Kì Tài Giáo Chủ

Chương 672: Hưu thích giúp người 2


Mọi người xung quanh thấy cảnh này thầm chửi một tiếng thẳng điên, lao nhao né tránh, mặc cho Sở Hưu đánh con quỷ đói kia thịt nát xương tan.

Liên tục giết chết vài chục con quỷ đói, tỉnh thần lực của Sở Hưu đã tăng vọt thêm nhiều, có thể nói đã vượt qua chín thành chín tông sư võ đạo trên giang hồ.

Có điều mặc dù tinh thần lực tăng vọt lên nhưng Sở Hưu lại phát hiện ra một vấn đề. Thứ tinh thần lực mà y nhận được thông quá chém giết này thật ra không hòa làm một thể với tỉnh thần lực nguyên bản của mình mà tồn tại đơn độc trong nguyên thần. Màu sắc lộ ra cũng không phải màu trong suốt mà là một màu xám đen. Thậm chí ngay cả nguyên thần của Sở Hưu cũng bị nhuộm đen.

Có điều tỉnh thần lực màu đen này cũng không khác gì tinh thần lực mà Sở Hưu tự mình tu luyện ra, không có bất cứ tác dụng phụ nào. Có điều Sở Hưu lại cảm thấy loại tỉnh thần lực này hắn còn có cách dùng khác, chỉ có điều mình chưa ngộ ra mà thôi.

Lúc này Lưu Ly Kim Tỉ Cổ bám trong trái tim Sở Hưu cũng phát sinh chút biến hóa.

Sau khi nuốt lấy những chất lỏng màu đen kia, hình thể Lưu Ly Kim Ti Cổ đã lớn thêm một chút.

Vốn dĩ Lưu Ly Kim Tỉ Cổ trông như một con tằm. vàng kim múp míp đáng yêu, thế nhưng giờ phần lưng con tâm đã sinh ra một vệt đen, có cảm giác hết sức quỷ dị.

Có điều mặc dù lực lượng bản thân Lưu Ly Kim Ti Cổ đã tăng cường nhưng nó vẫn tỏa ra một luồng dao động, chỉ thắng vào thanh niên hóa thân quỷ đói kia.

Sở Hưu vuốt cằm, y biết Lưu Ly Kim Ti Cổ muốn làm gì. Nhưng muốn giết chết thanh niên hóa thân quỷ đói, nuốt lấy chất lỏng màu đen trong đầu hẳn cũng rất khó.

Thanh niên hóa thân quỷ đói lúc trước thực lực đã không thấp, có lẽ cũng là cao thủ đã ngưng tụ Võ Đạo Chân Đan.

Còn giờ sau khi hóa thân thành quý đói, lực phòng ngự của hẳn đã cực kỳ kinh người, thậm chí ngăn cản được cả Bạch Hổ Sát Thần Cương . Mình muốn giết đối phương rất khó.

Quan trọng nhất là giờ ba người Quảng Ninh đạo nhân đang liên thủ vây công, Sở Hưu muốn giành tiên cơ trước ba người này giết chết thanh niên hóa thân quỷ đói, càng thêm khó khăn. 

Có điều Sở Hưu cũng bất chấp mọi việc, trực tiếp chạy về phía thanh niên hóa thân quỷ đói, miệng ho: “Ba vị, ta tới giúp các ngươi"

Trước đó ba người Quảng Ninh đạo nhân đã chú ý tới hành động chém giết quỷ đói giúp mọi người của Sở Hưu. Bọn họ cũng nghi hoặc không biết Lâm Diệp này đang suy nghĩ điều gì.

Có điều bọn họ đang giao chiến khổ cực, thật sự không có công sức lo nghĩ nhiều chuyện như vậy.

Còn giờ Lâm Diệp lại tới giúp bọn họ, hành động này thật sự khiến đám người không hiểu nổi.

Nếu lúc trước Lâm Diệp không ra tay quả quyết tàn nhãn giết chết ba đệ tử Thuần Dương Đạo Môn, có lẽ lúc này bọn họ đã thật sự tin tưởng Lâm Diệp mặc dù là người của Ma đạo nhưng lại hết sức nhiệt tình Còn giờ ư? Cả ba đều cho rằng hành động của tên Lâm Diệp này chắc chắn có ý đồ khác, có điều bọn họ đều không cự tuyệt.

