Ma Long

Chương 303: Huyết ảnh!


Dịch dung phẩm là thứ không thể thiếu của long võ giả, nhưng đối với đa số long võ giả thì thường sử dụng dịch dung dược vật.

Phong Liệt lại cảm thấy sử dụng dịch dung dược vật một lần, hai lần còn được, nếu bình thường sử dụng thì hơi phiền phức.

Mặt nạ dịch dung cấp linh bảo tiện lợi rất nhiều, giá khá đắt, long võ giả cấp thấp chịu không nổi.

Còn mặt nạ cấp huyền bảo thì hiển nhiên ngay cả thị giả cũng chưa từng nghe nói, không biết trong cửa hàng có thứ này không.

Nếu không phải thấy Phong Liệt khí chất bất phàm, ngôn ngữ bình tĩnh thì thị giả suýt chút tưởng hắn đến gây rối.

Trong khi thị giả ngẩn ra thì Phong Liệt đã lên lầu ba, ngựa quen đường cũ đi tới chỗ người đàn ông trung niên bụng to ở tận cùng tầng lầu.

Người đàn ông trung niên mới mặt mày hớn hở đưa tiễn một khách hàng lớn, đột nhiên thấy Phong Liệt đi hướng mình thì ngây ngẩn.

Mặc dù trông Phong Liệt tuổi rất trẻ nhưng làm nghề như họ kỵ nhất chính là trông mặt mà bắt hình dong, vậy nên tên mập dù trong lòng có chút nghi hoặc nhưng vẫn nở nụ cười chuyên nghiệp, nói:

- Vị đại ca này, người cần cái gì?

Phong Liệt nhìn tên mập, có chút thổn thức. Kiếp trước hắn cùng tên mập giao tiếp khá nhiều, nhưng đời này thì là lần đầu tiên gặp mặt.

Hắn định mở miệng nhưng do dự một chút, sau đó khẽ cười nói:

- Lý quản sự, ta cần mấy tấm mặt nạ dịch dung cao cấp, đưa thứ tốt nhất cho ta xem, ta không thiếu long tinh.

Tên mập ngẩn ra rồi quen thuộc nói:

- A? Cái này dễ thôi! Ta có mặt nạ từ nhất đến cửu phẩm linh bảo, từ ba trăm đến mười vạn long tinh, giá cả khác nhau, không biết đại ca muốn giá nào?

Gã thích nhất là khách hàng nói mình không thiếu long tinh, dù là thật sự hay giả dối thì gã vẫn lời chắc rồi.

Gã vừa nói vừa lén lút đánh giá Phong Liệt, thấy chưởng ngự lệnh bài bên hông Phong Liệt thì mặt càng cười rạng rỡ.

Vốn gã đang sợ Phong Liệt mua không nổi hàng cao cấp, nhưng thấy lệnh bài đó rồi thì chút lo lắng tan thành mây khói.

Phong Liệt ánh mắt hơi chớp lóe, trực tiếp nói thẳng:

- Đưa ta ba tấm cửu phẩm, ngoài ra ta muốn một mặt nạ cấp huyền bảo!

- A? Ngươi làm sao biết ta có này... Ha ha, xem ra đại ca cũng hiểu biết cửa hàng của ta quá chứ!

Tên mập con ngươi co rút, lòng thầm rung động.

Gã chẳng những rung động Phong Liệt một hơi lấy ba mặt nạ cao cấp linh bảo, càng chấn động hắn muốn một tấm mặt nạ huyền bảo.



Gã đúng là có một tấm mặt nạ huyền bảo nhưng nó mới đến hàng chưa được ba ngày, vốn định tham gia đấu giá.

Phong Liệt đối với lời của tên mập chỉ cười cười nhưng tim bỗng đập nhanh.

Hắn từ lời nói của tên mập có thể nghe ra chuyến này hắn đi không muộn, thầm mừng như điên.

Lần này hắn đến Thần Khí Các vốn chỉ định mua hai mặt nạ che mặt cho Tiểu Yên, Tiểu Lục mà thôi.

Nhắc đến mặt nạ huyền bảo chẳng qua hắn chợt nghĩ đến một việc.

Không ngờ hắn đến đúng lúc, thật là niềm vui bất ngờ.

Liên quan đến tấm mặt nạ này hắn chỉ mơ hồ nhớ thời gian.

Hắn dựa vào ký ức kiếp trước chẳng những biết Thần Khí Các từng có một tấm mặt nạ huyền bảo cửu phẩm, còn biết kỹ càng nguồn gốc và chủ nhân tiếp theo sẽ là ai, thậm chí hiểu công dụng của mặt nạ nhiều hơn cả tên mập.

Tên mập trước tiên khiến một thị giả đưa lại ba mặt nạ linh bảo cửu phẩm bày trước mặt Phong Liệt.

Gã cười hì hì giới thiệu nói:

- Phong ca, ba mặt nạ linh bảo cửu phẩm đã xem như báu vật trấn cửa hàng chúng ta, chỉ có ba tấm.

