Lão khất cái nghe vậy, hai mắt liền trợn lên, rồi lập tức mở miệng nói:
- Thực lực của ngươi rất không tồi, có phải đã tiến vào Địa giai rồi đúng không?
- Cái này có gì mà ngạc nhiên, mọi người trong đế đô đều đã biết!
Hàn Phong cười lạnh nói.
Lắc lắc đầu, lão khất cái nở nụ cười thần bí nói:
- Tuổi còn trẻ mà đã là Địa giai cao thủ, nói ra quả thật khiến người khác sợ hãi than, nhưng đáng tiếc bọn họ không biết mặc dù ngươi chưa đạt tới Thiên giai nhưng trên người đã có được Tiên Thiên đấu khí mà mọi người hằng mơ ước!
Mấy cũng cuối cùng, lão nói rất thong thả tự nhiên, nhưng vào tai Hàn Phong lại giống như sét đánh.
Người biết hắn có Tiên Thiên đấu khí cũng không nhiều, mà ai cũng đều là Thiên giai cường giả giống như Phí lão.
Nhưng lão đầu trước mặt này ngay cả một điểm đấu khí cũng không có, làm sao có thể phát hiện bí mật trên người hắn?
Tiên Thiên đấu khí cũng không phải là bí mật quá quan trọng đối với hắn, nhưng tới nay cũng chỉ có vài người biết nên cũng có thể xem như là một bí mật.
Lão khất cái thấy biểu tình của Hàn Phong, thì cười cười nói tiếp:
- Hắc hắc, ngươi nhất định là đang suy nghĩ một lão gia hoả không hề có chút đấu khí nào như ta làm sao có thể phát hiện ra bí mật mà ngay cả Thiên giai cường giả cũng rất khó phát hiện ra, đúng không?
Hàn Phong gật gật đầu không nói gì, trong mắt hắn hiện lên vẻ hiếu kỳ rất đậm.
Lão đầu này cũng không có trực tiếp trả lời ho mà tiếp tục thần thần bí bí nói:
- Đây chẳng qua chỉ một bi mật mà ta phát hiện trên người ngươi thôi, lão phu còn phát hiện Tiên Thiên đấu khí của ngươi só với Tiên Thiên đấu khí bình thường còn cường đại hơn, ta nói không sai chứ?
Lúc nói những lời này, vẻ mặt của lão vẫn rất thong dong. Nhưng Hàn Phong nghe được lại giống như một đám thiên lôi đánh trúng.
Việc hắn tán công để đổi lấy Tiên Thiên đấu khí trạng thái thứ hai lúc này ngoại trừ Phí lão và Tiêu Linh thì không còn ai khác biết nữa.
Mà đây là do hắn chủ động nói với hai người, bằng không cho dù là thực lực Thiên giai của Phí lão cxung không thể phát hiện chút khác thường nào chứ đừng nói người khác.
Hàn Phong cũng tin tưởng, Phí lão và Tiêu Linh hai người tuyệt đối không bán đứng hắn đem chuyện này nói cho người khác biết.
Nhưng nếu là vậy thì lão gia hoả này làm sao biết được?
Trong lòng Hàn Phong không khỏi tràn nhập khiếp sợ và nghi hoặc.
Đương nhiên, đối với lão gia hoả thoạt nhìn không có chút lực uy hiếp này, hắn cũng liền cảnh giác hơn nhiều.
Tựa hồ nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Hàn Phong, lão khất cái này nói tiếp:
- Ngươi không cần suy nghĩ nhiều, không có ai nói chuyện này cho ta biết đâu, sở dĩ ta có thể phát hiện là do vừa rồi ngươi giúp ta đứng dậy, cho nên ta mới biết.
- Giúp ngươi đúng lên?
Hàn Phong có chút nghi hoặc hỏi lại.
- Không sai, bởi vì khi ta và ngươi chạm vào nhau, ta liền phát hiện Tiên Thiên đấu khí trên người ngươi.
