Mật Ngọt Trong Mắt

Chương 37


Hôn lễ của An Cửu và Hà Xuyên cuối cùng cũng đến.

Trước đêm hôm ấy, vốn dĩ cô định đi ngủ sớm để còn giữ sức. Ai ngờ đâu, cái tên lòng lang dạ thú kia lại kéo cô “lăn lộn” mấy lần mới cho cô đi ngủ.

Mặc dù sáng hôm sau trên người không có những vết ái muội nhưng cơ thể cô nhức nhối vô cùng,

Cũng may, đến hôm tổ chức hôn lễ thì vết thương của cánh tay cô cũng đã đỡ đi phần nào.

Vì váy cưới của Hà Xuyên là loại váy cưới xòe cúp ng.ực nên cô đã yêu cầu nhà thiết kế làm cho cô 1 băng trắng thắt nơ ở 2 cánh tay để vừa che đi vết thương vừa tô điểm cho chiếc váy thêm đẹp hơn.

An Gia hôm nay tổ chức tiệc vô cùng lớn. Cả dinh thự được trang trí thơ mộng như bước vào 1 cung điện cổ xưa nguy nga.

Khách mời đến rất đông, hầu hết là tầng lớp giới thượng lưu, còn có cả các nhà chính trị, bộ ngoại giao, tầng lớp quý tộc xưa,… Tóm lại, quan hệ của An Gia không chỉ dừng lại ở quen biết trong nước.

Vì có quá nhiều ô tô nên An lão gia đã cho người bố trí mua thêm mấy mảnh đất xung quanh để cho khách đỗ xe. Không những thế, an ninh được thắt chặt gần như là tuyệt đối, dàn vệ sĩ và bảo an hùng hậu đến mức cảm tưởng 1 con ruồi cũng không thể lọt qua được.

Khách mời đến tham dự buộc phải có thiệp mời và buộc phải mặc trang phục có màu sắc đã được quy định.

Khâu kiểm duyệt khách cũng rất nghiêm ngặt, qua cửa an ninh còn phải quét mặt để xác định thân phận mới được tiến và hội trường. Dù các bước rườm rà như thế nhưng tất cả các khách mời không mất quá nhiều thời gian để chờ đợi, cho thấy được khâu quản lý và sắp xếp của quản gia tốt như thế nào.

Hà Xuyên cùng với Dư Mẫn ở chỗ nhà thiết kế.

Sau khi được chuyên gì trang điểm “họa mặt” mất mấy tiếng, Hà Xuyên mới được dẫn đi thay váy cưới.

Thay xong, cô còn phải để nhà thiết kế chỉnh lại xem đã vừa vặn thoải mái chưa.

- An phu nhân, xin cô nhẹ tay chút thôi, tất cả các viên đá trên váy đều là kim cương thật đấy…

- Mấy viên này trị bao nhiêu?

- Cả chiếc váy này ước tính có thể mua được 2 căn biệt thự. An phu nhân, cô nghĩ có thể là bao nhiêu?



- Cái gì?

Hà Xuyên cảm thấy hô hấp khó khăn.

Tất cả những chuyện này An Cửu không hề nói cho cô biết. Từ đó đến giờ, nhiệm vụ của cô là chỉ việc đi thử váy cưới và chụp ảnh cùng hắn mà thôi.

Ban đầu cô thấy những viên đá này lố quá, định bụng vươn tay giật vợi lén vứt đi. Giờ cô đã biết được giá trị của chiếc váy cưới này, thì đương nhiên cô nâng còn hơn cả nâng trứng nữa ấy chứ.

Dư Mẫn còn khó chịu với cuộc hôn nhân này của bạn thân, nhưng sau khi nhìn thấy Hà Xuyên trong bộ váy cưới này thì cơn giận dường như tiêu tan.

- Quả thật mình không ưa cái tên An Cửu đó! Nhưng mình phải công nhận rằng cũng cũng biết chịu chi đấy… Riêng chiếc váy cưới trên người cậu đã có giá trị lớn như vậy rồi… Thế mà bộ trang sức đi kèm còn khủng hơn.