- Chúng chẳng những có thể tùy ý biến ảo hình dạng mà còn đem đến tác dụng che giấu hơi thở, đặc biệt có thể ngăn cản cao thủ tinh thần lực tra xét, tuyệt đối không xảy ra sơ sót.

Phong Liệt không lấy làm kỳ tên này có thể kêu lên dòng họ của mình, chưởng ngự lệnh bài treo ở hông chính là bằng chứng về thân phận của hắn rõ ràng nhất. Hiện giờ ở Ma Long giáo chỉ cần không phải mắt mù tai điếc thì e rằng không mấy ai không biết hắn.

Ba mặt nạ linh bảo cửu phẩm chứa trong cái hộp to cỡ bàn tay, Phong Liệt mở ra liếc sơ một cái, nhẹ gật đầu.

Sau đó hắn giao một nhẫn trữ vật có ba mươi vạn long tinh cho tên mập, cất đi cái hộp.

Tên mập thấy Phong Liệt rộng rãi như vậy, giao ra ba mươi vạn long tinh mà không chớp mắt cái nào thì rất kinh ngạc.

Ba mươi vạn long tinh không phải con số nhỏ, ngay cả rất rất nhiều cao thủ cương khí cảnh chưa chắc lấy ra được.

Nhưng may là gã có gặp nhiều trường hợp lớn, mặc dù đáy lòng cực kỳ kinh ngạc nhưng không lộ ra mặt.

Như vậy là gã càng mong chờ hàng loạt giao dịch tiếp theo, cũng cho đến lúc này gã mới tin có lẽ Phong Liệt thật sự có khả năng mua được thứ kia.

Đương nhiên, điều cũng là hiệu quả mà Phong Liệt muốn.

Nếu ngay cả ba mươi vạn long tinh hắn cũng trả không nổi thì tên mập này tuyệt đối sẽ không mang hắn đi xem hàng.

- Phong ca, thứ đó ở trong phòng tối hầm ngầm, mời đi theo ta!



- Ừm, mời!

Phong Liệt đi theo tên mập xuống ba tầng lầu, một trước một sau đi hướng tầng hầm.

Thị giả trẻ tuổi lúc trước đang đứng ở cầu thang trông thấy Phong Liệt được đại quản sự cửa hàng mình đích thân dẫn đường thì giật mình.

Gã biết rõ có thể được Lý mập dẫn đi tầng hầm thường là khách hàng lớn có cỡ vài chục vạn long tinh trở lên.

Một lát sau, trong một gian tầng hầm, một hộp sắt vuông vức ba thước bày ở trước mặt Phong Liệt.

Lý mập bàn tay to nhẹ ấn mép hộp, chỉ nghe một tiếng *ong* khẽ, nắp hòm chậm rãi rộng mở ra.

Phong Liệt lòng máy động, cái hộp thôi đã là cao cấp linh bảo, đúng là xa xỉ.

Ngay sau đó, sát ý lạnh lẽo và mùi máu đậm đặc thấm lòng người lan tràn nguyên căn phòng tối. Phong Liệt thầm giật mình.

Tên mập biểu tình nghiêm túc, hít một hơi, giới thiệu với Phong Liệt:

- Phong ca, đây chính là mặt nạ huyền bảo cửu phẩm, huyết ảnh!

Phong Liệt từ từ tiến lên nhìn cái hòm, chỉ thấy một mặt nạ đỏ như máu đang lẳng lặng nằm ở đáy hòm, tựa như một giọt máu đỏ thẫm, đỏ rực rỡ.

Phong Liệt lòng dậy sóng, mặt nạ huyết ảnh này có lẽ người bình thường không hiểu nhiều nhưng hắn biết rõ, nó vốn là báu vật bổn mệnh của Phong Nhẫn Thiên, minh chủ tổ chức sát thủ đệ nhất đại lục 'Phong Sát Minh', lai lịch to khủng khiếp.

Đáng tiếc mọi thứ thành mây khói dĩ vãng, mấy chục năm trước Phong Nhẫn Thiên đột nhiên chết trong nhà, thành vụ án bí ẩn.

Lúc này nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện bên ngoài mặt nạ có vô số vết rạn như mạng nhện, dường như chỉ đụng khẽ vào sẽ thành mảnh vụn.

- Tấm mặt nạ này trừ ẩn giấu tiếng động, che đi thân hình, tránh né thần thức tra xét ra còn có công năng khác, chính là huyết độn ngàn dặm.

Lý mập từ từ nói:

- Nhưng bây giờ nó bởi vì hơi có tổn hại, công năng huyết độn đã yếu đi vài phần, nhưng vẫn có cơ may tu sửa.

Phong Liệt lắc đầu, bật cười nói:

- E rằng không chỉ là yếu đi vài phần? Còn tu sửa hả? Phong Nhẫn Thiên đã chết nhiều năm như vậy mà mặt nạ bị tổn hại đến tận đây. Ha ha.

Lý mập lúng túng ho khan:

- A? Khụ khụ!

Gã vì bán được đồ nên đương nhiên toàn nói lời dễ nghe.