Lão khất cái giải thích.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Hàn Phong nghe vậy, vẻ mặt liền trầm xuống, dùng ngữ khí thâm trầm hỏi.
Lão khất cái nghe vậy thì hai mắt lại lần thứ hai trợn tròn, rồi bất mãn nói:
- Sao trí nhớ của ngươi kém thế hả? Không phải lúc nãy ta đã nói ta là một Thiên giai cường giả sao!
Thấy lão gia hoả này lại tự xưng là Thiên giai cường giả, vẻ mặt nghiêm túc của Hàn Phong cũng không khỏi khẽ co giật, hắn thật sự bị lão già này làm cho buồn bực chịu không nổi.
Nhưng lập tức, trong lòng hắn nổi lên một ý niệm mà ngay cả hắn cũng có chút khó tin: "Lẽ nào lão gia hoả này thực sự là một Thiên giai cường giả?"
Ý niệm này vừa xuất hiện cũng khiến hắn buồn cười chính bản thân hắn.
Sau đó hắn liền trực tiếp hỏi:
- Ngươi nói người là Thiên giai cường giả, nhưng ta thấy trên người ngươi không hề có một chút đấu khí nào, đây là vì sao?
Ai ngờ lão đầu này khi nghe Hàn Phong hỏi vậy thì vẻ mặt đang tươi cười của lão thoáng chốc liền xuất hiện vẻ cô đơn.
Tuy rằng chỉ là thoáng qua, nhưng Hàn Phong vẫn phát hiện được, lập tức trong lòng hắn thấy kinh ngạc không thôi. Không tự chủ được, hắn đã bắt đầu có chút tin tưởng lão gia hoả này.
Lúc này lão khất cái cũng đột nhiên lên tiếng giải thích:
- Tiểu tử kia, mặc kệ ngươi có tin hay không, lão phu cho tới bây giờ chưa hề nói láo, ta nói ta là một Thiên giai cường giả thì ta chính là một Thiên giai cường giả!
Ngữ khí của lão lúc này có chút giống như tiểu hài tử đang dỗi vậy.
Nhìn lão gia hoả đầu tóc bù xù, quàn áo lôi thôi này, Hàn Phong cảm thấy cả ngày hôm nay thần kinh hắn có chút căng thẳng.
Hắn có chút bất đắc dĩ nói:
- Nói nhiều như vậy, ngươi còn chưa nói ra mục đích ngươi tiếp cận ta. Nếu ngươi còn không nói rõ, tuy ta sẽ không làm gì ngươi nhưng ta cũng không thể tiếp tục lãng phí thời gian với ngươi ở đây nữa.
Lão Khất cái vừa nghe vậy liền có chút bất mãn với sự uy hiếp của Hàn Phong:
- Ta nói ta là một Thiên giai cường giả, mặc kệ hiện giờ ngươi có tin hay không nhưng chắc chắn sau này ngươi sẽ tin. Theo lời ngươi nói, hiện tại trên người ta không hề có một chút đấu khí nào, đây cũng là mục đích ta tìm ngươi.
Nghe lão nói vậy, Hàn Phong cũng có chút hiểu ra.
Nếu lời nói của lão là thật, lão là một Thiên giai cường giả mà trên người không có chút khí tức nào của võ giả quả thật rất kỳ quái.
Như vậy, khả năng chỉ có hai dạng, một chính là lão giống hắn - tán công!
Như vậy cũng có thể giải thích được việc lão là một Thiên giai cường giả.
Đương nhiên, ở tình huống bình thường thì không ai lại có hành đông giống như tự sát là tán công này, ngoại trừ quái thai như Hàn Phong hắn.
Còn nếu không phải tán công, thì chỉ còn một khả năng chính là lão gia hoả này bị người khác đả thương, đãn đến toàn thân tu vi đều mất hết.
Theo lời của lão gia hoả này thì Hàn Phong cảm thấy chỉ có khả năng thứ hai là đúng.
Nghĩ tới đây, Hàn Phong thầm thở dài một hơi.
