Ma Long

Chương 510: Băng long giáo (1)


Kế tiếp, Phong Liệt ở trong cây lẳng lặng ẩn nấp tính ra cũng đươc một canh giờ, cho đến khi nguyên lực trong cơ thể lần nữa khôi phục trạng thái cường thịnh, lúc này mới đi ra khỏi cây đại thụ, tiếp tục thẳng tiến về chỗ sâu trong bình nguyên.

...

Thời gian lặng lẽ trôi qua, thoáng một cái đã trôi qua ba ngày.

Phong Liệt một khắc không ngừng bay nhanh, dọc theo đường đi vô kinh vô hiểm, cơ hồ xâm nhập đại bình nguyên mấy vạn dặm, mà dọc theo đường đi gặp phải người đi đường cũng dần dần nhiều hơn.

Những người này cũng là đến từ các địa phương bất đồng trên đại lục, đến từ các thế lực bất đồng, tu vi cũng khác nhau rất lớn.

Bất quá, phàm là Long Vũ Giả có thể còn sống đi tới chỗ sâu trong bình nguyên, ít nhất đều có được tu vi Cương Khí Cảnh trở lên, thậm chí cường giả Thần Thông Cảnh, Hóa Đan Cảnh cũng nhìn mãi thành quen mắt.

Giờ phút này Phong Liệt, vẫn đang mặc một bộ trường bào màu đen, tóc dài xõa ra, mang trên mặt vẻ phong trần, như một gã võ giả bình thường xuyên qua vùng đất.

Đột nhiên, Phong Liệt dừng bước, ngưng mắt nhìn về chân trời xa kia.

Chỉ thấy phía trước không biết là địa phương nào, đột nhiên dâng lên một đạo tín hiệu bằng lửa khói.

"Hưu … a!"

Một đóa hỏa diễm màu xanh phóng ra.

Phong Liệt trong lòng vừa động:

-Ừm? Là tín hiệu triệu hoán của Lôi Long Giáo!

Mà khi đóa hỏa diễm màu xanh kia còn chưa tiêu tán toàn bộ, đột nhiên, ở phương vị kia lại có một đóa lửa khói màu đỏ phóng ra, cũng là tín hiệu của Hỏa Long Giáo.

Ngay sau đó, từng đạo lửa khói màu bất đồng tranh nhau phóng ra, màu trắng, màu vàng, màu đen, màu vàng, vân vân … liên tiếp hơn mười đạo lửa khói đều ở cùng một phương vị lần lượt phóng ra, đem bầu trời cũng bao phủ đủ mọi màu sắc, rất là xinh đẹp.

Giờ khắc này, toàn bộ võ giả bên trên đại bình nguyên cũng không khỏi dừng bước, kinh ngạc nhìn chân trời xa xôi kia.

Sau khi ngây ngốc một thoáng, tất cả mọi người đột nhiên triển khai tốc độ, hướng về khu vực lửa khói phóng ra kia cấp tốc lao đi.

Vào giờ khắc này, cho dù ngốc tử cũng biết, Long Hoàng thần phủ đã xuất thế!

Phong Liệt tự nhiên cũng không cam chịu làm người tới sau, hắn đem Lược Ảnh nhất thức thi triển đến cực hạn, như một luồng hắc tuyến, một tọa kỵ tuyệt trần, đem một gã Long Vũ Giả tu vi bất phàm bỏ xa tại phía sau, hướng về khu đất tràn ngập lửa khói phóng ra kia cấp tốc đến gần.

Bất quá, kế tiếp Phong Liệt cảm nhận được cái gì gọi là nhìn núi làm ngựa chết.



Rõ ràng nhìn từng đạo lửa khói kia rất là rõ ràng, nhưng ước chừng để cho hắn đuổi theo đã hơn nửa ngày đường, cuối cùng mới thấy được một ngọn núi nhỏ cao mấy trăm trượng.

