Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực

Chương 467




Chương 542:

Cố Hàm Yên bước nhanh đi ra ngoài, thấy Mộ Tấn Dương đã đến cửa thang máy, đi lại rất vội vàng giống như có chuyện lớn xảy ra.

Đáy lòng cô ta dâng lên một chút chua xót.

Nhưng rất nhanh, sự chua xót kia hóa thành kiên định.

Ông ngoại của Mộ Tấn Dương là con át chủ bài cuối cùng của cô ta, cô ta cũng không tin mình không sánh được với một cô gái nhỏ vừa mới tốt nghiệp đại học.

Cho tới hôm nay cô ta cũng chưa bao giờ thật sự để Diệp Du Nhiên vào trong mắt.

“Tấn Dương, anh đợi em một chút.”

Tiếng nói vừa dứt, Mộ Tấn Dương chẳng những không dừng lại đợi cô ta mà còn trực tiếp đi vào trong thang máy.

Cố Hàm Yên đành phải chạy tới, trước khi cửa thang máy kịp đóng lại liền chui vào bên trong.

Cô ta mệt đến mức thở hồng hộc, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện thì Mộ Tấn Dương đã nhíu mày: “Cô theo tới làm gì?”

Mộ Tấn Dương vì chuyện hôm qua Cố Hàm Yên để phóng viên chụp ảnh ông ngoại nên vẫn rất khó chịu.

Hôm qua anh rất bận với ông ngoại, đến khuya mới biết chuyện tin tức và ảnh chụp, mặc dù sau đó đã cho người hủy bỏ, nhưng trong lòng anh vẫn không hài lòng như cũ.

Cố Hàm Yên đã xuất đạo hơn mười năm, đối với tin tức của giới truyền thông chắc chắn vô cùng nhạy bén, sau lưng của cô ta có một đội ngũ mạnh mẽ, sao có thế không biết chuyện gì.



“Em tiễn anh!” Cố Hàm Yên hơi cúi đầu, đưa tay vén tóc ra sau tai, lộ ra cái cổ trắng nõn xinh đẹp.

Trên mạng đã từng có người tổ chức cuộc bỏ phiếu về khoảnh khắc rung động nhất của cô ta, mà tấm ảnh được bỏ phiếu nhiều nhất chính là cô ta chụp với động tác này.

Thế nhưng Mộ Tấn Dương khác với những người kia, bây giờ anh vội vã về nhà để thu dọn tên tiểu hỗn đản không biết trời cao đất dày đang ở trong nhà kia.

Nào có tâm trạng thưởng thức minh tinh điện ảnh quốc tế với “khoảnh khắc rung động lòng người nhất” này.

Cố Hàm Yên thấy bộ dáng thờ ơ của Mộ Tấn Dương, trên mặt cũng hiện lên vẻ tức giận: “Chuyện về bài báo là em không đúng, nhưng em cũng không có ý muốn mượn tên ông ngoại để gây hiểu nhầm.”

“Liên quan tới chuyện này, trong lòng cô rõ hơn ai hết, cô nghĩ rằng tôi sẽ tin cô?” Mộ Tấn Dương lạnh lùng cười một tiếng, rõ ràng là không tin cô ta.

Sắc mặt Cố Hàm Yên hơi ngưng lại, nhưng dịu lại rất nhanh, ở trước mặt Mộ Tấn Dương, cô không phải là ngôi sao điện ảnh quốc tế cao cao tại thượng kia.

Mà là một Cố Hàm Yên hoàn toàn không có khí chất, không có bản thân.

“Tấn Dương, ông ngoại đã lớn tuổi, anh đừng để ông quá lo lắng, ông thật vất vả mới quyết định về nước vào năm mới, anh cố gắng nghe lời ông một chút, anh cũng biết ông sẽ không thích Diệp Du Nhiên, mấy ngày nay…”

“Câm miệng!”

Mộ Tấn Dương lạnh lùng quát lớn một tiếng, sau đó quay đầu nhìn cô ta: “Chuyện của tôi, không đến lượt cô nói vào, cô nên tự quản chính mình, tranh thủ lúc ông ngoại còn đang thích cô, anh cố gắng ở cùng ông.”

Lời này còn có ý nghĩa khác, khiến sắc mặt Cố Hàm Yên trong nháy mắt liền thay đổi.

Thang máy đến tầng một, Mộ Tấn Dương trực tiếp bước ra ngoài.

Hình bóng khiến cho người ta mê luyến dần dần biến mất trong tầm mắt, lúc này Cố Hàm Yên mới tức giận hung hăng ném điện thoại trong tay ra ngoài.