Cho nên lúc sau nghe được báo cáo của Long Cửu, cái lão già kia nhất thời bộc lộ bộ mặt hung ác, đột nhiên mở to hai tròng mắt, liền lộ ra ánh mắt hung ác tựa như muốn ăn thịt người khác.
Ông ta cũng biết rõ Lâm Thiệu Huy sự đáng sợ của Lâm Thiệu Huy, biết nơi đây không thể ở lâu, phải tốc chiến tốc thắng.
Mà lúc này, Long Cửu đã đi đến nhìn thấy cảnh giương cung bạt kiếm nhất thơì sững sờ:
"Cậu chủ Lâm, chuyện này là sao đây?"
Nhìn thấy Long Cửu trong nháy mắt trong mắt Lâm Giang Triều đều là ý nghĩ thù hận rốt cuộc kìm chế không được mà giận dữ hét:
"Lão già kia, ông còn diễn trò sao, ông dám bán đứng tôi? Nhà họ Lâm tôi nhất định phải để ông chết không được tử tế."
Theo sau đó Lâm Giang Triều liền ra lệnh cho Âu Dương Kình nói:
"Âu Dương Kình, bắt lấy Long Cửu và Long Thiên Tuấn.
Chúng ta bây giờ sẽ rút lui, tôi phải tìm một nơi không có người tra tấn bọn họ thật tốt."
Âu Dương Kình gật đầu liền tàn nhẫn ra tay, nơi đi qua như vào chỗ không người, căn bản không người nào có thể ngăn cản.
Cực kì bá đạo.
Người nhà họ Long trong nháy mắt đều là thương vong cô cùng nghiêm trọng, ngã xuống khắp nơi.
Âu Dương Kình thuận tay bắt lấy Long Cửu và Long Thiên Tuấn bất ngờ nhảy lên hướng bên ngoài khách sạn nhanh như bay thoát đi.
Rồi sau đó lên một chiếc xe tải.
Ước chừng nữa giờ sau, trong một công xưởng bỏ hoang.
Âu Dương Kình liền đem Long Cửu và Long Thiên Tuấn nặng nề mà vứt trên mặt đất.
"Long Cửu, tôi còn cho rằng ông là người thông minh, thật không ngờ ông cũng là một người ngu ngốc đầu óc bã đậu?
"Ông vậy mà lựa chọn đứng về phía Lâm Thiên Huy? Ông thật sự cảm thấy dựa vào tên phế vật kia thì có thể ngăn chặn được nhà họ họ Lâm tôi sao?"
Khuôn mặt Lâm Giang Triều dữ tợn nhìn Long Cửu, bộ dạng kia giống như muốn ăn thịt người khác,
Long Cửu vậy mà dám bày trò với ông ta.
Nếu như không phải sớm phát hiện thì bây giờ ông ta chỉ sợ đã bị Long Cửu hãm hại chết rồi.
Mà lúc này Long Cửu cười tít mắt nói:
"Nhưng ngộ nhỡ phế vật trong miệng ông...là Tướng Huy đấy?".