Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 503: Tử Nhược lương thiện




Một trong những mục đích đến Thiên Khởi Thành lần này của Lục Hạo là kéo gần cảm tình với Tử Nhược. Thiên khởi giả nhất tộc tộc trưởng chỉ có một cô con gái.

Có được Tử Nhược, sau này chuyện tranh chấp ngôi vị tộc trưởng đương nhiên sẽ được giúp đỡ rất nhiều.

Chỉ có điều Lục Hạo không ngờ lần này lại có thêm sự xuất hiện ngoài ý muốn của Hàn Phong, điều này khiến cho tâm trạng Lục Hạo có chút ảo não và lo lắng.

Bất luận Lục Hạo nghĩ gì, Hàn Phong đều không quan tâm.

Lúc này, Hàn Phong đang bị Tử Nhược kéo vào một góc nội viện.

Thấy Tử Nhược dùng khuôn mặt vô cùng nghiêm túc nhìn mình, Hàn Phong trong lòng có chút hiếu kì.

- Sao? Tại sao lại nhìn ta như vậy?

Hàn Phong hỏi.

Tử Nhược nghe vậy, mới thu ánh mắt, tiếp tục lên tiếng:

- Ngươi vừa nói ngươi cần đá hiền giả?

Hàn Phong nghe đến đây, giật mình, nhưng vẫn lên tiếng hỏi:

- Có gì không đúng sao?

- Ngươi có biết đá hiền giả là vật gì không?

Tử Nhược nghiêm túc hỏi.

Nghe khẩu khí Tử Nhược, rõ ràng cô biết đá hiền giả. Hàn Phong trong lòng không khỏi có chút kích động, những ngày vừa qua hắn vì nghe ngóng thông tin đá hiền giả, mất rất nhiều tâm sức, vậy mà vẫn không thu hoạch được gì, đi một vòng, không ngờ người ở ngay bên cạnh hắn lại biết về đá hiền giả.

Chỉ có điều, Hàn Phong không vì thế mà vội mừng, trong lòng có chút lo lắng, nhìn phản ứng vừa rồi của Tử Y, Hàn Phong cảm thấy chuyện này sẽ không thuận lợi như hắn tưởng tượng.

Quả nhiên, Tử Nhược không đợi Hàn Phong trả lời, tiếp tục nói:

- Đá hiền giả là cấm vật của thiên khởi giả nhất tộc, bất cứ ai đều không được sử dụng vào mục đích riêng.

- Cấm vật? Tại sao?

Hàn Phong thắc mắc hỏi.

Nhìn bộ dạng mơ màng không hiểu của Hàn Phong, không biết tại sao, Tử Nhược lại thấy nhẹ nhõm, thở dài giải thích với Hàn Phong.

- Năm đó, sở sĩ thiên khởi giả nhất tộc bị ép đến đây, phần lớn nguyên nhân là do đá hiền giả, cũng chính bởi thế, sau này, đá hiền giả bị liệt vào hàng cấm vật của tộc ta!

Tử Nhược chậm rãi nói.



Chuyện này cô cũng được nghe từ cha mình, thân là con gái tộc trưởng, một vài chuyện cô vẫn có thể biết.

Hàn Phong nghe Tử Nhược giải thích xong, trong lòng càng thêm kinh ngạc, không khỏi thầm mắng Vô Danh, lúc trước không nói cho hắn nghe chuyện liên quan đến đá hiền giả.

Làm Hàn Phong hiểu nhầm đá hiền giả chỉ là một linh vật tương đối quý, không ngờ lại liên quan nhiều như vậy.

Đồng thời, Hàn Phong trong lòng không khỏi có chút hối hận.

Nhưng, trong đầu lại nghĩ, nếu như đá hiền giả không được thiên khởi giả nhất tộc coi trọng như vậy, thì chuyện có được thông tin về nó đã trở nên rất dễ dàng.

Ngẫm nghĩ một lúc, Hàn Phong lại hỏi:

- Có thể nói cho ta biết rốt cục là chuyện gì không?

Tử Nhược nghe xong, lại thở dài, chậm rãi nói:

- Nói cho ngươi biết cũng không sao. Mặc dù đá hiền giả được liệt vào hàng cấm vật, nhưng người biết về sự tồn tại của nó cũng không ít.

Liền sau đó, Tử Nhược từ từ kể lại chuyện của đá hiền giả cho Hàn Phong nghe.

Hàn Phong nghe xong, mới hiểu tại sao thiên khởi giả nhất tộc lại coi trọng đá hiền giả như vậy.

Thì ra, theo những gì Tử Nhược nói, sở dĩ thiên khởi giả nhất tộc bị đẩy đến đây, cũng là vì đá hiền giả.

Kì thực, sau khi đạo sĩ đen bị võ giả đánh bại, những đạo sĩ đen còn lại không cam tâm từ bỏ địa vị thống trị đại lục.

Họ bỏ ra mấy chục năm thời gian, tạo ra con ma vật mà đến bây giờ vẫn bị phong ấn trong tứ diệu tháp.

Trái tim của con ma vật đó chính là đá hiền giả.

Cũng bởi vì đá hiền giả, con ma vật mới có khả năng tái sinh vô tận.

Nhưng, sức mạnh của đá hiền giả quá lớn, khiến cuối cùng con ma vật sản sinh tư duy riêng, thoát khỏi sự điều khiển của đạo sĩ đen.