Kỳ thực, trong lòng hắn đã cơ bản tin tưởng lão gia hoả này, tuy lời nói của lão có hơi chút điên điên khùng khùng. Nhưng người có thể chạm một cái liền nhìn ra tình trạng Tiên Thiên đấu khí trên người hắn cũng không hề đơn giản.
Chỉ cần phần nhãn lực này liền biết người thường không thể nào có được.
Nghĩ đến việc lão gia hoả này tuy mất hết đấu khí nhưng kinh nghiệm của một Thiên giai cường giả vẫn còn đó, hơn nữa, theo Hàn Phong suy đoán, lão gia hoả này trước khi thụ thương có thể thực lực so với Phí lão còn mạnh hơn.
Nghĩ vậy, Hàn Phong liền nói:
- Nói vậy, hôm nay ngươi cố ý an bài như vậy tiếp cận ta là muốn ta giúp ngươi khôi phục tu vi?
Lão đầu này vừa nghe Hàn Phong nói vậy liền bĩu môi nói:
- Cái gì mà cố ý an bài? Ngươi cho rằng người là đại mỹ nữ mà người người đều muốn thấy ngươi sao? Ta đã nói rồi, trước giờ lão phu không hề nói xạo, Hàn tiểu tử lúc nãy đánh ta một cái ta đã ghi nhớ, chờ thực lực của ta khôi phục ta nhất định sẽ tìm hắn mà hảo hảo giáo huấn cho hắn sợ tè ra quần luôn xem hắn sau này còn dám đắc tội lão nhân gia ta hay không!
Dứt lời, lão không nhịn được mà cười ha hả.
Hàn Phong thấy vậy cũng không biết nói gì.
Cười một chút, lão lại nói tiếp:
- Tiểu tử, ta biết năng lực của ngươi không sai, ngươi giúp tao xem xem thương thế trên người ta còn có thể khôi phục được hay không?
Giống như sợ Hàn Phong không chịu xem, lão nói tiếp:
- Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi có thể chữa khỏi cho ta, ta nhất định sẽ báo đáp ngươi thật tốt, bảo đảm không ít chỗ tốt.
Hàn Phong nghe vậy cũng bắt đầu có chút tò mò với thân phận của lão gia hoả này.
Nhưng hắn cũng không nhiều lời mà đi tới trước mặt lão, bắt lấy cánh tay lão, ngay sau đó một luồng tinh thần lực dũng mãnh tiến vào trong cơ thể lão.
Lão gia hoả lúc này cũng đả thu hồi vẻ tươi cười trên mặt, thay vào đó là vẻ khẩn trương.
Sau khi tinh thần của Hàn Phong dũng mãnh tiến vào cơ thể của lão gia hoả này liền bị tình huống của lão làm cho giật mình. Lập tức, sắc mặt hẵn cũng trở nên ngưng trọng, cẩn thận nhắm hai mắt lại tỉ mỉ quan sát.
Sau một lát quan sát, Hàn Phong phát hiện toàn bộ kinh mạch của lão đầu này đều đã bị đứt đoạn.
Đồng thời rất nhiều bộ vị trên cơ thể đều có tổn thương bât đồng.
Những tổn thương này nếu đổi lại là một người thường thì đã chết từ lâu rồi, cho dù là võ giả có chút thực lực thì chỉ sợ không ai có thể qua đươc hai tháng.
Theo quan sát của Hàn Phong, những tổn thương này và tình trạng kinh mạch hiện giờ thì những thương thế này đã có từ rất lâu rồi.
So với lúc đầu vừa quan sát, tình huống thân thể của lão đầu thoạt nhìn không có chút đấu khí này không hề khác với người bình thường nào khiến hắn cũng kinh ngạc không thôi.
Càng quan sát, Hàn Phong càng thêm kinh hãi.
Tỉ mỉ quan sát hai vòng trong thân thể của lão, ho rốt cuộc ở một chỗ rất bí ẩn phát hiện một tia năng lượng ba động rất yếu ớt.
Hàn Phong thử dùng tinh thần lực tiếp xúc với tia năng lượng này, không ngờ lại bị phản phệ.
