Sophia hôm nay ăn mặc rất trang nhã, đơn giản, đặc biệt thích hợp chụp ảnh, người đẹp như hoa, mặc kệ theo góc độ nào chụp đều đẹp được không thể tưởng, Hạ Thiên yêu thích chụp không buông tay.
"Chụp nhiều ảnh như vậy làm cái gì?"
"Em rất đẹp."
Tâm tình Sophia lập tức tốt lên, Hạ Thiên ôm chầm cô, điều **, Sophia nhẹ khẽ tựa vào trên bả vai anh, nhìn ống kính mỉm cười, chụp tấm ảnh đầu tiên sau khi bọn họ trưởng.
"Ca ca, anh hẳn là đổi hình màn hình điện thoại." Sophia ôm cánh tay anh, cầm điện thoại di động của anh nhìn di động màn hình rất bất mãn, màn hình di động của Hạ Thiên là cô lúc mười tuổi, béo tròn, cô nhìn nhận không ra, hơn nữa ảnh này chụp là lúc cô làm mặt xấu, mặc váy đỏ thẫm, băng đô đỏ thẫm, nhìn thế nào cũng có chút giống con nhóc ngốc nghếch.
"Màn hình di động này anh dùng đã nhiều năm." Hạ Thiên nói, thuận tiện đâm chọc cô bé béo tròn trên màn hình, "Khuôn mặt của em trước đây thật đáng yêu."
"Hoàn toàn không nhìn ra."
"Thịt nhiều, cảm xúc rất tốt."
Sophia đánh anh, "Nói bậy."
"Ha ha ha..."
"Đổi màn hình."
"Không đổi."
"Ca ca, đổi một lần thôi, anh luôn nhìn bộ dáng mập mạp của em trước đây, bây giờ nhìn em nhất định rất kỳ quái." Sophia nói, cô cũng trưởng thành, trở nên xinh đẹp.
Cô quấn một hồi, Hạ Thiên cuối cùng cũng đồng ý thay đổi màn hình, đổi thành ảnh hai người bọn họ vừa chụp chung, trên điện thoại liền đổi thành một mình Sophia.
Thuận tiện nói một tiếng, album ảnh của Hạ Thiên, trừ rất ít mấy tấm phong cảnh, cơ hồ đều là của Sophia.
Từ nhỏ đến lớn cũng có.
"Đói bụng không?"
"Không phải rất đói." Sophia kéo anh ngồi xuống, "Em thích ở đây phơi nắng, hôm nay ánh nắng cũng rất tốt."
"Da của em rất dễ bị thương."
"Loại ánh nắng này một chút cũng không quan hệ." Sophia mới không quan tâm.
"Em hôm nay ở đây chờ đủ lâu, đi, anh dẫn em đi chơi bóng."
"Đánh cầu gì, em sẽ không chơi bóng." Tất cả hoạt động bên ngoài đều không thích hợp với Sophia.
"Bi-a, anh dạy cho em."
Sophia cho tới bây giờ không chơi qua bi-a, đúng như cô nói, cầu gì cô cũng sẽ không đánh, đánh bi-a quả thực coi như là một loại hành hạ, một quả cũng không đánh vào. Hạ Thiên là bách phát bách trúng, anh dạy Sophia thủ thế, còn có góc độ, Sophia vẫn như cũ đánh rất tệ, Hạ Thiên đi qua, từ phía sau vòng qua cô, dạy cô hai cái tay nắm cơ thế nào.
Sophia rất quẫn bách, cái tư thế này thật sự là quá cảm thấy khó xử .
Anh từ phía sau lưng ôm cô, lồng ngực dán lưng của cô, đùi dán đùi, đầu ở bả vai của cô, nói chuyện hơi thở vẫn chui qua lỗ tai của cô, tư thái này thật sự là quá hương diễm .
"Ca ca, em sẽ đánh được." Sophia nói, ca ca nhất định là cố ý .
Hạ Thiên chững chạc đàng hoàng, "Được, vậy em thử một lần trước."
... ...
Anh nói xong lui ra, như không có việc gì, không giống Sophia, mặt rất đỏ, làn da của cô mỏng, xấu hổ sắc mặt liền đỏ bừng, như uống rượu, Hạ Thiên ở một bên càng nhìn tâm thêm ngứa.
Một bên nguyền rủa đạo Thiên Chúa! ! !
Anh là người không có tín ngưỡng, nhưng anh cũng biết kiêng kỵ của đạo Thiên Chúa, đối với tình yêu cuồng nhiệt nam nữ, đối với đàn ông một lòng muốn phụ nữ, phụ nữ theo đạo Thiên Chúa thật sự là quá dằn vặt người.
Anh hiện tại ở cùng một chỗ với Sophia, trong đầu nghĩ toàn là đem cô ăn hết như thế nào.
Nằm cái rãnh! !
Hạ Thiên thô bạo vừa sờ mặt, cuộc sống này thật là khổ sở! !
*
Còn lại buổi tối càng khổ.