Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 939


Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Giáo sư Lư, đúng là em có thông tin liên lạc của Dr J, nhưng thấy cũng biết rằng viện nghiên cứu Lawrence tập
trung vào nghi1ên cứu thuốc, hơn nữa nội bộ bên phía họ cũng có quy tắc xếp hàng riêng.”
Ngay khi giáo sư Lư nghe thấy lời này, án0h sáng trong mắt liền mờ dần đi, ông ấy đang định bỏ qua chủ đề này,
dù sao thì Lăng Tư Kỳ cũng là một người đi cầu xin ngư1ời khác, cô cũng có khó khăn riêng, nhưng không ngờ đối
phương lại nói: “Nhưng đúng là em có quan hệ cá nhân với Dr J. Em k2hông thể để thầy liên hệ trực tiếp với cô ấy
được, bởi vì nếu cô ấy cảm thấy đường đột thì rất có thể sẽ từ chối. Hay là…6 thầy cho em chút thời gian, em đi hỏi
cô ấy, xem có thể tranh thủ thời gian làm phẫu thuật cho mẹ thầy không?”
Giá9o sư Lư nghe vậy hai mắt sáng lên, kích động hỏi: “Còn… có thể như vậy sao?”
“Vâng.” Lăng Tư Kỳ mỉm cười gật đầu.
“Cảm ơn em rất nhiều! Tôi thật sự không biết phải nói gì. Như vậy liệu có gây thêm phiền phức cho em không? Dù
sao thì con của em cũng làm phẫu thuật
bên đó.”
“Không đâu ạ. Giáo sư Lư đừng khách sáo, bao nhiêu năm nay thầy vẫn luôn giúp đỡ em, em cũng rất cảm ơn thầy.
Chờ Dr J có tin tức rồi em sẽ báo với thầy.”
“Được! Được được! Cảm ơn em!”
“Không có gì đâu ạ.”
Sau khi Lăng Tư Kỳ hàn huyên vài câu với giáo sư Lư liền đi đổi thẻ phòng.
“Tu Ky.”
Nơi lấy thẻ phòng rất đông, có rất nhiều người phải điền thông tin. Lăng Tư Kỳ cảm thấy có ai đó đang gọi mình,
khi quay lại thì thấy Vương Tử Ninh đang đứng lù lù bên cạnh mình.
Sắc mặt của Lăng Tư Kỳ tối sầm lại ngay lập tức.
Vương Tử Ninh, người bạn thân trước đây và cũng là người cô tin tưởng nhất, nhưng đã khiến cuộc sống của cô
thay đổi chóng mặt, gần như đã phá hủy cả cuộc đời của cô.
Lăng Tư Kỳ biết rằng cô ta sẽ tham gia cuộc thi này, nhưng cô không muốn nhìn thấy cô ta chút nào.


Lăng Tư Kỳ liếc nhìn cô ta một cái rồi tiếp tục đăng ký, hoàn toàn không có ý định ôn lại chuyện cũ với cô ta.
Vương Tử Ninh thấy lại có rất nhiều người đang nhìn cô ta, biết những người này vẫn đang cười nhạo mình, cảm
thấy vô cùng phiền muộn. Với tư cách là đại diện của đội nước Z lần này, cô ta sử dụng thành thạo tiếng Anh để
trao đổi với ban tổ chức về việc có thể sắp xếp phòng của các sinh viên nước Z ở cùng nhau hay không.
Vì nói tiếng Anh nên mọi người đều hiểu lời cô ta nói.
Nhưng Vương Tử Ninh, người vẫn đang thảo luận về chuyện phòng khách sạn đột nhiên hỏi: “Một sinh viên trong
trường chúng tôi có con, con cậu ấy không khỏe, có thể cho cậu ấy một phòng riêng không?”
Lăng Tư Kỳ chỉ cảm thấy não mình nổ tung, cô tức giận nhìn Vương Tử Ninh.
“Ngại quá, lúc đầu mỗi nước có bao nhiêu người, ban tổ chức đã liên hệ với các trường tham gia cuộc thi rồi, bây
giờ khách sạn đã kín phòng. Thí sinh tự ý mang con theo à? Có thể mời người nhà của cô ấy dẫn đứa bé đến khách
sạn gần đây ở không?”
Lăng Tư Kỳ định lên tiếng, nhưng Vương Tử Ninh đã nói trước rồi: “Không. Đứa trẻ đó là ngoài giá thú, không có
bố, ông bà ngoại cũng đã cắt đứt quan hệ với mẹ nó rồi, nên cậu ấy một mình dẫn con tới.”
Vừa nói xong, bốn phía lập tức xì xào.
“Đáng tiếc đây là một cuộc thi học thuật, không xét nhân phẩm. Không thì loại phụ nữ này có tư cách gì mà tham
gia cuộc thi?”
“Nói đúng lắm, nhưng tôi cảm thấy chỉ cần nghe một nửa là được rồi. Người phụ nữ này hèn hạ như vậy, chưa biết
chừng đang rời sự chú ý của mọi người cũng nên.”


Mọi người thấy rất hợp lý,đồng loạt gật đầu.
Vương Tử Ninh:“…”
Cô ta tức đến phát điên mất.
Dùởnhà,ởngoài xã hội hay trường học,cô ta luôn muốn gì được nấy.Không phải cô chủ hào môn nào cũng là sinh viên xuất sắc
của đại học Thanh Hoa.Cho nên người nhà cô ta đã vô cùng cưng chiều cô ta từ khi còn bé.