Với tinh thần lực cường đại của hắn lúc này mà cũng bị khi tức cường đại của tia năng lượng tiếp xúc trong nháy mắt làm cho giật mình.
Trong nháy mắt tiếp xúc đó Hàn Phong liền biết tia năng lượng yếu ớt đó chính là đấu khí của lão gia hoả này.
Hàn Phong cũng minh bạch, bởi vì có một tia năng lượng này, mà lão gia hoả vẫn bình yên vô sự với thân thể đầy tổn thương như thế này cho tới giờ.
Tất cả đều nhờ vào tia năng lượng này chống đỡ.
Bởi vì toàn thân kinh mạch đều đứt đoạn nên mới đầu hắn mới không thể cảm ứng được khí tức đấu khí trên người lão. Đã từng là một Thiên giai cường giả, sau khi mất đi khống chế với đấu khí tự nhiên bản thân cũng không còn lực lượng gì trở thành giống như một người bình thường vậy.
Hàn Phong lập tức lại nghĩ đến lúc trước lão gia hoả này đắc tội phải người nào mà xuất thủ tàn nhẫn như vậy. Nhìn thương thế của lão thì lúc đó hẳn là bị địch nhân một chưởng phách đoạn toàn bộ kinh mạch, tuy may mắn thoát chết nhưng cũng mất đi toàn bộ lực lượng.
Loại tình huống này đối với một ít cường giả tâm cao khí ngạo còn thống khổ hơn là chết.
Nhưng nhìn bộ dáng của lão gia hoả này tựa hồ như không hề bị chuyện này đả kích.
Chậm rãi rút tinh thần lực ra khỏi cơ thể lão gia hoả này, Hàn Phong từ tử mở mắt ra.
Vừa mở mắt ra, Hàn Phong liền bắt gặp ánh mắt vừa khẩn trương vừa có chút bất an của lão đầu thần bí này.
Hàn Phong thoáng sửng sốt một chút nhưng rất nhanh liền minh bạch tâm tình của lão lúc này.
Tuy lão bên ngoài tỏ ra rất thong dong nhưng chắc chắn sau khi mất đi lực lượng mạnh mẽ vốn có, lão đả bị đả kích không nhẹ. Bộ dáng thong dong kia có lẽ lão dùng để che giấu đi sự bất an trong lòng.
Nghĩ vậy, Hàn Phong không khỏi có cảm giác đồng tình với lão.
Bất quá, đồng tình thì đồng tình, hắn cũng không có khả năng đối với người vừa gặp mặt, thậm chí đói phương là ai còn không biết mà đã ra tay giúp đối phương trị liệu.
Hắn còn chưa đến mức rãnh hơi như vậy.
Do đó hắn chậm rãi mở miệng nói:
- Ta hiện tại đã tin tưởng ngươi trước đây là một Thiên giai cường giả, hơn nữa thực lực ít nhất cũng là ngũ phẩm trở lên.
Lão đầu này nghe vậy, hai mắt liền sáng ngời, ngữ khí có chút hưng phấn nói:
- Ngươi thực sự có thể nhìn ra, không sai, không sai, hai mươi năm trước, đấu khí của ta đúng là đã đạt tới ngũ phẩm. Nhưng sau đó lại bị một tên gia hoả đánh bị thương, đấu khí hoàn toàn biến mất, cho dù ta cố gắng như thế nào cũng không thể khôi phục lại được!
- Hai mươi năm? Vậy ngươi hẳn là không ngừng tìm kiếm luyện dược sư đi?
Hàn Phong cũng có chút kinh ngạc, lão gia hoả này đã bị thương nặng như vậy mà vẫn có thể sống hơn hai mươi năm!
Nếu đổi thành một Thiên giai cường giả khác chỉ sợ cũng không thể qua được vài năm.
