Người Vợ Nô Lệ

Chương 178: Ôm Gì Mà Ôm. . .


#BooMew

Như là nghe thấy, Tư Noãn Noãn dần dần thả lỏng cơ thể, Lê Bá Sâm thở phào mà móc ra toàn bộ tinh dịch anh phóng vào trong cô.

Sau khi vệ sinh sạch sẽ cho cô, Lê Bá Sâm mới ôm cô đi ra ngoài.

Bên ngoài, chăn ga giường đã được thay cái mới, Lê Bá Sâm chỉ cần đặt nhẹ cô lên giường rồi trùm kín cho cô.

Nhìn Tư Noãn Noãn hai mắt nhắm chặt ngủ say, môi Lê Bá Sâm nhếch lên vui vẻ.

Cô và anh lại một lần nữa là của nhau.

Nhìn cô một lúc lâu, Lê Bá Sâm mới đi vào phòng tắm, tắm sơ qua xong anh đi ra khỏi phòng ngủ.

Vì để hai cục thịt trong phòng không tiện, nên Lê Bá Sâm liền cho người làm phòng khách thành phòng của Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên.

Anh mở cửa thật nhỏ nhẹ bước vào nhìn chằm chằm hai cục thịt ngủ say.

Môi anh nhếch lên cẩn thận sửa lại tư thế ngủ cho hai cục thịt, giống như hai cục thịt không có ý hợp tác, khi anh vừa mới sửa xong tư thế tầm hai phút sau lại giơ tay chân loạn xạ cả lên.

Lê Bá Sâm cười cười, cũng không sửa nữa mà nhìn con anh một hồi đi ra ngoài.

----

Thư phòng.

Lê Bá Sâm ngồi vào ghế, tay bắt đầu đặt lên máy bấm bấm liên tục.

Thời gian anh rảnh không nhiều, vì để có thời gian nhiều bên cô, anh chỉ còn có cách thức thật khuya để xử lý công việc.

Hơn hai tiếng đồng hồ, Lê Bá Sâm rốt cuộc cũng xử lý xong mấy bản hợp đồng đó. Gửi mail cho Hà Sinh Khứu xong.

Gần bốn giờ, Lê Bá Sâm đứng dậy đi về phòng ngủ.

Bước vào phòng, nhìn thấy người mình yêu thương ngủ say, môi anh câu lên bước nhẹ vào, nằm xuống cạnh cô.

Anh cố làm thật nhẹ để không phát ra tiếng động nào.



Lê Bá Sâm nằm đối diện cô, tay anh xoa xoa khuôn mặt cô.

Thật mềm, cảm giác thích thú anh hôn nhẹ lên gò má phúng phính của cô.

Tư Noãn Noãn đang ngủ, bị hôn hôn, lại sờ sờ khó chịu mà mơ mơ màng màng nói.

" Đừng quấy rầy. . . " nói xong, cô lại im thinh ngủ say.

Lê Bá Sâm hay mắt trừng to, tay giơ lên định chạm vào mặt cô cũng cứng đờ.

Cũng không biết anh đang nghĩ gì, anh cười khẽ một tiếng, không quấy rầy cô nữa mà kéo cô vào lòng ôm chặt.

---------

Sáng hôm sau.

Tư Noãn Noãn ngủ dậy trong tình trạng ' cả người đau nhức, nơi giữa hai chân ê ẩm, giọng khàn khàn, tay chân bủn rủn ' và hơn nữa ' LÕA THỂ. '

Tư Noãn Noãn hai mắt lim dim mở ra, phát hiện bản thân đang được người đàn ông bên cạnh ôm chặt.

Mày cô nhíu nhíu, thử di chuyển chân thì phát hiện bên dưới xác thực rất ê ẩm, chân lại cảm giác không có sức.

Cô thở hắc một hơi. . .

Từng hình ảnh ám muội lúc tối qua hiện về, nhịn không được cắn mạnh vào ngực rắn chắc của người đàn ông trước mặt.

Lê Bá Sâm ăn đau, mày anh hơi hơi nhíu nhưng vẫn ngủ, Tư Noãn Noãn ngẩng đầu lên nhìn thấy Lê Bá Sâm như vậy, cô không nhịn được mà cắn mạnh một cái nữa.

Lúc này, Lê Bá Sâm mới dần dần mở mắt ra nhìn Tư Noãn Noãn, mặc dù đau nhưng Lê Bá Sâm không để ý, môi anh giương lên cười vui vẻ gọi.

" Vợ ơi. . . "

Tư Noãn Noãn bĩu môi, đẩy nhẹ người đàn ông một cái.

Lê Bá Sâm không buông cô ra, cứ ôm chặt.

Tư Noãn Noãn không nhịn được nói.



" Buông ra. . . muốn đi vệ sinh. . . "

Lê Bá Sâm buông cô ra ngay, anh ngồi dậy định ôm cô, liền bị Tư Noãn Noãn nói.

" Ôm gì mà ôm, em tự đi được. " lời nói vừa dứt, Tư Noãn Noãn đang định đứng dậy thì ngã xuống.

Lê Bá Sâm giữ được cô, mày anh nhíu lại nói.

" Đừng cố! Ít nhất thì qua hôm nay em mới đi được. " cho dù cả anh và cô không phải lần đầu, nhưng anh biết cô không đi nổi là chuyện không tránh được.

Những lần trước từ mấy năm trước có lần nào cô được được nếu không cố gắng chống cây đâu, nên hiện tại. . . vì sự ôn nhu của anh cô càng không đi nổi.

Tư Noãn Noãn hơi nhíu nhíu mày lại nhưng không khó chịu như lúc nãy nữa.

Cô im lặng ngoan ngoãn để anh ôm cô vào phòng tắm.

Tư Noãn Noãn đi vệ sinh nhưng cơn ê ẩm đó cứ quấy rầy làm cô nhịn được được.

" Ổn không? " Lê Bá Sâm đang tắm, lú đầu vào nhìn Tư Noãn Noãn hỏi.

Tư Noãn Noãn chỉ im lặng, không nói gì.

Lê Bá Sâm không xấu hổ, trần truồng đi thẳng vào phòng vệ sinh.

" Không đi được sao? "

Anh cúi đầu nhìn cô hỏi.

Tư Noãn Noãn gật đầu.

Lê Bá Sâm nhíu chặt mày nói.

" Biết vậy hôm qua đã. . ."

" Không mắc nhiều nên nhịn được. " không đợi anh nói hết câu, Tư Noãn Noãn cắt ngang.

Cô lười nghe lời hối hận của anh, cái gì cũng đã làm còn hối hận cái rắm a. . .