Năm đó, rất nhiều đạo sĩ đen mất mạng trong tay nó.

Sau khi những đạo sĩ đen còn lại di cư đến đây, họ đã quyết định hủy hết số đá hiền giả còn lại, tránh sau này có ai muốn lợi dụng đá hiền giả tạo nên một con ma vật đáng sợ khác.

Thiên khởi giả nhất tộc không muốn một lần nữa bị con ma vật đó phá hủy không gian sống mà khó khăn lắm họ mới có được.

Chỉ có điều không ngờ, hiền giả thạch quả không hổ danh là kì vật, thiên khởi giả nhất tộc dùng đủ mọi cách mà không thể nào phá hủy được nó.

Đá hiền giả giống như con ma vật, bất luận dùng phương pháp gì tpas hủy, chỉ cần cho nó thời gian, nó đều có thể hồi phục như cũ.

Cuối cùng, thiên khởi giả nhất tộc và tất cả tộc trưởng động dụng tất cả sức mạnh, mặc dù không phá hủy được hết số đá hiền giả còn lại.

Nhưng khiến chúng sản sinh dị biến, dung hợp lại trên một miếng linh ngọc.

Hàn Phong đoán, miếng linh ngọc đó là bảo hộ thời gian mà Vô Danh nói.



Chỉ có điều, đây là chuyện xảy ra sau khi đạo sĩ đen di chuyển đến đây, tại sao Vô Danh lại biết được.

Ngẫm nghĩ một lúc, Hàn Phong hiểu ra, tên Vô Danh đó quả nhiên vẫn còn chuyện giấu hắn.

Chỉ có điều, bây giờ Hàn Phong có muốn tìm Vô Danh tính sổ cũng không có cơ hội.

Phải giải quyết cho xong chuyện trước mắt đã.

Lúc nãy lúc nghe Tử Nhược nói thiên khởi nhất giả phá hủy hết đá hiền giả, Hàn Phong giật bắn mình.

Cho đến khi nghe không thể hủy được đá hiền giả, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, Hàn Phong quan tâm hỏi:

- Vậy bây giờ đá hiền giả ở đâu?

Tử Nhược nghe vậy, chỉ lắc lắc đầu, nói:

- Ta khuyên ngươi đừng tiếp tục nghĩ chuyện này nữa, đá hiền giả đã được liệt vào hàng cấm vật, đương nhiên phải do thiên khởi giả nhất tộc tứ đại trưởng lão cùng nhau trông giữ.

Dừng lại một lúc, Tử Nhược tiếp tục nói:

- Ta cũng không ngại nói cho ngươi biết, mục tiêu của đám di khí giả đó cũng chính là đá hiền giả, phụ thân ta đoán chúng định dùng đá hiền giả tạo ra một con quái vật giống y như con quái vật năm nào.

Hàn Phong nghe Tử Nhược nói vậy, nhất thời trầm ngâm, không ngờ đá hiền giả lại có tác dụng đó, nghe Tử Nhược nói, Hàn Phong biết có muốn cầu xin Tử Y giao đá hiền giả cho mình, e rằng cũng khó. Nhưng, ý nghĩ này vừa lóe lên, lập tức bị Hàn Phong dập tắt, hắn nghĩ bất luận thế nào cũng phải có được đá hiền giả, hắn biết, ở một không gian khác, Trầm Ngọc vẫn đang chờ đợi hắn.

Bất luận thế nào hắn cũng phải tìm cách có được đá hiền giả, đánh thức Trầm Ngọc.

Dù có phải trở thành kẻ thù của cả thiên khởi nhất tộc, Hàn Phong cũng không hối tiếc.

Tử Nhược nhìn khuôn mặt suy tư của Hàn Phong, tưởng hắn đang lo lắng cho sư phụ của mình, lên tiếng an ủi.

- Hàn Phong, mặc dù đá hiền giả không thể cho ngươi, nhưng nếu như ngươi đồng ý, ta có thể bảo phụ thân giúp, phụ thân ta rất giỏi trong việc chữa trị thuật pháp hắc ám, ông có thể giúp ngươi kiểm tra cho sư phụ, nói không chừng lại có thể chữa khỏi.

Hàn Phong nhìn khuôn mặt quan tâm chân thành của Tử Nhược, không biết nên khóc hay nên cười.

Hắn làm gì có sư phụ nào, chỉ là cái cớ cho qua mà thôi.

Nghĩ đến đây, Hàn Phong có chút phiền não, nói qua loa với Tử Nhược mấy câu rồi cáo từ rời đi.

Mấy ngày tiếp theo, Hàn Phong căn bản không rời khỏi phòng, thời gian này, hắn không ngừng nghĩ cách làm thế nào để lấy được đá hiền giả.

Thậm chí, hắn còn nghĩ có nên đi tìm di khí giả, cùng chúng liên thủ đối phó với thiên khởi nhất tộc hay không.

Nhưng, suy nghĩ đó vừa xuất hiện đã bị dập tắt ngay lập tức.

Khoan hãy nói lai lịch của di khí giả, Hàn Phong không nghĩ chỉ dựa vào sức lực của bản thân mình có thể đối kháng được với cả thiên khởi nhất tộc, mặc dù đấu khí tu luyện đến trình độ hắn, lợi hại hơn thuật sĩ đen đồng cấp rất nhiều.