Lãm nguyệt lâu dùng để đãi khách vào ngày hè, mùa đông lạnh, cực ít mở của, ban đêm cũng không có người .
Tô Mạt đem mệnh lệnh của mình dặn dò Lan Như, cho nàng truyền cho A Lí, sau đó bọn họ đi chấp hành.
Tô Mạt muốn một thôn trang, yêu cầu im lặng, nàng nghĩ tạm thời tìm địa điểm tốt trước, cái khác từ từ sẽ tính.
Biết Tĩnh thiếu gia sớm đã an bài tốt, dặn dò Lăng Nhược, nàng lấy ra một bản giấy tờ đất, Lan Như nắm hai khối dạ minh châu chiếu sáng.
Tô Mạt nhìn thoáng qua, đây là ba tòa tương liên ở thôn trang phía đông ngoại ô, ruộng tốt ngàn mẫu, tiểu nhân cũng bảy tám trăm, hơn nữa trên đỉnh núi, vườn trái cây, thôn trang, tổng cộng có bốn năm ngàn mẫu địa phương.
Lăng Nhược mím môi cười yếu ớt:“Thiếu gia nói, vài thôn trang này tiểu thư về quản, bên trong còn có cái khác thu hoạch, đều do tiểu thư chi phối, hắn tuyệt đối không hỏi, cũng sẽ không tìm hiểu, trừ phi ngươi chính mồm nói cho hắn.”
Tô Mạt mở to mắt, Tĩnh thiếu gia thật đúng là hào phóng!
Nơi kinh thành này, thiếu tiền nhiều lắm nha!
Nàng đem giấy tờ đất giao cho Lăng Nhược,“Hai ngươi nhận lấy, chúng ta chậm rãi trù tính, cũng chưa cấp bách.”
Nói thêm trong chốc lát, nàng cho hai người mang nàng trở về.
Lúc xẹt qua sân của nhị tiểu thư, nàng trong lúc nhất thời tò mò, cho Lăng Nhược ghé vào nóc nhà nghe ngóng, cũng là khát khao được gả vào cung, chuyện phòng bị Tô Mạt cùng nàng tranh đoạt như thế nào.
Tô Mạt lạnh lùng bĩu môi, mình không phải loại nữ nhân hậu viện này, nếu không phải vì Tô Nhân Vũ, nàng không tài nào sống được ở nơi này.
Nàng phải làm làm chuyện đại sự.
Tô Mạt trở lại sân của mình, nghỉ ngơi sớm, ngày thứ hai trời chưa sáng đã rời giường , rửa mặt chải đầu trang điểm để đi vào cung dự tiệc.
Lúc này trong phủ bọn nha đầu mụ mụ cũng đã dậy bắt đầu chuẩn bị , các phòng nha đầu cũng bắt đầu chuẩn bị quần áo cho các tiểu thư, đêm qua đã phân loại rõ ràng, ủi và cất kĩ, sáng sớm trực tiếp mặc vào là được.
Tô Mạt đánh giá một chút, lúc đó, sợ không phải ba tiếng chuông lúc rạng sáng, nàng cực kì buồn ngủ, một chút cũng không mở ra mắt được.
Hoàng Oanh mím môi cười nói:“Tiểu thư ngủ tiếp một lát đi, chúng ta đều thu xếp tốt rồi, chờ đến giờ Dần kêu tiểu thư dậy là được.”
Bên ngoài bọn nha đầu bận rộn đủ việc, lại không nghe thấy , Tô Mạt lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ, lúc tỉnh lại, còn ngáp từ từ nhắm hai mắt, mơ mơ màng màng dậy vào giờ Dần.