"Không được, anh làm sao biết em có phải ghét bỏ anh hay không."
"Không có, không có, anh một chút cũng không có." Sophia lấy lòng nói, đẩy anh rời ra, ca ca thực sự là rất xấu rồi, thường xuyên ăn đậu hủ của cô như vậy...
"Sao có thể một chút cũng không có đây, anh còn cảm thấy anh rất có mùi nam tính."
Sophia, "... Em tức giận."
"Có một chút, em đã tức giận anh rồi sao?" Anh nhéo nhéo mũi của cô, lấy đi kính mắt của cô, mặc dù cô đeo thứ này nhìn rất đẹp, thế nhưng, quá chướng mắt, Sophia hoảng hốt, vội càng lấy lại kính mắt, Hạ Thiên đã ôm cô, hôn môi của cô, giống như ngày xưa, thế tới rào rạt, không đếm xỉa chống cự của cô, bóng dáng cao lớn đem cô toàn bộ đều bao phủ, lưỡi quyển đầu lưỡi của cô, hút nuốt, như muốn đem cô toàn bộ đều nuốt trong bụng, cái loại nhiệt tình hỏa diễm đó, thế nào đều không ngừng được. Sophia có chút xấu hổ, trong nhà sách còn có người, cô lại không dám phát ra âm thanh, trong không gian an tĩnh như vậy, thanh âm hôn môi liền có vẻ ái muội cùng rõ ràng, nghe được mặt cô đỏ lên tâm loạn, sách rơi lúc nào cũng không biết, trong hơi thở toàn là mùi của anh. Anh thật là nói đúng, trên người anh tất cả đều là vị đạo làm cho cô mê muội an tâm, chẳng sợ nhắm mắt lại, thực sự mù, cô cũng biết, người hôn cô là ai.
Theo chống cự, hoang mang, đến cẩn thận từng li từng tí ôm hông của anh, hưởng thụ phần thân thiết này, Hạ Thiên rất thỏa mãn, lòng từ bi buông cô ra, còn nhẹ nhàng cắn môi dưới của cô không buông, sắc mặt Sophia đỏ bừng đánh mặt anh, Hạ Thiên cười, một tay ôm hông của cô, hai người liền thay đổi vị trí, anh nữa nằm trên ghế sa lon, Sophia cả người bị anh ôm vào trong ngực.
"Ca ca..."
"Em đọc sách đi, dù sao anh cũng không có chuyện gì làm, ở đây cùng em." Hạ Thiên nói, lúc này về nhà còn sớm, không như cũng cô xem sách một hồi, đèn bàn bên cạnh sáng, kỳ thực không đeo mắt kính cũng có thể đọc sách, nhưng mà, tư thế này, Sophia thầm nghĩ, cô thấy thế nào a, hơn nữa, dưới thân có thứ gì vẫn chạm trên người cô, cô mặc dù không rõ ràng cũng không phải ngu ngốc, đương nhiên biết đây là cái gì, cô động cũng không dám động, chỉ là trừng mắt nhìn Hạ Thiên.
Hạ Thiên biết rõ còn hỏi, chính nhân quân tử, "Làm sao vậy?"
"Anh, anh..." anh, anh anh nửa ngày, cũng không nói ra cái gì, da mặt cô dù sao cũng không Hạ dày như Thiên, Hạ Thiên liền vô cùng thuần khiết nhìn cô, còn cố ý ôm cô cọ, tư thế kia càng ái muội, Sophia sắc mặt đều rất nhanh rỉ máu, "Ca ca, anh không khó chịu sao?"
"Khó chịu a, em lại không cho anh bính, hồi bé mỗi ngày em còn nắm đi ngủ, có muốn liếc mắt nhìn hay không?" Hạ Thiên nói, quy quy củ củ đặt ở tay cô ở ngang hông, bắt đầu ôm ngang hông cô.
"Không muốn! ! ! !"
Chỉ cần Hạ Thiên ở New York, hàng đêm đều ở nhà cô qua đêm, đã không phải một lần sát súng hỏa, Sophia cũng không có biện pháp, Hạ Thiên khí huyết thịnh vượng lại không chạm qua phụ nữ, vô cùng cấp thiết, Sophia cũng có loại dự cảm, dự đoán cũng không lâu lắm, ca ca cũng sẽ không để ý cô theo đạo Thiên Chúa, nhất định sẽ đem cô ăn, hiện tại mỗi ngày đều là ám chỉ cô.
Sophia cắn môi vô cùng ủy khuất, ca ca sau khi lớn lên trở nên háo sắc, Hạ Thiên níu chặt tai tiểu nha đầu nói, "Anh cũng không phải là làm khó em chúng ta đi đăng ký kết hôn, anh rất tôn trọng tín ngưỡng của em, em cũng muốn tôn trọng tiểu huynh đệ của anh."
Sophia, "..."
Đây là cái ngụy biện gì! !