lay lay cái tay của anh, háo hức gọi.

“ Lăng Phong, Lăng Phong nhanh lên đi”

Chu Lăng Phong từ từ đứng dậy sau đó xoa nhẹ đầu cô cưng chiều nói.

“ Ừm, đi thôi”

…ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ…



Ngồi trên xe mà lòng của Hàn Khả Nhiên nao nức không thôi, cứ nhìn qua cửa xổ suốt. Chu Lăng Phong cong môi cười, sau đó nhẹ nhàng nhắc nhở.

“ Không vội”

Chu Lăng Phong biết rất rõ là cô rất thích thả diều nên mới dụ dỗ cô như vậy…

Từ nhỏ thì Hàn Khả Nhiên đã rất thích thả diều rồi. Chu Lăng Phong chơi thân với cô như vậy nhưng chưa chắc đã biết đâu. Lý do mà anh biết được là do ba của cô Hàn Lâm nói đó. Ông kể rằng, lúc mà cô chỉ mới chững chạt 2 tuổi thôi là đã thích mấy con diều bay lượn trên bầu trời rồi. Năm đó lúc ông đưa cả nhà sang bên Hà Lan chơi, có mua một con diều. Ông chỉ thả một lần duy nhất thôi mà đã khiến cho cô yêu thích đến nỗi cười toe toét cả một ngày trời, sau đó còn bập bẹ nói.

“ Baba…con thích…mấy cái con bay bay trên trời kia, baba…cho nó bay nữa đi”

Thật là đáng yêu hết sức.

Sau đó khi Hàn Khả Nhiên lên 7 tuổi, lúc này đã biết chạy rồi nên suốt ngày chỉ ôm lấy con diều hình cá mập của mình rồi chạy loạn khắp nơi. Mặc dù lúc đó đã qua mùa thả diều rồi nhưng cô vẫn cố chấp muốn tự tay mình thả một con diều, để nó bay cao. Cứ ngày qua ngày nhưng Hàn Khả Nhiên vẫn không thể thả được, cô rất buồn nhưng cũng không muốn ai giúp đỡ hết. Thật là cứng đầu hết sức…

Nhưng cuối cùng thì kết quả của sự kiên trì đó cũng đến. Hàn Khả Nhiên thật sự đã tự mình thả được một con diều. Nhìn nó bay cao bay cao mà cũng đủ khiến cho cô hạnh phúc. Cô còn chạy đi khoe với baba Hàn Lâm và anh trai nữa, hai người khen cô rất giỏi và còn cùng cô làm một bữa dã ngoại ngay chỗ mà con diều của cô đang bay nữa, nhưng…con diều của cô đang bay thì đột nhiên đứt dây rồi bay mất tiêu.

Hàn Khả Nhiên: “…”



“ Lăng Phong nè cậu mua diều hình gì vậy”

“ Mua nhiều lắm, một lát sẽ cho em chọn”

“ Nè vậy cậu có mua hình Doraemon không?”

“ Có”

“ Có mua hình Nobita không?”

“ Có”

“ Có mua hình cá mập không?”



“ Có”

Hàn Khả Nhiên vui vẻ sau đó lấy điện thoại ra tra thì thấy còn có một con diều hình rồng siêu to khổng lồ luôn.

“ Lăng Phong, Lăng Phong cậu nhìn nè, con diều này to quá đi, tớ cũng muốn thả nữa”

Chu Lăng Phong biết thế nào cô cũng sẽ đòi thả một con diều khổng lồ cho xem, nên cũng đã tinh tế mà mua sẵn trước rồi. Con diều này cũng không phải là do anh chuẫn bị sẵn cho chuyến đi này đâu, mà là do trước đây lúc còn đi học thì anh đã đặt làm. Vì nó có kích thước to nên phải mất đến gần một năm rưỡi mới có. Không ngờ là bây giờ còn có thể sử dụng được.

“ Ừm cũng đã mua cho em rồi”

“ Thật sao?”

Hàn Khả Nhiên bất ngờ hỏi.

“ Thật”

“ Aaa yêu cậu nhất!”

…ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ…

Tác giả: Diều hình rồng siêu to khổng lồ này hơi bị đắt đấy nhá, dao động khoản 250 tr đồng đó.

Chu Lăng Phong: Anh đây chẳng thiếu gì ngoài tiền.

Hàn Khả Nhiên: …

…----------------…

Mọi người ơi tui tính rằng khoảng một hai ngày nữa thì sẽ ra bộ truyện mới đó nha. Truyện có tên là

‘Này đồ nhút nhát! Em đã thích tôi chưa?’

Là một bộ về học đường ngọt ngào. Mong mọi người ủng hộ