Tên thanh niên hóa thân quỷ đói này cực kỳ khó đối phó, còn thực lực Lâm Diệp cũng đặt ngay đó. Lực bộc phát của hẳn đã sánh được với tông sư võ đạo, ít ra cũng chia sẻ được chút áp lực.

Sau khi Sở Hưu tiến tới giao thủ cùng thanh niên hóa thân quỷ đói kia, y mới cảm thấy khó đối phó.

Một quyền đánh ra chỉ có thể bức lui đối phương mấy bước. Trấn Ngục Minh Vương Tướng thế mạnh lực trầm đánh ra nhưng lại bị đối phương mạnh mẽ xé tan, thậm chí không có chút tác dụng nào.

Đánh cả nửa ngày, Uất Trì Phong không nhịn được nói: “Ta nói này, tiểu tử, không dùng bảy thanh đao phía sau lưng ngươi đi, còn chờ tới khi nào nữa?

Bảy thanh đao kia của ngươi chẳng phải thần binh à? Lực phòng ngự của cơ thể tên này vô cùng kinh khủng, nhưng hắn phòng được bảo binh chứ lão tử không tin hắn chống được thần binh!

Nếu ngươi không dùng thì đưa đao đây cho lão tử, để lão tử dùng!”

Uất Trì Phong này nhìn ngoài thì thô kệch nhưng thực tế bụng đầy mưu tính.

Bảy thanh đao phía sau lưng Sở Hưu nghe nói là thần binh, từng đánh trọng thương Hư Hành. Chuyện này khiến Uất Trì Phong cũng khá hiếu kỳ.

Lúc này hẳn cũng rất muốn xem xem uy lực thần binh này mạnh đến mức nào, rốt cuộc là thật hay giả. 

Chẳng qua tuy Uất Trì Phong nhiều mưu tính nhưng Sở Hưu lại chẳng ngốc.

Y trưởng lão cười lạnh nói: “Chẳng lẽ Uất Trì tiền bối chưa nghe đạo lý không để lộ binh khí tốt ra ngoài à?

Bảy thanh đao này là thủ đoạn cuối của ta, nếu đơn độc đối mặt với thứ này ta sẽ xuất đao. Có điều giờ bốn chúng ta đồng loạt ra tay, ai cũng có thủ đoạn nhưng không lấy ra, lại bắt một tiểu bối như ta dùng thủ đoạn tuyệt kỹ trước, như vậy có thích hợp không?”

Uất Trì Phong cười hắc hắc hai tiếng, không tiếp tục nói gì. Còn nói nữa thì đúng thật coi Sở Hưu là ngu ngốc rồi.

Lấy một địch bốn mọi người vẫn không cách nào hàng phục thanh niên hóa thân quỷ đói kia!

Lúc này tỉnh thần lực của Sở Hưu ầm ầm bộc phát, thi triển Trấn Hồn U Minh Khúc. Tiếng đàn ngự hồn phóng thẳng về phía thanh niên hóa thân quỷ đói.

Trong tiếng đàn trấn hồn, hai mắt thanh niên hóa thân quỷ đói bừng bừng sắc đỏ, như phát điên đánh về phía Sở Hưu, có điều tốc độ lại chậm hơn rất nhiều.

Thấy thế tinh thần Sở Hưu lập tức phấn chấn. Hóa ra tên này sợ bí pháp nguyên thần! 

Thật ra ban đầu Sở Hưu không sử dụng bí pháp nguyên thần, bởi bí pháp nguyên thần nhất định phải nhắm vào 'người' mới có tác dụng. Như thanh niên hóa thân quý đói này, hắn đã trở thành nửa người nửa quỷ, Sở Hưu cũng không dám chắc liệu bí pháp nguyên thần có tác dụng không, cho nên ban đầu y không lãng phí tỉnh thần lực.

Nhưng giờ vận dụng bí pháp nguyên thần, hiệu quả lại tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của Sở Hưu.

Thấy thế Sở Hưu vội vàng nói: “Ba vị, chỉ cần các ngươi giúp ta ngăn cản tên này, ta có nằm chắc dùng bí pháp nguyên thần giết chết hẳn!”

Ba người Quảng Ninh đạo nhân liếc mắt nhìn nhau, đều gật nhẹ đầu.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!