- Hả? Cậu nói gì cơ?

- Tiểu Xuyên ngốc, sao cậu không để ý cái gì hết thế? Bộ trang sức mà cậu chọn là bản giới hạn mới được ra mắt tại tuần lễ thời trang Pháp. Mình tính định đặt nhưng ai ngờ đấu không nổi với mấy người nhà siêu giàu. Mà kể cả có nhiều tiền cũng chưa chắc có được bộ trang sức này…

Nếu như Dư Mẫn không nói, cô còn thấy thoải mái 1 chút.

Nhưng giờ Hà Xuyên cảm thấy toàn thân nặng đến mức đè ép.

Cô là kiểu người hay vụng. Nếu như trong lúc làm nghi thức không may làm hỏng trang sức và váy cưới… Chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đã thấy lòng đau như cắt rồi.

Đã vậy, Dư Mẫn còn khoác vai cô rồi hù dọa.

- Này Tiểu Xuyên, hôm nay đi đứng cho cẩn thận đấy. Rơi 1 món đồ là cậu sẽ mất cả 1 gia tài đấy nhé! Có khi mấy món này còn nhiều tiền hơn cả cái thân cậu cũng nên.

- Con nhỏ xấu xa, ăn nói vớ vẩn!

Sau khi mặc váy cưới và chuẩn bị mọi thứ xong, Hà Xuyên nhận được cuộc gọi của An Cửu.



Hắn vì quá bận nên đã kêu người đến đón cô đến dinh thự. Không những thế, hắn còn cẩn thận hỏi cặn kẽ xem cô mặc đồ có thấy thoải mái không?

Tuy ngoài mặt Hà Xuyên không sao nhưng trong lòng cô đã rộn rạo cả lên rồi. Chỉ sợ cô nói không thoải mái, An Cửu lại cho cô mặc bộ đắt hơn, như vậy áp lực đè lên vai cô còn nhiều nữa.

Thế là dưới sự hộ tống của vệ sĩ, Hà Xuyên đã được đưa đến dinh thự An Gia. Quản gia đã đứng đấy đợi cô, dẫn cô vào cổng phụ, đi qua các dãy hành lang rồi lên tầng 3, tầng dành riêng cho cô dâu để đợi đến giờ lành rồi ra làm nghi thức.

An Gia có quá nhiều nghi thức phức tạp. Cũng may, cách đây mấy hôm, An lão gia đã cho người đến dạy cô hết tất cả. Mặc dù có chút khó nhớ nhưng cô vẫn thấy bản thân có thể nhớ được.

Vừa đi quản gia vừa dặn dò.

- Phu nhân, sau khi cô vào phòng thì hãy ở yên trong đó. Đến giờ, An tiên sinh sẽ đích thân qua để dẫn cô ra ngoài. Còn nữa, trước khi làm lễ cô không được tháo khăn che mặt xuống đâu đấy, phải để đích thân An tiên sinh tháo mới được…

Hà Xuyên nghe mà chóng hết cả mặt.

Khi đến ngã rẽ, đột nhiên cô va phải 1 người phụ nữ. Vì chiếc váy quá dài, cho nên cô không cẩn thận dẫm phải mà ngã về phía trước. Cũng may, người phụ nữ kia vươn tay ra kéo cô lại.

Thoát được 1 lần, Hà Xuyên thở phào nhẹ nhõm rồi quay lại.

- Cảm ơn cô nhé, tại váy cưới dài quá…

Người phụ nữ kia nở 1 nụ cười đầy ẩn ý, sau đó liền buông tay của Hà Xuyên ra.

- Cô dâu cũng xinh đẹp đó!

- Cảm ơn, cô cũng là khách mời sao? Tôi là Hà Xuyên, còn cô tên gì thế?

Ngoài mặt người phụ nữ vẫy giữ thái độ bình thường, nhưng chợt Hà Xuyên nhận ra, ánh mắt của cô ta đã có chút thay đổi.

Chỉ biết lát sau, cô ta đáp.

- Tôi tên là Vũ Giai! Tôi định đi tìm cô đấy, may quá… Gặp được cô ở đây luôn…