Ngày Hắn Hết Yêu

Chương 57: Rời đi và đột nhập


Khi Jow, Halieg và Vince bắt đầu rời khỏi hẻm, không khí bên ngoài vẫn nặng nề và hồi hộp. Họ đi trên những con phố đông đúc, từng chiếc xe và người đi bộ như là một bức màn che chắn cho sự ẩn náu của họ. Jow có thể cảm nhận được ánh mắt của những kẻ thù đang dõi theo, và anh hiểu rằng thời gian không còn nhiều. Họ cần một kế hoạch, một phương án để thoát khỏi tình huống này.

"Chúng ta cần phải tìm một chiếc xe, như Halieg đã nói," Jow khẳng định. "Có thể có một bãi đỗ gần đây."

"Đúng vậy," Vince nói. "Tôi thấy một bãi đỗ phía bên trái đường. Chúng ta có thể thử tìm kiếm ở đó."

Halieg gật đầu, nhưng vẫn không khỏi lo lắng. "Chúng ta phải cẩn thận. Nếu bị phát hiện, chúng ta có thể gặp rắc rối lớn."

Cả ba tiếp tục đi về phía bãi đỗ xe, nơi những chiếc xe đủ mọi loại hình đang đỗ. Jow không thể không nghĩ đến rủi ro của việc ăn trộm một chiếc xe. Họ sẽ phải hành động nhanh chóng và quyết đoán.

Khi đến gần bãi đỗ, Jow nhanh chóng quét mắt qua các chiếc xe. Anh tìm kiếm một chiếc nào đó không quá nổi bật, nhưng vẫn đủ để đưa họ đi khỏi nơi này. "Đằng kia!" anh chỉ vào một chiếc sedan màu đen cũ kỹ. "Có vẻ như nó không có gì đặc biệt, có thể chúng ta sẽ thành công."

"Được," Vince nói, ánh mắt anh sáng lên với hy vọng. "Chúng ta nên kiểm tra xem nó có thể khởi động không."

Jow và Vince tiến lại gần chiếc xe, trong khi Halieg đứng nhìn xung quanh để đảm bảo không có ai theo dõi. Jow cố mở cửa xe, nhưng nó bị khóa. "Cái này khó hơn tôi nghĩ," anh lẩm bẩm.

"Để tôi thử," Vince nói, lấy từ trong túi ra một dụng cụ mở khóa. Anh ta bắt đầu làm việc, và chỉ trong một vài giây, cửa xe đã mở ra. Họ cùng nhau bước vào bên trong.

"Được rồi, bây giờ là lúc để xem nó có khởi động được không," Jow nói, ngồi vào ghế bên cạnh Vince.

Vince quay khóa và tiếng máy nổ lên. Tuy không hoàn hảo, nhưng âm thanh của động cơ khiến lòng họ nhẹ nhõm. "Chạy được rồi!" Vince reo lên. "Chúng ta có thể đi ngay bây giờ."

"Chưa thể đi vội," Halieg cảnh báo. "Chúng ta cần đảm bảo rằng không ai thấy."

Jow và Vince nhanh chóng kiểm tra xung quanh và thấy không có ai chú ý. "Chúng ta ổn rồi," Jow nói. "Chúng ta có thể ra khỏi đây."

Khi Vince bắt đầu lái xe, Halieg chỉ dẫn hướng đi. "Hãy đi về phía đông. Chúng ta cần phải đến cơ sở nghiên cứu đó càng sớm càng tốt."



Trong lúc di chuyển, bầu không khí trong xe trở nên căng thẳng. Jow cảm thấy như thời gian trôi quá chậm, và anh không thể ngừng suy nghĩ về Cựu Vãn. Ký ức về những lời cuối cùng của hắn vẫn còn văng vẳng trong tâm trí, và anh biết rằng hắn đã hy sinh để họ có cơ hội này. "Chúng ta sẽ làm điều này vì mày, Cựu Vãn," Jow thì thầm.

"Cái gì?" Halieg hỏi, ánh mắt cô nhìn về phía Jow.

"Không có gì," anh vội vàng nói, không muốn tạo thêm sự lo lắng cho cô. Anh biết rằng Halieg đang rất căng thẳng, và họ cần phải tập trung vào nhiệm vụ trước mắt.

Vince lái xe qua những con phố, không ngừng kiểm tra gương chiếu hậu để đảm bảo không có ai theo dõi. "Tôi nghĩ chúng ta đã an toàn một lúc," anh nói. "Nhưng vẫn nên cẩn thận. Chúng ta có thể bị theo dõi."

Khi họ tiến gần đến khu vực ngoại ô của thành phố, Jow nhận thấy sự thay đổi trong cảnh vật. Những tòa nhà cao tầng dần nhường chỗ cho những ngôi nhà thấp hơn, và không khí trở nên yên tĩnh hơn. "Chúng ta sắp đến nơi rồi," Halieg nói, chỉ về phía trước. "Cơ sở nghiên cứu nên nằm quanh khu vực này."