Ngọn núi nhỏ này mặc dù không cao, hơn nữa trụi lủi không có một ngọn cỏ, nhưng giờ phút này cũng là hấp dẫn sự chú ý của hàng vạn hàng nghìn võ giả.

Bởi vì nơi lưng chừng núi kia, đang lộ ra một khu vực phương viên chừng ba mươi trượng được bao bọc trong kim mang, tản ra kim mang óng ánh, dị thường bắt mắt.

Giờ khắc này, dưới núi nhỏ đã tụ tập mấy vạn người, chia làm một đoàn thể lớn nhỏ không đều.

Phong Liệt còn chưa tới gần núi nhỏ, đột nhiên cảm giác được hai tấm Thiên Tru Lệnh Bài trong cơ thể lại rung động lần nữa, hiển nhiên trong số những người phía trước có người có Thiên Tru Lệnh Bài.

Suy nghĩ một chút, Phong Liệt vội vàng lấy hai tấm lệnh bài ra, ném vào trong Long Ngục Không Gian, để tránh thu lấy phiền toái.

Sau khi làm xong, hắn mới chậm rãi đi ra phía trước.

Giờ phút này bốn phương tám hướng đang có vô số võ giả chạy tới, hơn nữa phần lớn lực chú ý của mọi người đều để ở trên cái cục lớn được kim quang bao bọc kia, đến Phong Liệt cũng nhìn không chớp mắt.

"Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! ..."

Một trận oanh minh liên miên không dứt vang lên, chấn thành cả vùng đất cũng ầm ầm rung động.

Phong Liệt ngưng mắt nhìn lại, lại thấy đang có không ít người đang ra sức oanh kích màn hào quang kim sắc kia.

Chẳng qua là màn hào quang kia tựa hồ cực kỳ chắc chắn, dù mấy trăm tên cường giả liên tục công kích, thế nhưng vẫn không nhúc nhích, chỉ là bị đánh thành từng mảnh núi đá rơi xuống trên núi nhỏ, khiến cho bọc kim sắc quang kia lại lộ ra một phần mà thôi.

Kế tiếp, Phong Liệt cũng không có nóng lòng đi lên trước, mà là quan sát tình thế trong sân một chút.

Mà vừa nhìn, cũng là khiến hắn giật mình.

Không nói trước những đại giáo phái khác phái tới bao nhiêu người, chỉ là trong trận doanh của Ma Long Giáo, liền tụ tập mấy ngàn tên cao thủ của mười tám viện phái.

Trong đó, viện chủ Ám Vũ Việ - Lãnh Phi Hồng, Trịnh Thông cùng với mấy tên hộ pháp Thần Thông Cảnh tất cả cũng đều ở trong đó.

Cách đám người Lãnh Phi Hồng không xa, Chiến Thiên Ma Vương, Lý Thiên ký, Sở Huyền thậm chí còn có cường giả Long Biến Cảnh - Sở Hóa Long vừa mới gặp mặt không bao lâu tất cả cũng ở đây.

Phong Liệt nhìn trận thế như vậy, không khỏi âm thầm tặc lưỡi hít hà.

Trong lòng hắn âm thầm cân nhắc một phen thiệt hơn, cũng không có đi vào trong đội ngũ Ma Long Giáo, mà là hơi thay đổi dung mạo một chút, lẫn vào trong một đám quân lính lộn xộn.

-Di? Không phải sau đạo kim sắc cấm chế kia là chính là Long Hoàng thần phủ trong truyền thuyết sao?

-Ngừng! Ngươi đây không phải là nói nhảm sao? Ngươi cho rằng tất cả mọi người ăn no rỗi việc ở nơi này ngắm phong cảnh a!



-Đi! Huynh đệ chúng ta cũng tiến lên phụ giúp một tay! Nhiều người lực lượng lớn, nói vậy rất nhanh là có thể phá vỡ cấm chế kia!

-Chậm đã! Nhị ca, chúng ta không thể đi a! Ngươi không thấy được chút ít thi thể dưới chân núi kia sao? Chúng ta những người không môn không phái này không thể nhích tới gần cấm chế kia! Chỉ có người của đại môn phái mới có tư cách tới gần phía trước a!