Nghe Hàn Phong hỏi, lão đầu này liền bĩu môi, khinh thường nói:
- Đương nhiên là phải đi tìm, sao có thể không tìm chứ! Lão phu ta đã đi qua không ít quốc gia, gặp qua rất nhiều luyện dược sư, trong đó luyện dược đại sư cũng không ít nhưng bọn họ cả đám đều ra vẻ cao ngạo, một lão già ngay cả nửa điểm đấu khí cũng không có như ta bọn chúng còn không thèm nhìn. Mà gặp được vài người nguyện ý hỗ trợ thì năng lực đều rất hữu hạn.
Nghe lão giải thích, Hàn Phong cũng gật gật đầu tin tưởng.
Thương thế trên người lão không phải bình thường. May là gặp được hắn, nếu đổi thành luyện dược sư khác quả thực rất khó có thể chữa khỏi được.
Nghĩ vậy, Hàn Phong nhàn nhạt nói:
- Đối với tình huống của ngươi ta cũng có một chút nghiên cứu, nhưng chữa khỏi cho người thì ta có được ích lợi gì?
Lão đầu nghe Hàn Phong nói vậy, trong lòng bị đả kích không hề nhỏ, nét mặt già nua không khỏi đỏ lên.
Nghe Hàn Phong hỏi đến lợi ích, mặt của lão liền nhăn lại dường như có chút khổ não.
Hàn Phong cũng không gấp, hắn lẳng lặng đứng một bên nhìn lão khất cái, trong đầu cũng nhanh chóng tự hỏi.
Qua lần quán sát vừa rồi, Hàn Phong cũng tự so sánh với bản thân.
Như lão khất cái này nói thì lão đã từng là một Thiên giai cường giả, nhưng dù sao cũng đã là chuyện cũ rồi.
Khi Hàn Phong kiểm tra tình huống thân thể của lão cũng biết rõ thân thể của lão cũng rất không tốt, toàn thân đều có vấn đề. Nhưng sau khi kiểm tra Hàn Phong cũng đã tính toán được sơ bộ.
Hàn Phong cũng không nói dối lão khất cái này, tình huống của lão hắn quả thực đã có nghiên cứu qua.
Nói chính xác hơn, Hàn Phong ở kiếp trước bởi vì tư chất bản thân nên trong một khoảng thời gian rất dài, hắn dồn rất nhiều tâm lực vào việc nghiên cứu kinh mạch trong cơ thể.
Tuy đến cuối cùng hắn vẫn không thể giải quyết vấn đề cơ thể của hắn, phải nhờ vào Ngạo Thị Thiên Địa quyết trợ giúp mới có thể tiến vào Thiên giai.
Nhưng việc này cũng không đại biểu cho khoảng thời gian hắn tốn vào việc nghiên cứu kinh mạch bị lãng phí.
Hàn Phong không dám nói trên đại lục này không có ai am hiểu về kinh mạch liên quan tới đấu khí như thế nào hơn hắn nhưng Hàn Phong dám tự nhận tri tức của hắn về phương diện này đã đi trước thời đại lúc này khá xa.
Hơn nữa, trong bốn trăm năm trước, thành tựu luyện dược của cả đại lục đã đạt được trình độ rất cao, vài người trong đó cũng có những phát hiện mới về kinh mạch và đấu khí trong cơ thể con người.
Theo đó một vài đan được chuyên dùng chữa trị kinh mạch cũng lần lượt ra đời.
Có những điều này Hàn Phong đã sơ bộ nắm chắc có thể chữa khỏi cho lão đầu khất cái này.
Chỉ cần chữa khỏi, căn cứ vào đấu khí năng lượng trong cơ thể của lão, Hàn Phong tin chắc cho dù lão không thể trở lại trạng thái đỉnh phong nhưng hai mươi năm trước nhưng tiến vào Thiên giai thì có lẽ không vấn đề gì.
Sau khi Hàn Phong đã chữa khỏi cho lão, rồi kết hợp với đan dược Hàn Phong phụ trợ thì tin rằng thêm một thời gian ngắn nữa lão nhất định có thể triệt để khôi phục.
Lão đầu này đã từng nói lão trước kia từng là Thiên giai ngũ phẩm cường giả.