"Nhưng làm thế nào để chúng ta vào trong?" Jow hỏi, cố gắng tìm hiểu các phương án khả thi.

"Có thể chúng ta cần phải tìm hiểu một chút," Halieg nói. "Nếu có thể, hãy tìm một người nào đó biết thông tin về nơi này."

Khi họ lái xe dọc theo con đường dẫn đến cơ sở, Jow cảm thấy hồi hộp. Họ dừng lại ở một ngã tư, và Jow thấy một bảng hiệu chỉ dẫn về cơ sở nghiên cứu. "Kia rồi!" anh chỉ tay. "Chúng ta đã tìm thấy nó."

"Nhưng nơi này rất nghiêm ngặt," Vince nói, nhìn quanh. "Chúng ta cần một kế hoạch để vào trong."

"Có thể chúng ta nên quan sát một thời gian," Halieg đề xuất. "Hãy xem có ai ra vào không, và tìm hiểu quy trình bảo vệ."

Họ quyết định dừng xe ở một khu vực gần đó, nơi có thể quan sát cơ sở mà không bị phát hiện. Từ cửa sổ xe, họ có thể thấy một số người đi vào và ra khỏi tòa nhà. Jow nhanh chóng nhận thấy rằng có một hệ thống an ninh nghiêm ngặt xung quanh nơi này. "Có lẽ sẽ không dễ dàng để vào trong," anh nói.

"Tôi thấy có một số nhân viên ra vào mà không cần phải kiểm tra," Vince nhận xét. "Có thể chúng ta cần phải giả vờ là nhân viên."

"Đó là một ý tưởng tốt," Halieg đồng ý. "Nhưng chúng ta cần có trang phục và giấy tờ giả."

"Để tôi tìm," Jow nói. "Tôi đã thấy một chiếc xe giao hàng gần đó. Có thể trong đó sẽ có đồ dùng cần thiết."



Vince gật đầu. "Tôi sẽ đợi ở đây với Halieg. Cẩn thận nhé."

Jow rời khỏi xe, lòng đầy quyết tâm. Anh đi bộ đến chiếc xe giao hàng, và nhanh chóng tìm kiếm bên trong. Thật may mắn, anh tìm thấy một bộ đồng phục giao hàng và một số tài liệu. "Đúng như dự đoán!" anh thầm nghĩ. "Có vẻ như đây sẽ là con đường an toàn nhất."

Khi trở lại xe, Jow đưa cho Vince và Halieg bộ đồng phục. "Chúng ta sẽ mặc chúng. Tôi nghĩ nếu chúng ta giả vờ là nhân viên giao hàng, có thể chúng ta sẽ dễ dàng vào trong."

Họ nhanh chóng thay đổi trang phục, và Jow cảm thấy tự tin hơn khi mặc bộ đồ giao hàng. "Chúng ta phải hành động nhanh chóng," anh nói. "Bây giờ là thời điểm để vào trong."

Cả ba lại quay lại gần cơ sở nghiên cứu. Jow dẫn đầu, cảm giác hồi hộp càng tăng cao khi họ tiếp cận cổng ra vào.

Những nhân viên an ninh đứng gác nghiêm ngặt, nhưng khi thấy Jow mặc đồng phục giao hàng, họ không hề nghi ngờ.

"Đi vào," một trong số họ ra hiệu. Jow cảm thấy như mình vừa được cứu thoát khỏi một cái bẫy chết chóc.

Khi bước vào bên trong, họ thấy một hành lang dài và những cánh cửa kính trong suốt. "Chúng ta cần phải tìm thông tin về những gì đang diễn ra ở đây," Halieg nói. "Có thể chúng ta sẽ tìm thấy thứ gì đó hữu ích."

Họ bắt đầu đi bộ dọc theo hành lang, nhưng bầu không khí trở nên nặng nề hơn. Những người đi qua đều có vẻ vội vã, và Jow cảm thấy như mọi người đều đang theo dõi họ. "Chúng ta cần phải tách ra và tìm kiếm," anh nói.

"Tôi sẽ đi vào bên trái, còn hai người hãy kiểm tra bên phải."

"Cẩn thận anh nhé," Halieg nói, và họ bắt đầu tách ra.

Jow bước vào một phòng thí nghiệm, nơi có nhiều thiết bị khoa học phức tạp. Anh nhìn quanh, cảm thấy hồi hộp và háo hức. "Có thể ở đây sẽ có thông tin mà chúng ta cần," anh tự nhủ. Anh bắt đầu lục tìm các tài liệu và bản đồ trên bàn.

Đột nhiên, anh nghe thấy tiếng bước chân tiến lại gần. Jow vội vàng tìm một nơi để ẩn náu. Anh chui vào một chiếc tủ để tránh bị phát hiện. Qua khe hở, anh thấy một nhóm nhân viên đang trò chuyện về một dự án bí mật liên quan đến việc thử nghiệm trên người.

"Mọi thứ đang diễn ra như kế hoạch," một trong số họ nói. "Chúng ta chỉ cần hoàn thành thử nghiệm này, và chúng ta sẽ đạt được mục tiêu.