Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃

Chương 1351: Ly Thủy Tinh Vỡ Nát.


Editor: May

Hoàng Phủ Bạc Ái lại uống một ngụm nước, nói tiếp,

“Tiểu Vị Ương, em nhìn xem em còn muốn đi những nơi nào, còn có quốc gia khác, Italy, nước Pháp……”

Thịnh Vị Ương liền nhấc mắt, đôi mắt sáng lấp lánh ở dưới ánh đèn pha lê cực kỳ lộng lẫy,

“Cho nên là du lịch trước kết hôn à?”

Bỗng chốc, nụ cười sủng nịnh nơi khóe môi Hoàng Phủ Bạc Ái càng mềm mại, điểm hàm dưới, con báo nhỏ nói cái gì chính là cái đó,

“Dù sao chỉ cần em thích, chúng ta ----”

Chợt, giọng nói cứng đờ, “Choang”!

Một đạo tiếng vỡ vụn chói tang vang lên!

Ly thủy tinh Hoàng Phủ Bạc Ái nắm trong tay, thẳng tắp rơi xuống, vỡ nát ở trên sàn nhà bên cạnh thảm, nát vụn đầy đất!

……

Trong nháy mắt ---

Sắc mặt Hoàng Phủ Bạc Ái trắng bệch đến dọa người, bàn tay cứng đờ gắt gao che kín vị trí ngực.

Gần như là còn muốn tăng lên gấp đôi hơn trận quặn đau mãnh liệt lúc sáng, thật giống như có một cái vuốt sắt vô hình, một quyền lại một quyền hung hăng nện xuống!



Sau đó lại điên cuồng xé rách! Muốn sinh sôi bóp nát rút trái tim của anh ra! Càng điên cuồng cắn nuốt tất cả hô hấp của anh!

Xanh mét hình dáng thế nhưng lập tức mất đi sở hữu huyết sắc!

“Ba tuổi!” Thịnh Vị Ương thậm chí còn chưa phản ứng kịp, bỗng chốc, tâm hung hăng run lên, sắc mặt hoảng sợ!

Lập tức nửa quỳ lên từ trên thảm, hai tay gắt gao chống đỡ bả vai sắp ngã xuống của Hoàng Phủ Bạc Ái, giọng nói hoàn toàn không thể khống chế run rẩy lên,

“Ba tuổi, anh làm sao vậy? Anh đừng…… Làm em sợ……

Ba tuổi……”

Thịnh Vị Ương hỗn loạn lại nghĩ đến sáng sớm trước khi ra cửa, ba tuổi cũng là đột nhiên che ngực như thế này! Anh quả nhiên là thân thể không thoải mái, là…… trái tim sao?

Anh lại có thể còn lừa cô nói là cánh tay rút gân.

Sao có thể, rút gân sao sẽ đau như vậy……

Bỗng chốc ---

Cả người Thịnh Vị Ương run lên, chỉ cảm thấy tay chân đều phát lạnh!

Thậm chí trước nay cô đều chưa từng hốt hoảng qua như vậy, lòng bàn tay run rẩy chạm vào thân thể cứng đờ của anh, lập tức, bất an bi thương lan tràn ở trong đôi mắt.

……

Thịnh Vị Ương ôm thân thể gần như muốn ngã xuống của anh, giọng nói run rẩy nhiễm ý khóc,

“Ba tuổi, anh không thoải mái chỗ nào? Em đi kêu bác sĩ, không có việc gì,……”



Hoàng Phủ Bạc Ái gần như đau đến nói không ra lời!

Gân xanh trên trán bạo nhảy, nháy mắt mồ hôi phủ kín càng làm ướt ngọn tóc, gương mặt ẩn nhẫn đến thậm chí có chút dữ tợn!

Nhìn khuôn mặt nhỏ hoảng loạn vô thố của Thịnh Vị Ương, tầm mắt đã có chút mơ hồ, con ngươi xinh đẹp kia nổi lên một tầng hơi nước mờ mịt, tràn ngập mông lung.

Ngực Hoàng Phủ Bạc Ái tê rần, hô hấp càng không thông!

Bà xã ngốc này, sao lại muốn khóc.

Hoàng Phủ Bạc Ái chậm rãi nâng cánh tay, cứng đờ duỗi tay phủ lên khuôn mặt nhỏ sợ hãi trắng bệch của Thịnh Vị Ương, kéo kéo khóe miệng, muốn nói chuyện, dỗ dành cô.

……

Nhưng mà, mới vừa mở miệng,

“Phốc”!

Một ngụm máu loãng tanh ngọt, lại có thể đột nhiên không kịp phòng ngừa trào ra từ trong cổ họng, hỗn độn văng khắp nơi, nhiễm hồng gương mặt thảm đạm của cô!

“Ba tuổi!” Thịnh Vị Ương chỉ cảm thấy trọng lượng thân thể đột nhiên trầm xuống!

Hoàng Phủ Bạc Ái ngã thật mạnh xuống trong lòng ngực của cô, thân thể cứng đờ lạnh đến gần như làm người ta thất vọng buồn lòng e ngại!

Chợt, Thịnh Vị Ương trợn tròn đôi mắt! Giọng nói kinh hoảng gần như muốn hét phá,

“Ba tuổi! Anh làm sao vậy! Tiểu Ý, Lôi Nặc,……”