Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 115: Hải quái




Bất quá, chuyện của đám người trẻ tuổi, một lão đầu tử như hắn cũng không muốn để ý quá nhiều ,nghe Tiêu Linh hỏi, liền cười trấn an nói:

- Công chúa đừng lo, Hàn Phong lúc này đang trùng kích địa giai chi cảnh, tuy rằng thiên phú tu luyện của hắn vượt xa người thường, thế nhưng địa giai chi cảnh cũng không phải một, hai ngày ngắn ngủi liền có thể đạt tới. Ta vừa mới ở bên ngoài tỉ mỉ quan sát, khí tức của hắn thập phần bình ổn, hơn nữa so với lúc trước khi bế quan còn mạnh hơn vài phân nên không đáng lo ngại.

Nghe được Phí Lão giải thích, trong lòng Tiêu Linh cũng coi như thoáng yên tâm hơn.

Đúng lúc này một than âm đột nhiên vang vọng cả thuyền đội.

Tiêu Linh không khỏi sững sờ, nghi hoặc hỏi:

- Đây là thanh âm gì vậy?

Ngay khi Phí Lão vừa định mở miệng giải thích, ngoài khơi đột nhiên nổi lên một cơn sóng khiến cả chiếc thuyền bị nhấc lên.

Tiêu Linh nhất thời không có đứng vững, cước bộ một trận lảo đảo, thiếu chút nữa ngã xuống đất. Cũng may Phí Lão nhanh tay đỡ lấy nàng.

Lúc này từ bên trong sóng biển đột nhiên xuất hiện một đạo hắc ảnh, phi tới vị trí mà Tiêu Linh vừa đứng.

- Cẩn thận.

Nhìn thấy Tiêu Linh gặp nạn, Phí Lão biến sắc, khí thế thiên giai trong nháy mắt bộc phát ra, thân hình chợt lóe, trong khoảnh khắc liền xuất hiện ở trước người nàng, đồng thời đánh ra một chưởng.

Một đạo kình khí bạo liệt từ cánh tay của hắn bắn ra, trong nháy mắt đánh lên hắc ảnh.

Hắc ảnh chỉ kịp hét thảm một tiếng, sau đó liền bị Phí Lão đánh trở về.

Ổn định thân hình Tiêu Linh xong, lúc này mới nhìn rõ hắc ảnh vừa rồi, dĩ nhiên là một con hải quái lớn bằng hai người.

Sau khi hải quái rơi xuống, biển liền trở lại yên bình.

Tiêu Linh còn có chút sợ hãi nhìn về phương hướng hải quái xuất hiện, sau đó đôi mắt xinh đẹp trợn lớn, tràn ngập chấn động.

Ngay cả Phí Lão luôn luôn trầm ổn, nhìn cảnh tượng trước mặt, cũng không khỏi biến sắc.

Thì ra trong hải vực cách bọn họ không xa, một đám hắc ảnh đang bơi tới.

Tốc độ của chúng cực kỳ nhanh, chớp mắt đã tới gần đội thuyền của bọn họ.

Tiêu Linh nhìn kỹ, những hắc ảnh này có hình dạng tương tự với con hải quái lúc nãy tấn công nàng.

Phí Lão nhìn thấy đám hải quái này kéo tới, sắc mặt ngưng trọng, vội vàng nói:



- Công chúa mau trở lại phòng của mình, thanh âm vừa rồi hẳn là thuyền đội dùng để cảnh báo. Bọn họ chắc cũng đã phát hiện ra tung tích của đám hải quái này.

Tiêu Linh nghe vậy, liền gật đầu, nàng biết thực lực của Phí Lão, mình còn ở lại chỉ gây thêm phiền phức cho hắn. Nghĩ tới đây, Tiêu Linh không hề do dự nhanh chóng đi vào khoang thuyền.

Lúc này, Bố Lôi Địch nghe được động tĩnh bên ngoài cũng nhanh chóng lao ra.

Sau một lát đã xuất hiện bên cạnh Phí Lão, khi hắn thấy đám hải quái nhung nhúc này, sắc mặt đồng dạng có chút ngưng trọng.

Trong mắt hai đại thiên giai cao thủ, thực lực của đám hải quái này cũng không tính là cường đại, hầu hết chỉ tương đương với nhân giai tam phẩm.

Hình dạng của chúng hết sức kỳ lạ, cái lưng dài đầy những lân phiến lục sắc, cái đầu bẹt chiếm một phần ba thân thể, cùng bốn con mắt đỏ sậm.

Lúc Bố Lôi Địch xuất hiện, mấy con hải quái gần đấy đều há rộng miệng ra, để lộ hàm răng bén nhọn.

Phốc phốc phốc!

Ba con hải quái ở phía trước nhảy mạnh lên, thân ảnh cực lớn bay ra khỏi mặt nước, đánh tới đầu thuyền.

Lúc này, hai mươi mấy chiếc thuyền đồng thời vang lên âm thanh cảnh báo chói tai, lập tức vô số hộ vệ lao ra, trong tay đều mang theo binh khí.

Bất quá khi bọn họ thấy được đám hải quái, đều bị hù cho phát sợ.

Là thuyền trưởng, Hoắc Lợi hiển nhiên có tố chất tốt nhất, tuy rằng hắn cũng khiếp sợ đám hải quái đột nhiên xuất hiện, nhưng vẫn nhanh chóng lên tiếng nhắc nhở:

- Toàn bộ thuyền viên cẩn thận, cùng ta đánh đuổi đám súc sinh này trở về biển!

Nghe được tiếng hét này của Hoắc Lợi, đám hộ vệ cuối cùng cũng phục hồi tinh thần lại, bọn họ vốn là cấm vệ quân của đế quốc, nên tố chất bản thân rất cao!