-Cái gì? Này mười đại giáo phái cũng thật là bá đạo đi.

-Ai! Đáng tiếc lão tử không có Thiên Tru Lệnh Bài, nghe nói cấm chế của Long Hoàng thần phủ này cũng không ngăn cản người cầm Thiên Tru Lệnh Bài trong tay a.

-Ngừng. Ngươi chính là cầm lấy lệnh bài, người của mười đại giáo phái cũng sẽ không cho ngươi đi qua đó, nói không chừng liền trực tiếp đem ngươi giết chết, tịch thu lệnh bài!

"..."

Phong Liệt một bên nghe mọi người chung quanh khúc khích lên tiếng nghị luận, một bên ngưng mắt nhìn lại.

Chỉ thấy ngồi dưới núi nhỏ kia, đúng là cũng đã bị người của mười mấy đại môn phái chiếm đoạt, đem một vài thế lực nhỏ đều ngăn trở ở phía ngoài, một vài thi thể nằm thất linh bát lạc trên mặt đất, hiển nhiên cũng là một vài người dẫn đầu đui mù lưu lại.

Mà Ma Long Giáo, Kim Long giáo, Hỏa Long Giáo, Độc Long Giáo trong thập đại Chân Long giáo phái cùng với Phong Sát Minh, U Minh Đường môn phái, thì cũng đều phái ra mười mấy tên cường giả Thần Thông Cảnh thay nhau oanh tạc đạo cấm chế kia, ba bốn trăm tên cường giả Thần Thông Cảnh đồng thời xuất thủ, thanh thế cực kỳ to lớn, tiếng bạo liệt vang dội thiên địa.

Đột nhiên, Phong Liệt phát hiện hai người Mộc Thiên Tình, Lăng Cô Thành tất cả đều đứng ở bên trong đội ngũ của Băng Long Giáo, đang không ngừng thi triển chiến kỹ công kích cấm chế.

Bất quá giờ phút này trên mặt Mộc Thiên Tình mang theo một cái khăn che mặt, đem dung nhan tuyệt thế che lại, mà Tiểu ma nữ Băng Ly thì đứng ở phía sau Mộc Thiên Tình hô to gọi nhỏ hưng phấn không thôi.

Phong Liệt chỉ có liếc mắt nhìn bọn họ một cái, liền đem lực chú ý đặt ở kim sắc quang kia, khẽ cau mày.

Cấm chế kia nhìn như cực kỳ chắc chắn, sợ rằng nhất thời nửa khắc sẽ có thể mở ra.

Hắn từ trong tiếng nghị luận của mọi người chung quanh, nghe ra tựa hồ có Thiên Tru Lệnh Bài là có thể dễ dàng xuyên qua cấm chế, nhưng lại không biết thiệt giả thế nào.

Hơn nữa, hắn giờ phút này giả dạng thành một gã võ giả bình thường, tựa hồ căn bản không cách nào đến gần cấm chế kia.

Đang lúc ấy thì, trong không trung đột nhiên truyền đến một thanh âm cười dài vang lên tận trời cao.

-Ha ha ha ha! Không nghĩ tới lão phu mới vừa xuất quan, liền gặp được chuyện tốt bực này, xem ra lão phu cùng thần phủ này hữu duyên a! Ha ha ha ha!

Mọi người sắc mặt cả kinh, mau chóng giương mắt nhìn lên.

Lại thấy trong không trung có một đầu Giao Long màu xanh biếc quanh co như núi lĩnh cấp tốc xẹt qua không trung, trong chớp mắt liền đi tới trên đỉnh đầu mọi người.

Ở trên lưng Giao Long, có một lão giả tóc xanh đứng trên đó với khí thế mênh mông như hải, lão giả tóc xanh, lông mày xanh lá, một đôi mắt lão luyện tản ra tinh mang âm tà lại sâu thúy, cỗ sương mù chung quanh lay động thành từng mảnh màu xanh biếc.