Hai ngày sau, Sophia thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm, chuyển tới phòng bệnh riêng của cô, chỉ là chưa thanh tỉnh, quân thượng cùng vương phi đối Hạ Thiên thiên ân vạn tạ, bác sĩ hoàng thất vẫn luôn không có biện pháp khiến công chúa thanh tỉnh, Hạ Thiên vừa tới, cô liền chuyển nguy thành an, liền nhất định vướng tay chân bệnh tim cũng không có bất cứ vấn đề gì.
"Thực sự phi thường cảm tạ Đường tiên sinh, chúng tôi một nhà cũng không biết nên cảm tạ cậu thế nào." Quân thượng nói năng lộn xộn, kỳ thực, hắn là có chút khong dám nói chuyện với Hạ Thiên, mặc dù Hạ Thiên tuổi còn nhỏ, hắn là trưởng bối, nhưng mà, nam nhân này thoạt nhìn đích xác quá lạnh, tổng có một loại cảm giác người lạ không được tới gần, rất khó khiến người ta có thể tùy ý ở chung.
Hạ Thiên phản ứng rất nhạt, liên tục hai ngày hai đêm không ngủ, hắn mệt muốn chết rồi, một lòng đều đang lo lắng Sophia, vốn là thân thể không được có một chút sai sót tự nhiên xảy ra việc trúng đạn, lại gần trái tim như vậy, ai có thể xác định, cô có thể vượt qua cửa ải khó khăn, vừa nghĩ tới Sophia có thể sẽ chết, Oa Oa của hắn sẽ không còn xuất hiện ở trên đời, hắn liền toàn thân rét run.
"Cô ấy cần nghỉ ngơi, các người trước không nên quấy rầy cô ấy, chờ cô ấy tỉnh, tôi sẽ thông báo cho các người." Hạ Thiên đi vào, đóng cửa phòng bệnh, quân thượng cùng vương phi đều sửng sốt .
Kia là con gái của chúng tôi mà, dù cho chỉ có một người có thể ở đây chiếu cố cô ấy cũng là chúng tôi chứ, đừng tưởng rằng cậu đã cứu con gái chúng tôi là có thể chiếm trước vị trí này a, này đều là chuyện gì a, lúc nào sự tình của Sophia do hắn định đoạt?
Avrile cùng Liliane cũng rất 囧, đối với Hạ Thiên loại này đương nhiên cô ấy là người của tôi, tôi chính là có thể làm quyết định thái độ đặc biệt...Đây chính là hành vi của thổ phỉ nha.
Đã nhiều năm như vậy, cái ý thức đó đã thâm căn cố đế rồi.
Rachel nói, "Quân thượng, vương phi, công chúa đã bình an , hai người đã ở bệnh viện canh hai ngày, nhất định là mệt mỏi, về hoàng cung nghỉ ngơi trước đi, công chúa tỉnh lại, chúng tôi lập tức thông báo cho hai người."
"Nhất định phải trước tiên báo cho chúng tôi biết."
Rachel gật gật đầu, quân thượng cùng vương phi đi ra ngoài, lên xe, vương phi hình như vẫn đang suy nghĩ chuyện gì đó, quân thượng cười hỏi, "Đang suy nghĩ gì đấy, nhập thần như thế?"
"Em cảm thấy hình như đã thấy hắn ở đâu đó." Hai ngày này, con gái vẫn ở trong lúc nguy hiểm, cô cũng không muốn nghĩ đến sự tình loạn thất bát tao này, kỳ thực lần đầu tiên gặp mặt, cô liền cảm thấy nam nhân này rất nhìn quen mắt, như là ở đâu thấy qua, chỉ là một lúc nghĩ không ra, bây giờ càng nghĩ càng cảm thấy quen thuộc, vương phi giận, thực sự là già rồi trí nhớ thoái hóa sao? Cô rõ ràng chưa được bốn mươi tuổi mà.
"Quên đi, người có tương tự, nghĩ không ra cũng đừng nghĩ ." Quân thượng trấn an cô, ngáp một cái, hắn đúng là mệt mỏi.
"Em nhớ ra rồi, em thấy qua hắn ở thư phòng con gái." Vương phi đột nhiên vỗ tay một cái, mang theo một loại vui sướng, "Khó trách em cảm thấy nhìn quen mắt , nguyên lai là hắn, hắn và Sophia tại sao biết ? Thế nào cho tới bây giờ cũng không thấy nhắc tới quá."
"Em ở hoàng cung thấy qua hắn?"
"Nga, Sophia có một bản tập tranh, con gái có vẽ qua hắn, em lần trước đi tìm con gái, thấy con ôm tập tranh đi ngủ, lúc em gọi con tỉnh dậy tập tranh rơi trên mặt đất, em liền nhìn thấy, tuyệt đối chính là nam nhân này, chỉ là con vẽ có trẻ hơn một ít." Cho nên, vương phi mới cảm thấy khắc sâu ấn tượng a, ở tập tranh bảo bối của con gái thấy được một người nam nhân, tuyệt đối không đồng nhất bàn.
Lúc đó, Sophia giải thích nói gần đây học vẽ người, cho nên tìm cá nhân tiến đến mô phỏng, qua loa tắc trách giải thích, cô còn tưởng rằng không có thật đâu, kết quả người thật liền rõ ràng đứng ở trước mặt bọn họ.