Lúc này kịp phản ứng, đều là tuốt vũ khí, mấy người làm một tổ kết thành tiểu trận, nhanh chóng xông lên đầu thuyền, chiến đấu với đám hải quái này.

Bố Lôi Địch cùng Phí Lão cầm đầu xung phong, hai người bay lên trời, không đợi đám hải quái tới gần, đã đánh tới.

Nhìn thấy chúng đã vây quanh chiếc thuyền, Hoắc Lợi cũng hơi nghi hoặc, đám hải quái này hắn tự nhiên biết được.

Kiếm Xỉ Huyễn Sa, một loài nhân giai hải thú hung tàn.

Nhưng khiến Hoắc Lợi cảm thấy nghi hoặc chính là loài hải quái này ngày trước đi biển cũng có thể gặp phải, nhưng chỉ có một hai con thôi, chưa từng có tình cảnh gặp cả đám hơn mười con bao giờ.

Hay như hôm nay, thoáng cái xuất hiện rất nhiều Kiếm Xỉ Huyễn Sa, Hoắc Lợi cũng chưa từng thấy.

Tuy rằng Kiếm Xỉ Huyễn Sa không quá cường đại, nhưng cả một đoàn nhiều con như vậy, Hoắc Lợi cũng cảm thấy da đầu tê dại một trận.



Đối với sự tình bên ngoài, lúc này Hàn Phong vẫn không hề hay biết.

Hắn cũng không biết đã trải qua bao lâu, lúc này một đạo khí tức xanh nhạt cuối cùng trong cơ thể cũng đã bị hắn chuyển hóa hoàn toàn thành đấu khí.

Hàn Phong tâm thần hợp nhất, tỉ mỉ quan sát đấu khí trong cơ thể đang chuyển động nhanh chóng.

Theo thời gian từng phút trôi qua, vốn dòng suối đấu khí đang bình ổn, lại xuất hiện một tia rung động rất nhỏ.

Theo rung động sản sinh, đấu khí trong cơ thể bị kiềm hãm mạnh me, sau đó lấy tốc độ cuồng bạo trong nháy mắt tràn đầy tứ chi bách hài của Hàn Phong.

Nếu như lúc này có người ngoài sẽ phát hiện thân thể của Hàn Phong dưới y phục cũng đang to ra.

Hàn Phong thậm chí có thể cảm nhận được mỗi một chỗ trong thân thể đang như bị đánh gãy, phát ra âm thanh tan vỡ.

Với điều này, Hàn Phong cũng không kinh ngạc quá mức, trên tay động tác lại biến ảo, ý niệm nhanh chóng dẫn đạo đấu khí trong cơ thể.

Cứ như vậy duy trì trong hai ngày, Hàn Phong không hề nhúc nhích tẹo nào.

Bên ngoài thuyền, mấy trăm tên hộ vệ cầm vũ khí trong tay không ngừng quơ lên.

Lúc này, Kiếm Xỉ Huyễn Sa trong biển giống như bị kích động, từng con bất kể sống chết lao nhanh lên boong thuyền.

Bố Lôi Địch cùng Phí Lão đã phân ra, chém giết. Kiếm Xỉ Huyễn Sa sao có thể chịu nổi công kích của hai đại thiên giai cường giả.

Khiến kẻ khác giật mình chính là mỗi khi có một con Kiếm Xỉ Huyễn Sa bị hai người oanh giết mà chết, đồng loại ở xung quanh nó sẽ nhanh chóng ăn sạch sẽ thi thể.

Đối với một màn máu lạnh như vậy, Bố Lôi Địch cùng Phí Lão cũng không khỏi nhíu mày.

Bất quá điều này cũng không ảnh hưởng tới động tác của hai người, chỉ trong công phu ngắn ngủi, trên hải vực đã bị nhuộm thành lục sắc do máu của Kiếm Xỉ Huyễn Sa chảy ra.

Vốn hai người còn muốn xung phong liều chết một phen, thế nhưng khi bọn họ phát hiện xung quanh thuyền đội càng ngày càng nhiều Kiếm Xỉ Huyễn Sa tới gần, đành từ bỏ ý niệm này, nhanh chóng trở về boong thuyền, trợ giúp đám hộ vệ ngăn địch.

Có hai đại thiên giai cao thủ áp trận, áp lực của hộ vệ trên thuyền giảm xuống, cuối cùng cũng miễn cưỡng đuổi đám Kiếm Xỉ Huyễn Sa liều mạng này ra bên ngoài.

Bất quá mấy chiếc thuyền còn lại không thể may mắn được như vậy.

Ngay khi Bố Lôi Địch cùng Phí Lão trở lại boong thuyền, một chiếc thuyền lớn bị Kiếm Xỉ Huyễn Sa không ngừng vây công tới vỡ nát, toàn bộ thuyền viên cùng hộ vệ đều rơi xuống nước, họ còn chưa kịp có phản ứng, đã bị đám hải quái đuổi tới nuốt chửng vào bụng, ngay cả chút xương cũng không còn.

Nhìn thấy một màn này, trong lòng mọi người đều đổ mồ hôi lạnh. Nhất là những người ở các thuyền khác không có Bố Lôi Địch cùng Phí Lão bảo hộ càng phải xuất toàn bộ lực lượng, không ngừng chém giết Kiếm Xỉ Huyễn Sa.

Tuy rằng luận thực lực của một người, họ đều là những hộ vệ được đế quốc nghiêm chỉnh huấn luyện, thuộc về quân đội tinh nhuệ, có thực lực nhân giai tứ phẩm, nhưng mãnh hổ cũng không chịu nổi đàn lang.

Huống chi lúc này đối mặt với bọn họ là một đám hải quái khổng lồ.